Thất/

353 33 1
                                    

"Bỏ những trò yêu đương như phim truyền hình hày đi, xong việc chúng mày sẽ được đoàn tụ."

Ứng Quân vẫn không ngừng lải nhải, nghĩ xa xăm.

Thái Từ Khôn đi tới, ngồi đối diện với ông ta, nhấc hai chân lên, nghiêm túc nói.

"Nếu như Chu Chính Đình đi rồi, tôi cũng không lo lắng gì nữa cả, nói điều kiện đi."

"Danh sách kia có ghi chép đầy đủ thông tin của 39 thành viên mà lúc đó do ông và Trình Kim, Vương Dũng An, Trương Ân Đạt cùng nhau ghi lại, bao gồm việc sản xuất ma túy, buôn bán ma túy, địa điểm và các sàn giao dịch, tiền lãi và những cảnh sát chống ma túy đã chết dưới tay ông bao nhiêu năm qua, những người vô tội chết vì nghiện ma túy, vì buôn ma túy, những gia đình vì có người nghiện ma túy mà tan cửa nát nhà, phần danh sách này nhuốm đầy máu người, ông xem, ông lấy cái gì ra để trao đổi với tôi?"

Từng chữ từng chữ của Thái Từ Khôn đập vào tai ông ta, mỗi một câu nói cậu lại gõ xuống mặt bàn một tiếng.

"Sự việc của mười sáu năm trước không phải là tôi hoàn toàn không biết gì, lũ súc sinh các người đã bắt cóc tôi và Chu Chính Đình làm con tin, vì sao? Chính là vì bố của Chu Chính Đình đã nắm được chứng cứ sản xuất, buôn bán ma túy của các người."

Có vẻ như đó không phải là August, mỗi một lập trường đều đứng trên cương vị một cảnh sát.

Trong lời nói của Ứng Quân có chút mơ hồ.

"Vậy thì sao? Những giao dịch này đều là do họ tình nguyện làm, không phải do chúng tao bắt ép, chỉ là nghiện rồi sẽ khó tránh khỏi việc bị chúng tao lợi dụng, tao chỉ giúp họ hoàn thành ước nguyện thôi. Đừng phí lời nữa, bây giờ chúng ta đã ngồi trên cùng một thuyền, chứng cứ giả tao đã tạo xong cả rồi, mày có ra ngoài thì cũng sẽ bị đem ra công lý mà thôi, mày sẽ được gánh tất cả những vụ án giết người liên hoàn vừa xảy ra, hahaaha, mày có mọc thêm cánh cũng khó mà chạy thoát."

Ứng Quân đứng lên đi về phía Thái Từ Khôn.

"Mày cho rằng tao ngu thật à? Cho Chu Chính Đình ra ngoài gọi người tới cứu mày? Nó biết tình trạng của mày bây giờ, nó không ngu, chỉ là tao tốt bụng giết bớt đi một mạng người mà thôi, món nợ năm đó của tao, trả lại cho nó."

"Ông ngụy trang thành tôi, ỷ vào việc ba người họ chưa từng thấy mặt ông rồi dùng danh nghĩa của tôi giết chết họ, hoa hồng màu xanh, đúng là được dùng rất khéo...Tiết mục này được dàn xếp rất tốt, còn nhỏ bị tra tấn, lớn lên quay về trả thù..."

Thái Từ Khôn vỗ tay một tràng, khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía trước cũng trở nên tàn nhẫn.

"Ông cảm thấy sẽ có ai tin?"

"Tao không ngồi ở đây ôn chuyện cũ với mày, nhanh chóng mang đồ giao ra đây, biết điều một chút, tao sẽ mang mày đi theo."

[Trans][Shortfic][Khôn Đình] GENIMATE ROSENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ