CHƯƠNG 17: EM LÀ NGƯỜI ĐẶC BIỆT

Start from the beginning
                                    

Cô cho rằng chị ấy hôm nay sẽ không trở lại.

Giang Ngu không có trả lời, bước trên đôi chân dài đi qua, "Máy tính dùng có tốt không?"

"Ừm ừm, rất tốt." Trình Tô Nhiên gật đầu như đảo tỏi.

Giang Ngu gợi lên khóe môi, duỗi tay sờ sờ đầu cô gái nhỏ, mặt mày mang theo ý cười ôn nhu. Trình Tô Nhiên lặng lẽ quan sát sắc mặt của cô ấy, tựa hồ thoạt nhìn tâm trạng không tệ, ánh mắt chạm đến điểm nhu hòa, trong chốc lát lại thất thần.

"Chị, chị không có giận em chứ?"

"Tại sao lại giận?"

"A, không có việc gì." Trình Tô Nhiên cười lắc đầu, cắn môi dưới, hai má lúm đồng tiền nhỏ lõm xuống hiện lên độ cong vui vẻ.

Đôi mắt cô rất to, là hình dạng thủy hạnh ôn nhu, giống như nai con, bên trong tràn đầy là ánh nước, ánh đèn chiếu lên đôi lông mi giống như cánh ve rung động.

Giang Ngu chăm chú nhìn cô một lát, giống như đang suy tư cái gì đó, bỗng nhiên, cô ấy mở ra hai tay đem người cuốn vào trong lòng ngực mình, hơi hơi cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Hôm nay ngủ phòng ngủ chính."

Trình Tô Nhiên do dự một chút, ngoan ngoãn gật đầu: "Được."

Một cái hôn mềm nhẹ dừng ở vành tai cô.

"Ngoan."

Giang Ngu đi tắm rửa.

Trình Tô Nhiên thất thần trong chốc lát, sau đó cúi đầu thu thập đồ vật. Cô đem sách vở cùng máy tính đều dọn về phòng, sau đó ngồi trên sô pha, một bên chờ một bên làm công tác tư tưởng cho bản thân.

Kỳ thật cô là một người cảm tính, có chút mẫn cảm, một sự kiện tầm thường nho nhỏ cũng có thể khiến cô rơi nước mắt, nhưng cô chưa bao giờ khóc trước mặt người khác. Cô cho rằng, bị người khác nhìn thấy nước mắt rất mất mặt.

Nhưng cô lại ở trước mặt chị ấy hai lần rơi nước mắt.

Đêm nay tuyệt đối không thể như vậy.

Cô không sợ.

Hồi lâu, tiếng nước trong phòng tắm lớn ngừng lại, tiếp theo cửa mở ra, Giang Ngu chỉ quấn khăn ngang ngực đi ra.

Tóc cô ấy rối tung, uyển chuyển nhẹ nhàng tự nhiên, tỷ lệ tuyệt hảo, một đôi chân thon dài thẳng tắp, đường cong rõ ràng lại mượt mà, có một loại mỹ cảm tràn đầy sức sống cùng khỏe mạnh.

Có người eo nhỏ chân ngắn, có người lại chân dài không eo, cô ấy lại là người đều có cả hai. ( chân dài, eo nhỏ)

Trình Tô Nhiên thẳng mắt mà xem.

Có một cổ cảm xúc vị diệu ở trong lòng bành trướng ra......Dường như cô chưa từng chạm vào chị ấy, nhưng mà, chị ấy sẽ cho phép sao?

Sau khi thất thần qua đi, nhìn thấy Giang Ngu đã trở về phòng.

Trình Tô Nhiên vội vàng cùng đi qua.

Trong phòng chỉ có đèn bàn là sáng, ánh sáng màu vàng ấm áp nhu hòa, lác đác lưa thưa chiếu lên giường lớn, phảng phất giống như một uông biển sâu. Cô bỗng dưng nhớ tới đêm hôm đó, bước chân hơi khựng lại.

BHTT [EDIT - HOÀN] CẤM ĐỘNG TÂM - CẢNH NGÔWhere stories live. Discover now