TG3: Sau hai năm mất trí nhớ vì tai nạn máy bay (47)

Start from the beginning
                                    

Long Kiêu che lại miệng vết thương trên người, ngơ ngác vài giây rốt cuộc mới hiểu Lục Bạch nói "chiếu tướng" là có ý gì.

Giông như lúc trước hắn đối xử với Lục Bạch và những quân cờ đó. Lần này Lục Bạch cũng như vậy không xem hắn là người. Tước đoạt quyền lợi công dân mà hắn có, Lục Bạch căn bản không tính toán để hắn tiếp thu sự phê phán nào của pháp luật, mà muốn trực tiếp làm hắn chết ở trong ngục giam. 

Còn về phần những tài sản bên ngoài, nhân mạch tốt mà hắn đã chuẩn bị cũng sẽ bị Lục Bạch thu hồi, nộp cho ngân khố quốc gia. Long gia mà hắn vất vả thu về trong tay, cuối cùng sẽ vật về nguyên chủ, một lần nữa trở về trong tay Long Kiêu thật và người Long gia.

Một nước cờ sai, thua hết cả bàn cờ. Mà hắn lúc này đây bị thua sẽ giống như mẹ của hắn, cuối cùng đi đến con đường chết.

Chỉ là hắn so với mẹ của mình thua càng thảm hại hơn. Bởi vì mẹ của hắn còn có thực lực bố cục hại hắn một phen ở nhiều năm sau, coi như là hòa nhau. Nhưng ván cờ này giữa hắn và Lục Bạch lại không còn đường sống để phản kháng.

Long Kiêu nhìn bàn tay trống không của mình, đột nhiên trở tay hung hăng mà bóp lấy cổ của chính mình. Sớm muộn gì cũng phải chết, Lục Bạch muốn hoàn toàn đánh thắng hắn, hắn càng không thể chết ở trong tay Lục Bạch, nhưng mà giây tiếp theo, cảnh sát ở ngoài cửa nghe thấy động tĩnh liền tiến vào, trực tiếp kéo tay hắn ra.

"Buông tao ra!" Long Kiêu muốn giãy giụa, tên cảnh sát kia đến một câu vô nghĩa cũng không nói với hắn, thấy Long Kiêu không thành thật nên tiêm cho hắn một ống thuốc mềm xương. Long Kiêu chỉ có thể tê liệt nằm ở trên nền đất lạnh lẽo giống như bùn lầy, cuối cùng chờ đợi cái chết không lâu sau đó.

Lúc này phía Lục Bạch đang tra rõ hành vi phạm tội mấy năm nay của Long Kiêu. Tổng hợp từng cái một, không cần nghi ngờ chính là tội ác chồng chất không thể kể hết. Đừng nói chết một lần, thậm chí chết mười lần cũng không đủ.

Hệ thống nhỏ giọng nhắc nhở, "Giá trị hảo cảm của Long Kiêu đã gần tới mốc, đáng tiếc giờ vẫn dừng lại ở 97 điểm."

"Bình thường." Lục Bạch cười, "Chờ đến ngày hắn chết thì sẽ tới 100."

"Vì sao?" Hệ thống không hiểu. Dựa theo tính cách của Long Kiêu, bị Lục Bạch chơi đùa như vậy, không phải hắn nên hận cậu tới cực điểm sao? Ban đầu Lục Bạch là món đồ chơi của hắn, cuối cùng hắn lại chết ở trong tay món đồ chơi này, chẳng lẽ không phải nên là không cam lòng và oán hận sao? Tại sao giá trị hảo cảm sẽ tăng lên?

Lục Bạch lại nói với nó, "Cậu có thể tra thử giá trị hảo cảm của Long Kiêu đối với mẹ hắn."

Hệ thống tra xét một chút, ngay lập tức khiếp sợ, "Là 100! Tại, tại sao lại như vậy?"

Lục Bạch: "Rất đơn giản, bởi vì ở trong thế giới của hắn, ngoại trừ chính bản thân hắn ra chỉ có mẹ hắn là đồng loại, cũng chỉ có bà ta được hắn coi là con người. Sau đó tôi trở thành người tiếp theo đấu cờ với hắn, cũng trở thành đồng loại thứ hai trong thế giới của hắn."

[Edit1 - Hoàn] Nam phụ ác độc thì phải thích gì làm nấyWhere stories live. Discover now