Chương 7

1.4K 171 7
                                    

Edit: Bilun

Một tuần sau, sổ tay của Bạch Cảnh chứa đầy kiến thức cần ghi nhớ, đều là kiến thức liên quan tới đổ thạch.

Nhưng những kiến thức này khá vụn vặt, chỉ có thể coi là hiểu biết sơ bộ.

Cậu tắt quang não, chuẩn bị đi tới hiện trường khu mao liêu cảm thụ một chút, tranh thủ mau chóng đổ trướng một khối toàn đổ, đạt được tư cách tham gia kỳ thi đổ thạch học đồ.

Trước khi vào giấc ngủ, Bạch Cảnh tìm kiếm khu mao liêu ở gần đây, tổng cộng có ba cái. Quả nhiên, trong đó khu mao liêu có quy mô lớn nhất là khu mao liêu số 5 của Cố thị, là sản nghiệp dưới cờ Cố thị.

Sau khi tra xong đường đi, Bạch Cảnh nằm trên giường đêm mềm mại ngủ một giấc ngon lành.

7 giờ sáng, Bạch Cảnh rửa mặt xong, ăn mặc áo chữ T màu trắng và quần dài màu đen bình thường nhất, đeo cặp kính đen quê mùa ra ngoài.

Đi trên con đường nhỏ hẻo lánh, cậu phát hiện thi thể ba người Tiêu Quý đã biến mất, thị nát và vết màu tung tóe trên mặt đất cũng được rửa sạch sẽ không còn chút dấu vết nào.

Bạch Cảnh tùy ý liếc mắt một cái, mặt không đổi sắc đi tới trạm xe huyền phù.

Tới sân ga, trong lòng cậu thoáng nhẹ nhõm một chút.

Thời gian ba người Tiêu Quý bị giết chết đã qua một tuần, cho tới giờ cũng không có động tĩnh gì, cậu hẳn là tạm thời tránh được một kiếp.

Chuyến tàu buổi sáng cũng không nhiều người, Bạch Cảnh đi theo mọi người đi lên đoàn tàu huyền phù màu trắng, ngồi xuống một góc.

Đoàn tàu huyền phù giống như một phi thuyền vũ trụ dài lơ lửng trong không trung, di chuyển nhanh chóng theo quỹ đạo hình xoắn ốc, chợt cao chợt thấp, chợt cao chợt thấp, nhanh tới mức không nhìn rõ cảnh sắc bên ngoài cửa sổ.

Ngón tay thon dài của Bạch Cảnh nắm chặt hai bên tay vịn, toàn thân căng chặt, nhắm mắt lại liều mạng chống cự cảm giác choáng váng và không trọng lực do cao tốc mang tới.

Chưa đầy hai phút, đoàn tàu huyền phù đã chậm rãi dừng ở trạm đến.

Bạch Cảnh sắc mặt trắng bệch, lập tức cởi bỏ đai bảo vệ, lung lay đi ra cửa. Những người khác trên tàu đều thần sắc như thường, không có một chút nào khó chịu do tốc độ cao gây ra, tựa hồ đã sớm thành thói quen.

Hầu hết mọi người đều xuống tại điểm dừng này, cửa vừa mở lập tức sôi nổi đi về phía khu mao liêu.

Bạch Cảnh ngồi trên ghế dài bên ngoài hòa hoãn hồi lâu, mới hơi kiềm chế được cảm giác buồn nôn.

Cửa khu mao liêu số 5 của Cố thị.

Bạch Cảnh nhắm quang não vào dụng cụ kiểm tra đo lường, giọng nói điện tử ngọt ngào vang lên: "Công dân có ID 1053166247 đã thông qua xét duyệt tín dụng, mời vào bàn."

Cậu vừa tiến vào đại sảnh, thiết bị kiểm tra đo lường phía sau liền vang lên cảnh báo: "Cảnh báo! Cảnh báo! Công dân có ID 982348501 không thông qua xét duyệt tín dụng, tước quyền đổ thạch tại khu quặng mỏ của Cố thị!"

EDIT- THẦN CẤP ĐỔ THẠCH SƯ - ĐÀN U TRÚC MỘNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ