Chương 57: Trường Trung Học Số 1

490 73 6
                                    

Edit: Tảo
Beta: Bách bách

Ban nhất là ban trọng điểm, bầu không khí học tập so với lớp khác hoàn toàn bất đồng, mặc dù hôm nay là thứ bảy, bạn học trong lớp hầu hết đều có mặt ở đây.

Giống như là vừa chơi xong trận bóng rổ liền trở về lớp học tập.

Cho nên khi nghe tiếng gọi lớn của tiểu đệ, động tác của đám học sinh trong lớp đều thống nhất nhìn về phía Nguyễn Thanh đang đứng trước cửa, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc cùng ngoài ý muốn.

Tựa hồ không nghĩ tới Nguyễn Thanh lại tới nơi này, hơn nữa còn tới để...... Tìm người?

Người nào xứng làm vị này giáo bá này tự mình tới tìm a.

Hạ Bạch Y? Hình như là bạn gái giáo bá đi?

Các bạn học lúc này mới nhớ tới bạn trai, bạn gái giáo bá hình như đều ở ban của bọn họ.

Mọi người quay đầu nhìn về phía Bùi Diễn cùng Hạ Bạch Y trong góc.

Bùi Diễn không có biểu tình gì, mà Hạ Bạch Y khi nghe được có người tìm nàng, không chút để ý nhìn về phía cửa, thái độ thập phần không để ý.

Mà khi nghe được người tìm nàng là Tô Thanh, ánh mắt nàng sáng ngời, lập tức đứng lên, sau đó vui vẻ cầm điếu thuốc cùng thẻ ngân hàng hướng phía cửa chạy tới, " Anh Tô Thanh!"

"Anh Tô Thanh ! Sao anh lại tới đây? Em đang muốn đi tìm anh đây, em mua xong đồ rồi mà tìm không thấy anh, di động đã bị rớt hỏng trong lúc em chạy đi mua đồ rồi."

Hạ Bạch Y nói xong đem điếu thuốc cùng thẻ ngân hàng đưa qua, nàng cảm thấy chính mình nói quá nhiều liền có chút thẹn thùng, nhìn về phía Nguyễn Thanh hờn dỗi mở miệng, " Anh Tô Thanh , anh vừa mới đi đâu vậy ?"

"Có chút việc ra ngoài."

Thái độ Nguyễn Thanh không nóng không lạnh, duỗi tay tiếp nhận điếu thuốc cùng thẻ ngân hàng.

Ngón tay Nguyễn Thanh trắng nõn thon dài, các đốt ngón tay rõ ràng, móng tay được cắt ngắn gọn gàng, dù đang cầm điếu thuốc bộ dáng cũng thập phần xinh đẹp, điếu thuốc ngược lại trở thành một loại vật trang trí, mang đến cho người ta một loại ảo giác giống như tiểu thiếu gia ngoan ngoãn sống trong nhung lụa muốn cậy mạnh mà làm chuyện bất lương.

Hạ Bạch Y cụp mắt xuống sau khi thấy thiếu niên xoay người chuẩn bị rời đi, đầy lưu luyến mở miệng, " Anh Tô Thanh, anh vừa mới tới một lúc, liền muốn đi a......"

Nguyễn Thanh dừng một chút, quay đầu lại nhìn về phía Hạ Bạch Y, thanh âm tràn ngập ý cười cùng sủng nịnh: "Làm sao vậy? Luyến tiếc tôi?"

Vì để tiện nhìn người, Nguyễn Thanh quay đầu lại, phần cằm hơi nâng lên, đuôi mắt phượng hơi nhếch lên, cho người ta một loại cảm giác cao cao tại thượng, như thể vạn vật ở trên đời đều không để vào mắt.

Ngạo mạn, kiêu ngạo, cũng đầy tự phụ.

Mà hướng cậu nghiêng đầu lại là bên trái, viên hồng ngọc đeo trên tai trái rực rỡ lóa mắt, tua rua bởi vì động tác của cậu mà đong đưa, điểm cho gương mặt trắng nõn tinh xảo của cậu thêm vài phần yêu diễm.

Trở thành NPC xinh đẹp trong trò chơi vô hạn ( Từ Chương 33 )Where stories live. Discover now