Thẩm Thứ nhìn thẳng vào Lâm Chí Quân, nhìn đến mức Lâm Chí Quân cảm thấy chột dạ mà lui về sau: "Bây giờ tôi yếu muốn chết, không chịu nổi một quyền của cậu đâu."

"Tôi tin em ấy." Thẩm Thứ nói, ở trong mắt Lâm Chí Quân, đây là sự tin tưởng vừa mù quáng lại vừa ngu xuẩn.

Thẩm Thứ cất ipad, không giấu diếm nữa: "Hơn nữa em ấy đã đồng ý lời cầu hôn của tôi."

Khuôn mặt Lâm Chí Quân lộ vẻ hoảng hốt, cố sức chống thân thể, suýt nữa thì vặn cả eo: "Cái gì?! Sao cậu không nói cho tôi biết!"

Thẩm Thứ lộ ra một chút ý cười, khóe miệng nhếch lên một độ cong nhỏ, lại cố gắng thu về: "Ngay sáng hôm nay, lúc chúng tôi đi chùa thì em ấy đã đồng ý với tôi."

Lâm Chí Quân trợn mắt, há hốc miệng, một lúc lâu sau mới nằm liệt trên ghế: "Tôi tưởng vụ của tôi với Hứa Mộ Thâm đã quá đường đột rồi, nào ngờ hai người lại âm thầm muốn kết hôn."

Lúc này, cửa xe bị kéo ra, Hứa Mộ Thâm và Úc Tùng Niên cùng nhau quay lại.

Úc Tùng Niên ngồi trên ghế lái, lấy từ trong túi ra một ly trà chanh đưa cho Thẩm Thứ, không biết hắn quan sát từ khi nào mà phát hiện Thẩm Thứ thích uống đồ uống có vị chua ngọt.

Thẩm Thứ nhận lấy, còn chưa kịp cảm ơn thì đã nghe thấy lời nói kinh người của Lâm Chí Quân ở bên cạnh: "Úc Tùng Niên, chuyện của cậu với thư kí của ba cậu có là thật không thế?"

Về chuyện này, Thẩm Thứ chưa bao giờ hỏi qua, bởi vì anh cảm thấy rất bất lịch sự.

Trên thực tế, anh cũng không muốn suy nghĩ nhiều, bởi vì anh không có cách nào khống chế được quá khứ của Úc Tùng Niên, nhưng tương lai thì vẫn có cơ hội.

Hứa Mộ Thâm bật cười nói: "Tùng Niên, bạn đối tượng của cậu đúng là thẳng thắn ghê."

Một câu bạn đối tượng của cậu đó đã hoàn toàn phủi sạch sẽ quan hệ giữa anh ta và Lâm Chí Quân.

Lâm Chí Quân châm chọc nói: "Tôi có thẳng hay không thì chẳng phải tối hôm qua cậu đã được chứng kiến rồi à?"

Thẩm Thứ ấn vai Lâm Chí Quân, vừa định bảo cậu ta đừng nói nữa, chợt nghe Úc Tùng Niên thản nhiên nói: "Không phải là thật."

Hứa Mộ Thâm nói: "Cậu miêu tả đơn giản quá rồi đấy, giải thích rõ ràng một chút."

Sau đó từ lời của Hứa Mộ Thâm, Thẩm Thứ mới biết được chân tướng của sự việc kia.

Hoá ra chuyện hãm hại là thật, mà thủ đoạn thì càng bỉ ổi hơn, đầu tiên là bỏ thuốc vào rượu, sau đó nhốt người vào phòng, chờ đến nửa đêm thì bắt gian tại giường.

Đáng tiếc bọn họ đã đánh giá thấp sự tàn nhẫn của Úc Tùng Niên, hắn trói người phụ nữ kia vào phòng tắm, rồi lấy bút máy đâm vào đùi, duy trì tỉnh táo.

Sau đó lấy điện thoại đối phương đã chuẩn bị sẵn để chụp lén mà gọi báo cảnh sát.

Xe cảnh sát và xe cứu thương cùng tới, vì thế trong lời đồn đại có thêm đoạn hắn bị Hứa Bỉnh Chương bắt gian tại giường, đánh gãy chân.

Để Tâm - Trì Tổng TraOnde histórias criam vida. Descubra agora