3. Đồ tể đói khát mút vào mật dịch

26K 495 2
                                    

Đồ tể đói khát mút vào mật dịch và hậu huyệt của vương gia/Muốn lộ huyệt/Muốn liếm huyệt

Đồ Lang chưa từng thấy ai phát giận cũng xinh đẹp như vậy, toàn bộ tâm trí đều bị mê hoặc, đầu lưỡi đại nghịch bất đạo hung hăng liếm xoát múi thịt hồng nhuận, đem nơi dâm uế, xem như chí bảo, dâm dịch như cam tuyền, miệng lớn đói khát nuốt mút vào.

Chỗ mẫn cảm bị Đồ Lang mạnh mẽ mút vào, bắp đùi Sở Thần rung rẩy dữ dội, mấy chuyến cao trào, bàn tay bất tri bất giác đã chụp lên ót Đồ Lang, muốn cự tuyệt còn nghênh đón nhấn đầu Đồ Lang vào giữa hai chân, đầu lưỡi ma sát huyệt thịt của hắn, khoái cảm tê dại như thế khiến hắn cũng đã mất đi lý trí, môi hồng hé mở, rên rỉ êm tai từ trong miệng tràn ra: "Ân a...... Ngươi dân đen này... Ân... Thật to gan... Ân a...... A ha a......"

"Đại nhân, rất ngọt." Đồ Lang chưa từng nếm qua đồ ngọt, mật dịch của Sở Thần là đồ vật ngọt nhất mà cậu nếm qua từ lúc chào đời đến nay, thỏa mãn khát vọng đồ ngọt của cậu, rất thích, động tác liếm láp của Đồ Lang càng nhanh hơn, mật dịch chảy qua đến hậu huyệt cũng liếm hết, hậu huyệt đóng chặt bị liếm co rúm lại, khẽ mở khẽ đóng, mười phần đáng yêu.

Đồ Lang bị hậu huyệt hấp dẫn, đầu lưỡi đảo quanh trên nếp uốn màu hồng: "Nơi này của đại nhân cũng ăn ngon."

"Hỗn trướng... Ân a... Đằng sau không cho phép...... Ân a... Không cho chạm vào..." Hậu huyệt của Sở Thần càng thêm mẫn cảm, xém chút bị đầu lưỡi của Đồ Lang liếm mở, ngay lúc Đồ Lang trầm mê trong đó, Sở Thần đột nhiên phát lực đẩy cậu ra.

Một dân đen còn muốn liếm láp toàn thân của hắn, không khỏi quá được voi đòi tiên, Sở Thần chống tay nâng người, miễn cưỡng ngồi dậy, thở hổn hển, nhìn Đồ Lang bị mình đạp ngã trên mặt đất, tức giận nói: "Ai cho phép ngươi liếm loạn."

Đồ Lang quỳ trên mặt đất, cúi đầu, một bộ nhận sai.

Mặc dù nhận sai, nhưng cậu cũng không hối cải, trong đầu còn đang suy nghĩ chuyện vừa rồi, chỉ tiếc mới liếm được một hồi, nếu có thể tùy tiện liếm thì tốt.

Sở Thần muốn mặc quần áo, lại phát hiện chung quanh không có quần áo của hắn, hắn chỉ có quần lót còn lại đã bị cởi hết, phía trên tất cả đều là dâm dịch, không thể mặc được nữa.

Sở Thần dùng mũi chân móc quần lót ném cho Đồ Lang: "Cầm đi giặt sạch sẽ, quần áo ban đầu của ta hẳn phải có chút mềm mại, ngươi cầm đi mua cho ta mấy bộ y phục."

Đồ Lang ngoan ngoãn ôm quần lót của hắn đi ra ngoài, chờ vừa đóng cửa, cậu lập tức vùi mặt vào trong quần lót, phía trên có một mùi hoa lan, những đại nhân vật như thế này, trên người đều đeo túi thơm, cậu không nhìn thấy trên người Sở Thần có túi thơm, thế nhưng lại vô cùng thơm, gọi cậu căn bản không nỡ cầm đi giặt, chỉ là ngửi một ngụm, cũng đủ để cho thần hồn điên đảo.

Đồ Lang ngửi một hồi, không thể không múc một chậu nước giếng, cẩn thận giặt sạch mật dịch dính trên quần lót rồi phơi khô, sau đó lại lên thị trấn một chuyến, tìm một cửa hàng may, mua mấy bộ y phục tốt nhất.

[ĐM/Edit/Cao H] Đồ Tể Nghiện Liếm Vương Gia Thanh LãnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ