CHƯƠNG 12: Tiệc rượu (2)

7.1K 247 20
                                    

Hiện giờ, suy nghĩ của Trang Vệ đối với Tô Nhạc rất phức tạp, một mặt muốn buông tự tôn để quay về với Tô Nhạc, một mặt lại không muốn Tô Nhạc xuất hiện trước mặt mình, chỉ cần Tô Nhạc xuất hiện, hắn sẽ nhớ tới chuyện xảy ra ngày đó. Lỗi là của hắn, nhưng sự lý trí và lạnh lùng của Tô Nhạc cũng chính là thứ hắn rất hận.

Hắn muốn Tô Nhạc ỷ lại vào hắn một chút, dịu dàng một chút. Hắn thích sự kiên cường của Tô Nhạc, cũng lại hận sự kiên cường đó. Sau khi biết Tô Nhạc từ chức, hắn lo lắng không biết Tô Nhạc có sống tốt hay không, dù sao mới tốt nghiệp một năm, Tô Nhạc không thể có nhiều tiền. Nhưng khi hắn nhìn thấy Tô Nhạc xuất hiện tại tiếc rượu, mặc bộ váy xa xỉ, hắn mới cảm thấy sự lo lắng đó là thừa.

Cô là một người phụ nữ dù ở bất cứ nơi nào đều có thể sống rất tốt, cho dù cô không còn việc làm, cô vẫn có thể sống rất phóng khoáng. Thậm chí hắn còn ác ý nghĩ, những thứ này đều do Ngụy Sở chu cấp. Nhưng trong lòng hắn lại hiểu rõ, Tô Nhạc sẽ không nhận bất cứ thứ gì của đàn ông, mà người đàn ông như Ngụy Sở cũng sẽ không thích phụ nữ như vậy.

Tô Nhạc lấy tiền từ đâu ? Hắn đột nhiên phát hiện thì ra mình không hiểu gì về Tô Nhạc.

Khi nhìn thấy Lâm Kỳ đi về phía Tô Nhạc, hắn không ngăn cản, người phụ nữ này hắn đã chơi chán, nếu cô ta không suy xét được hoàn cảnh mà để mất mặt, hắn cũng không cần khách sáo với cô ta nữa.

Ả đàn bà thấp kém này không phải thích thân phận cậu chủ nhà họ Trang của hắn sao, hắn sẽ để cô ta xem cái gì gọi là đẳng cấp, sau đó... cút thật xa cho hắn. Nếu không phải vì cô ta, hắn và Tô Nhạc đã không đi tới bước đường cùng này.

Đường Dao nhìn Lâm Kỳ đi về phía này, thản nhiên nhìn sắc mặt Tô Nhạc, thấy vẻ mặt Tô Nhạc bình tĩnh mới cười cười nói với mấy người bên cạnh: "Dáng người của vị tiểu thư này thật không tệ."

Trương phu nhân cũng lộ ra một nụ cười trào phúng: "Mấy minh tinh mà em trai tôi thường chơi đùa cũng không đẹp bằng cô ta."

Tô Nhạc nghe vậy, biết rằng những người này không thèm để Lâm Kỳ vào mắt. Cô dựa vào một bên tay vịn của sô pha, rất rộng lượng mà không bỏ đá xuống giếng, đương nhiên cô cũng không làm thánh mẫu mà nói giúp cô ta, cô chọn làm một người nghe có đạo đức.

Những người phụ nữ này đều rất khôn ngoan, rõ ràng đều nói những lời không tử tế, lại dùng giọng điệu vô cùng ôn hòa, làm cho người ta nghĩ bọn họ đang nói sự thật mà không phải cố ý châm biếm. Thấy Lâm Kỳ ngày càng tới gần, Tô Nhạc chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.

"Chào mọi người." Lâm Kỳ bắt chuyện với mấy người ở đây, ánh mắt dừng lại trên người Tô Nhạc: "Thật không ngờ Tô Nhạc cô cũng ở đây." Trong giọng nói cô ta có chút bất ngờ.

Mấy người phụ nữ kia vừa nghe đã hiểu Lâm Kỳ có biết Tô Nhạc, hơn nữa, quan hệ hai người có vẻ không tốt, vì vậy bọn họ thông minh sống chết mặc bay, nếu Trang Vệ và Ngụy Sở có gì xích mích, đối với bọn họ mà nói cũng có lợi.

Tô Nhạc chép miệng trong đầu, những người phụ nữ này đúng là biết cách tính toán, cô cười cười với Lâm Kỳ: "Ừ, đi cùng bạn."

[FULL] Vợ Ơi, Chào Em! - Nguyệt Hạ Điệp ẢnhWhere stories live. Discover now