Quyển 3 - Chương 69-70

15 0 0
                                    

Edit: Kang

*Nói trước: Beta cái gì? Đều là mây bay a mây bay~~~



Mặt trời mọc rồi, ánh sáng màu vàng chiếu lên mỗi người, cũng chiếu lên một mảnh hỗn độn trong bộ tộc Doro.

Cũng không biết bi thương đã kéo dài bao lâu, Diệp Từ đứng giữa bộ lạc, nội tâm chỉ cảm thấy vô hạn phiền não. Cô đột nhiên cảm giác bộ lạc Doro bây giờ đã thực sự phá hủy. Một bộ lạ chỉ còn lại phụ nữ, trẻ em và người già, mmootj bộ lạc không còn lao động chính, vô luận bọn họ có nguyện ý hay không, giữa dòng lịch sử, bọn họ có hai sự lựa chọn, hoặc là sống sót, hoặc cứ như vậy biến mất giữa dòng chảy của lịch sử.

Diệp Từ bỗng nhiên rất bi thương.

Cô cảm thấy hình như mình đã làm ra một chuyện rất không nên.

Mặc dù cô xuất thủ là vì bảo vệ Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, nhưng là, vì thế mà cả bộ lạc này sẽ sụp đổ hoặc có thể là hoàn toàn biến mất, từ lợi ích lâu dài mà xét, đây cũng không phải chuyện gì tốt. Quy luật sinh tồn trong trò chơi, cô là một người chơi, can thiệp quá sâu vào cuộc sống cố định của NPC, đây có phải chuyện tốt không?

Cô không biết, một chút cũng không biết.

Ngay khi đầu óc Diệp Từ đang mơ hồ, cô nghe được âm thanh quần áo sột soạt, quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Đạt Lỗ Pháp Nhĩ một thân áo choàng đen xuất hiện trước mặt mọi người. Trong một đêm, ông ta tựa hoof đã già đi rất nhiều, trong đôi mắt cơ trí kia còn chưa khô nước, xem ra, chuyện mới vừa rồi, khiến cho Đạt Lỗ Pháp Nhĩ dị thường thương tâm.

Bất quá, là tộc trưởng của bộ lạc, là lãnh tụ của tất cả mọi người, ông ta không thể mặc mình mãi chìm trong ưu tư, cho nên, ông phải đứng ra, ông ta sẽ phải nói chuyện với những người còn lại trong tộc.

Mặt khác, những người đang vì bi thương mà rơi lệ kia cũng vì sự xuất hiện của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ mà dần dần lặng xuống. Tất cả bọn họ đều lẳng lặng nhìn về phía Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, nước mắt trên khuôn mặt còn chưa khô, nhưng thời điểm họ nhìn thấy Đạt Lỗ Pháp Nhĩ lại tràn ngập hy vọng.

Bởi vì Đạt Lỗ Pháp Nhĩ là NPC cao caaos trên tay lại mang thần khí, cho nên dù thời gian đã trôi qua cả ngàn năm, nhưng ông ta vẫn còn sống, bất quá những NPC khác của bộ lạc thì không như vậy, bọn họ phải trải qua sinh lão bệnh tử, giống như người bình thường vậy. Bất quá có một điều không hề thay đổi đó là, họ luôn một mực tín nhiệm Đạt Lỗ Pháp Nhĩ là, điều này đại khái bởi vì hình tượng công bình chính trực của Đạt Lỗ Pháp Nh, huống chi, ông ta sống lâu như vậy cũng một phần tạo dựng nên hình tượng đó.

Vốn dĩ áo choàng của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ không phải màu đen, mà bây giờ lại đổi thành áo choàng màu đen, khiến cho Diệp Từ trực tiếp cảm giác được, đây là ông ta đang cảm thấy bi ai vì những sinh mạng đã mất đi.

"Bạn thân ái của ta, cảm ơn bạn vì bộ lạc của ta làm hết thảy, nhưng bây giờ là chuyện của bộ lạc của ta, xin hỏi, ngài có thể tránh một chút sao?" Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nhìn Diệp Từ, hết sức tôn kính hỏi. Diệp Từ nhìn qua độ hảo cảm của mình và Đạt Lỗ Pháp Nhĩ cùng bộ lạc Doro đã tăng lên phi thường cao, đặc biệt là độ hảo cảm với bộ lạc đã tăng lên sùng bái. Chính là bởi vì như vậy, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ cũng không như ngày thường gọi Diệp Từ là Bạch Tinh Linh, mà gọi cô là bạn thân ái.

Diệp Từ biết, chuyện kế tiếp mình dù có muốn giúp một chút cũng không giúp được, không bằng xa xa né tránh nơi thị phi này thì tốt hơn. Cho nên, cô gật đầu, rời khỏi bộ lạc, đi về phía bờ biển.

Không tiêu phí quá nhiều thời gian, cô tìm được Li Ya đang ngồi phơi nắng trên tảng đá, nhìn dáng vẻ lười biếng của Nhân Ngư kia lại làm cho Diệp Từ có chút cắn răng nghiến lợi, người này làm sao không bị phơi thành cá khô chứ ? Bất thình lình, Diệp Từ cảm thấy mình hẳn nên nuôi một con mèo, lúc này chắc hẳn con mèo tinh ấy sẽ cảm thấy rất hứng thú với Nhân Ngư này.

"Nha nha nha, nhìn một chút, xem ai tới này! Hóa ra là nữ Tinh Linh trước sau không phân biệt được!" Li Ya rất gọi đòn ưỡn nửa thân trước về phía Diệp Từ mà chào hỏi.

Diệp Từ mãnh liệt nhìn xung động muốn xông lên đánh chết con cá này, cô hừ hừ mũi, coi như là đáp lời Li Ya. Li Ya thấy sự tiếp đón của mình cũng không khiến Diệp Từ có bao nhiêu phản ứng, có chút kỳ quái, cô cuốn cuốn đuôi cá màu xanh xinh đẹp, chống cằm nhìn Diệp Từ: "Hắc, Tinh Linh, hình như ngươi không vui lắm khi ta chào ngươi."

Diệp Từ trừng Li Ya một cái: "Tôi cũng không giống cô mỗi ngày không có việc gì ngồi ở đây phơi nắng."

Li Ya cười hắc hắc: "Ta lại cảm thấy bạn đang ghen tị với ta a."

Diệp Từ trợn mắt, còn không phải sao, cô thực sự hâm mộ ghen tị hận con cá chết tiệt này đây.

"Tối hôm qua bộ lạc Doro xảy ra chuyện gì, động tĩnh thật là lớn, hù chết ta rồi!" Li Ya cuốn đuôi cá nhìn Diệp Từ ngẹo đầu hỏi.

Diệp Từ lắc đầu, chuyện tối ngày hôm qua cô không muốn nhắc lại nửa chữ. Cô leo lên đá ngồi, ngồi vào bên cạnh Liya nhìn biển xanh bát ngát hỏi: "Li Ya, mỗi ngày cô đều ngồi nơi này làm gì?"

"Tuần tra a, nếu như có thức ăn tới , ta phải thật nhanh tay tóm lấy cho đồng bào của ta." Li Ya chớp chớp hai mắt thật to, cô nhìn thấy Diệp Từ vạch đen đầy mặt, đưa tay vỗ vỗ bả vai coo cười nói: "Bạn yên tâm đi, phụ nữ không phải thức ăn của Nhân Ngư chúng ta, bởi vì thịt phái nữ rất chua, chúng ta chi ăn đàn ông."

Diệp Từ đầu đầy hắc tuyến, cô cười khan hai tiếng: "Cám ơn a, ta thật đúng là vinh hạnh."

"Không khách khí không khách khí." da mặt Liya quả nhiên so với tường thành còn dày hơn ba phân.

Tiếng hát êm tai từ trong miệng Liya truyền ra, vang vọng khắp mặt biển, mặc dù Diệp Từ nghe không hiểu cô ta đang hát cái gì, nhưng cô có thể cảm giác trong tiếng hát của cô ta chứa đựng bi ai. Bi ai như vậy rất cảm động người, Diệp Từ mấy lần đều cảm thấy mình bị cảm động rồi, nếu không phải Li Ya ba lần bốn lượt nhìn cô như muốn ăn, cô nghĩ cô đã bị cảm động rồi.

"Như thế nào? Cho thêm chút đồ ăn đi, ta đã vì cô hát nửa ngày rồi!" Li Ya rõ ràng đối hứng thù vô cùng với mùi thịt dê ám trên thân thể Diệp Từ, thậm chí vượt qua sự hấp dẫn của đàn ông, cho nên mỗi lần hát xong một bài lại quay sang vòi đồ ăn của Diệp Từ.

Diệp Từ nhìn dáng vẻ Li Ya miệng to ăn thịt, sầm mặtnghĩ, cô rốt cuộc không tin nổi Nhân Ngư là loại sinh vật xinh đẹp tao nhã nữa rồi, bọn họ đều là loại ăn hàng từ đầu đến đuôi, chẳng khác Lão Tam Lão Tứ tẹo nào."Nếu ta đem cầm trả cho cô, cô có thể mang ta rời khỏi đây sao?"

"Dĩ nhiên, chúng ta không phải đã nói rồi sao?" Li Ya liếm đầu ngón tay của mình, híp mắt hưởng thụ mùi thịt dê hun khói này, thật sự là ăn quá ngon rồi.

"Nếu như ta còn phải mang thêm người khác cùng đi?"

"Người khác?" Li Ya mờ mịt nhìn Diệp Từ, bỗng nhiên cô nàng híp mắt lại, đầu lưỡi hồng hồng duỗi ra liếm liếm môi, cười như thợ săn gặp được mồi: "Nếu như người khác mà bạn nói là đàn ông, sợ rằng không được nga."

"Ta nói là một nhà YaLaNa." Diệp Từ trợn mắt, quả nhiên, Nhân Ngư đều là loại ăn hàng, lúc nào trong đầu cũng nghĩ tới ăn.

"A? Một nhà YaLaNa? Bọn họ cũng muốn rời đi cùng bạn?" Li Ya lộ ra biểu tình kinh ngạc, nhìn ra cô anngf rất không tin điều này: "Nếu như là len lén rời đi, tuyệt đối không thể, phải biết bà nội của bà nội ta, lúc còn trẻ đã từng mang Tháp Khố rời đi, sau đó Tháp Khố chết rồi, tộc trưởng bộ lạc Doro đến tìm chúng ta gây phiền toái, bà nội của bà nội ta bị trừng phạt rất nghiêm khắc! Cho nên, nếu như Đạt Lỗ Pháp Nhĩ không đáp ứng, ta tuyệt đối không thể đáp ứng bạn mang một nhà Ya La Na rời đi!" Li Ya lắc đầu như muốn gãy cổ, một chút cũng không thể thương lượng.

Diệp Từ không khỏi cười khổ. Mày mà mình còn biết trước tiên phải thông qua Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, nếu không, chỉ sợ chẳng những không mang được một nhà này, cuối cùng ngay cả mình cũng không rời khỏi đâyddanooir mới là mất nhiều hơn được.

Lại cùng Li Ya nói nhảm một trận, Diệp Từ hiểu được người Doro có thể tới lãnh địa của Nhân Ngư, không khỏi động tâm một chút, sau này có thể để Ya La Na mang mình dạo dạo một chút ở lãnh địa Nhân Ngư, nói không chừng có thể tìm được không ít thứ tốt, bất quá đây đều là chuyện sau này. Thời điểm co đang tính toán Liya, Mara đã tìm thấy cô, nói rằng Đạt Lỗ Pháp Nhĩ muốn gặp cô, Diệp Từ có chút nghi ngờ tại sao Đạt Lỗ Pháp Nhĩ muốn gặp mình, bất quá không có hỏi nhiều, liền tạm biệt Liya, đi theo Mara trở bộ lạc Doro.

Không quá nửa ngày, những thi thể trong bộ ạc đã được dọn dẹp không sai. Mà cái hố bị lựu đạn nổ ra cũng đã được san bằng, lều vải và đồ đằng sụp đổ dưới sự góp sức của những người phụ nữ còn lại tỏng tộc cũng đã dần dần hooid phục. Diệp Từ đi theo sau Mara nhìn những người này, trong lòng cảm thấy mình thật là dự liệu sai rồi, phụ nữ tỏng bộ lạc Doro không thể đánh đồng với phụ nữ những chủng tộc khác, mấy người này thân hình còn to lớn hơn , cường tráng hơn đàn ông chủng tộc khác.

Xem ra, Diệp Từ lo lắng suông rồi.

Đi theo vào trong lều vải của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, Diệp Từ thấy Hellen và Ya La Na cũng đứng ở trong lều, mà Đạt Lỗ Pháp Nhĩ vẫn mặc chiếc áo choàng màu đen ngồi ở trên ghế. Ông ta nhìn thấy Diệp Từ đi vào, liền đứng lên, hướng về phía Diệp Từ gật đầu một cái, coi như là chào hỏi: "Bạn thân ái nhất của ta, bạn trở lại rồi."

"Đúng vậy, ngài Đạt Lỗ Pháp Nhĩ tôn kính."

"Đầu tiên, ta hết sức xin lỗi, mới vừa rồi để bạn rời đi. . ."

"Không cần để ở trong lòng, ngài Đạt Lỗ Pháp Nhĩ , đây là đương nhiên. Tôi chỉ lo lắng, bộ lạc Doro bây giờ sẽ vẫn tiếp tục hòa bình yên tĩnh như ban đầu sao?" Câu hỏi mờ mịt của Diệp Từ, cô tin tưởng Đạt Lỗ Pháp Nhĩ có thể nghe hiểu ý của cô. Dẫu sao những vệ binh Noubo đã chết đi kia đều là người thân của những người này, dù cho Noubo có cám dỗ họ, dù cho họ đã bán linh hồn cho quỷ dữ, nhưng là, đối với những người kia mà nói, người thân chính là người thân, bất kể trở thành thứ gì cũng vẫn là người thân.

Mà bây giờ Đạt Lỗ Pháp Nhĩ lại giết chết họ, dù cho những người này tuyệt đối tôn kính và phục tùng Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, cũng khó bảo đảm nội tâm họ sẽ sinh ra chán ghét và hiềm khích với Đạt Lỗ Pháp Nhĩ. Diệp Từ chính là lo lắng cái vấn đề này, mới có câu hỏi này.

Đạt Lỗ Pháp Nhĩ là NPC có chỉ số thông minh cao, những điều Diệp Từ nói, ông dĩ nhiên đều biết. Ông khẽ gật đầu, trên mặt lộ một nụ cười: "Bạn thân ái, không cần lo lắng, bộ lạc Doro có thể đi tới hôm nay, cũng đã trải qua rất nhiều khó khăn, nhưng mỗi lớp tộc trưởng đều sẽ dốc toàn lực xử lý ổn thỏa những khó khăn đó, ta mặc dù không biết mình có thể làm tốt như họ hay không, nhưng là, ta nhất định sẽ cố gắng làm cho bộ lạc Doro ở trong tay ta càng thêm phồn vinh thịnh vượng."

Nếu Đạt Lỗ Pháp Nhĩ cũng đã nói như vậy, Diệp Từ cũng không còn gì để nói nữa, đây vốn cũng không phải chuyên của cô, cô đơn giản chỉ nói nhiều thêm một câu mà thôi."Nguyện thần cùng ngài cùng tồn tại." Diệp Từ cúi người hành một cái lễ.

Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đi tới trước mặt Diệp Từ, nhìn lướt qua một nhà YaLaNa lại nhìn về phía Diệp Từ: "Bạn thân ái nhất của ta, ta vốn cũng chưa yên tâm giao người một nhà này cho bạn, nhưng bây giờ ta thay đổi suy nghĩ rồi, có lẽ bạn mang bọn họ rời đi làlựa chọn tốt nhất." Vừa nói ông vừa giơ pháp trượng trong tay lên quơ múa trước mặt Diệp Từ, Diệp Từ thấy trên người mình xuất hiện một cái BUFF, viết Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đã đáp ứng."Bây giờ bạn đi tìm Li Ya đi, ta tin tưởng, cô ấy nhất định sẽ mang các bạn bình an trở lại nơi của bạn."

Diệp Từ gật đầu, bày tỏ cảm ơn, lại thở phào một hơi, xem ra nhiệm vụ này đến chỗ này liền kết thúc rồi, cô rốt cuộc có thể trở về đại lục Majia được rồi.

"Đúng rồi, bạn tốt của ta, ta nơi này có một tấm bản đồ, là năm đó anh trai ta lưu lại, những năm này ta đã nghiên cứu rất nhiều sách, phát hiện chữ viết trên đó là ngôn ngữ của Tinh Linh, ta cảm thấy giao cho bạn hẳn là thích hợp nhất." Ngay thời điểm nhón Diệp Từ muốn rời đi, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ bỗng nhiên giống như là nhớ ra cái gì đó, ông xoay người rút một tấm da dê từ kệ sách, sau đó giao cho Diệp Từ.

Diệp Từ nhận lấy nhìn một cái, không khỏi con ngươi tỏa sáng, quá tốt, đây chẳng phải là tàn phiến Doll sao? Cô thật có thể nói là đạp phá thiết hài vô mịch xử - đắc lai toàn bất phí công phu, bây giờ trên tay đã cóba tấm rồi, chỉ còn lại một tấm, liền nữa có thể đi tìm Natasha giao nhiệm vụ rồi. Mơ hồ Diệp Từ cảm thấy nhiệm vụ này liên quan rất lớn tới chức nghiệp của coo, nhất định phải nghiêm hoàn thiện mới được.

Lúc này, Diệp Từ rốt cuộc có thể mang một nhà Ya La Na rời đi. Đem cầm giao cho Li Ya, cũng nói rõ ý đồ của mình, bởi vì trên người Diệp Từ có sự đồng ý của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, Li Ya cũng không ngăn trở Diệp Từ, mà lsảng khoái mang Diệp Từ rời khỏi bản đồ mà cô đã lưu lại quá lâu này.

Bạch quang vụt qua, Diệp Từ và một nhà Ya La Na xuất hiện tại địa bản doanh của Thiên Thiên Hướng Thượng, cô đem một nhà ba miệng mang tới phòng họp, rất nhanh Bạch Mạch cùng Cập Thì Vũ cũng đã chạy tới. Bởi vì bọn họ đã sớm biết chuyện Diệp Từ ở bộ lạc Doro gặp một nhà YaLaNa, cho nên đối tiếp đón bọn họ thập phần nhiệt tình. Diệp Từ đem Hellen và Mara giao cho Cập Thì Vũ, để cho Cập Thì Vũ cẩn thận an bài các nàng, Hellen và Mara cũng tuân lệnh rời đi.

Còn Ya La Na, Diệp Từ cũng không cần lúc nào cũng mang cậu ta theo bên mình, bởi vì, thị vệ trong hệ thống thị vệ bình thường đều có thể học một vài kỹ năng hoặc làm một ít nhiệm vụ trong thành thị, chỉ có khi nào chủ nhân triệu hồi mới có thể cùng chủ nhân kề vai chiến đấu, cái này tạo cho YaLaNa một khooangr không gian tự do rất lớn. Diệp Từ nói cho Ya La Na biết nơi nào là học viện Shaman của Hồng Hồ thành, nơi nào có thư viện, sau đó bỏ mặc cậu tự snah tự diệt, tên nhóc này bây giờ tràn ngập tò mò với thế giới xung quanh, cũng không khước từ Diệp Từ, chỉ đem toàn bộ những thứ Diệp Từ gửi trong túi của cậu để lên bàn lớn của phòng họp, sau đó liền đi.

Tiếp đó Diệp Từ lại đem những thứ linh tinh thất bát trong túi mình cũng lôi ra, để lên bàn, nối với Bạch Mạch: "Em không có thời gian đi giám định những thứ này, mấy anh đem đi giám định đi, những thứ này cơ bản đều là đánh quái trên 80 cấp rơi ra, cho nên bây giờ có thể mọi người đều mặc không được, nhưng đặt ở tỏng kho hàng công hội kchs thích ánh mắt mọi người một chút cũng tốt."

Bạch Mạch gật đầu, loại chuyện này giao cho Cập Thì Vũ đi làm là tốt nhất rồi. Anh nói với Diệp Từ: "Bây giờ em còn muốn đi Bắc Đại lục sao?"

Diệp Từ gật đầu: "Đúng vậy, dù cho không vì Bí Ngân, em còn một cái nhiệm vụ sử thi phải làm, em nhất định phải đi một chuyến." Bất quá nói đến chỗ này, nhìn thần sắc Bạch Mạch có chút kỳ quái, lại hỏi: "Làm sao? Anh còn chuyện gì khó nói?"

"Căn cứ tình báo, Bí Ngân Mỏ quặng Bắc đại lục chỉ sợ là có người phát hiện rồi."

"Đã phát hiện rồi!" Diệp Từ trong lòng cả kinh, đứng phắt dậy.

"Không phải, ý anh nói là, nhiệm vụ đầu tiên đã có người bắt đầu làm rồi." Bạch Mạch lẳng lặng nhìn Diệp Từ, trên mặt cũng không có biểu tình gì quá đáng, nhìn qua là dáng vẻ đều trong dự liệu, ngược lại, Diệp Từ có vẻ rất không thoải mái.

"Nhiệm vụ đầu tiên đã có người bắt đầu làm rồi?" Diệp Từ vò đầu, tỏ ra hết sức phiền muộn: "TBây giờ trên tay em có Bí Ngân Mỏ quặng của Đông đại lục và Nam đại lục, mà mỏ quặng Tây đại lục nằm trên tay Sáng Thế Kỷ, mỏ quặng bắc đại lục lại không khống chế được. . ." Cô hung hăng voox bàn: "Chuyện này sao lại như vậy!"

"chúng ta có hai mỏ quặng cũng đủ rồi, lại nói, dù cho có lấy được Bí Ngân Mỏ quặng Bắc đại lục, ở đó lại là đại lục đối nghịch, chúng ta muốn giữ cũng không thể. Cho dù là công hội lớn như Sáng Thể Kỷ cũng không thể, thiên thời địa lợi nhân hòa, chúng ta đều không có, cho nên, Bí Ngân Mỏ quặng Bắc đại lục cũng không cần chấm mút nữa." Bạch Mạch thấy danngs vẻ Diệp Từ nóng nảy như vậy, mỉm cười an ủi cô, thật ra thì anh cũng biết Diệp Từ nóng nảy vì cái gì, không phải là vì không chiếm được mỏ quặng, mà là. . .

"Vấn đề bây giờ không phải là chúng ta có thể phòng thủ hay không!" Diệp Từ thở dài , "Mà là, nếu như Bí Ngân Mỏ quặng bị người ta cầm đi rồi, như vậy rất nhanh, chuyện mỏ quặng Bí Ngân sẽ bị lộ ra, mà thực lực của chúng ta bây giờ căn bản không cách nào phòng thủ bất kỳ một Mỏ quặng nào, một khi tiếng gió lộ ra, chúng ta liền vĩnh viễn không thể yên ổn khai thác được. . ."

"Tiểu Từ, bình tĩnh đừng nóng, bình tĩnh đừng nóng." Bạch Mạch nhìn Diệp Từ đã nóng như phải lửa, liên tục vỗ tay cô, an ủi cô: "Anh hiểu ý của em, nhưng là, đừng suy nghĩ quá bi quan, có lẽ chuyện không tồi tệ như vậy."

"Không ? Làm sao lại không đây!" Diệp Từ đã không khống chế nổi tâm trạng của mình. Bao nhiêu áp lực lâu nay dường như bộc phát ở một khắc này: "Anh có nghĩ tới không, bây giờ bàn về nhân công, chúng ta kém xa, bàn về kỹ thuật, lỗ hổng game thủ cuộc sống cũng rất lớn, dù cho em tìm được Mara, có được Hellen thì thế nào? Bọn họ không có cách nào trong một đêm xây một lâu đài phòng ngự bao quanh mỏ quặng cho chúng ta, bọn họ càng không có cách nào khiến cho công hội chúng ta trong một đêm liền trở nên lớn mạnh! Dưới tình huống này, chỉ cần có phe thứ ba biết chuyện Bí Ngân quặng mỏ, chỗ ở của Liệt Ma nhất định sẽ bị lộ ra, dù chúng ta nhất quyết không khai mở nhiệm vụ, nhưng là, khó bảo toàn những công hội lớn khác sẽ không đem nơi đó vây đến mức gọt nước không lọt, dù sau này chúng ta muốn tới đó khai mở nhiệm vụ cũng không thể! !"

Bạch Mạch đứng lên, nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Từ, vuốt ve mái tóc dài của cô, ôm cô giống như hồi còn bé, ôn hòa nói: "Anh biết, những điều này anh đều biết, Tiểu Từ, tất cả những áp lực của em anh đều biết. Những chuyện này, em không cần quan tâm, đừng đem tất cả mọi áp lực đều đặt lên vai mình như vậy. Em còn có mọi người chúng ta, em phải tin tưởng Thiên Thiên Hướng Thượng, chúng ta đang phát triển, chúng ta sẽ phát triển rất nhanh. Em chỉ cần làm xong chuyện của mình là được rồi, chuyện còn lại, cứ giao cho bọn anh."

Thanh âm của Bạch Mạch dường như có ma lực trấn an lòng người, rất nhanh đã khiến cho Diệp Từ bình tĩnh lại, cô tựa vào trên ngực Bạch Mạch, nghe tiếng tim hữu lực của anh, chỉ cảm thấy một cỗ mỏi mệt tấn công tới, cô thở thật dài một hơi: "Anh họ, mệt quá a, Thịnh Thế sắp tới rồi, nhưng là chúng ta còn chưa làm được gì."

[ RE-UP] Quyển 3-4 : Liệp Gỉa Thiên HạWhere stories live. Discover now