[Đam mỹ/Hoàn] Xuyên vào sách...

De Nananiwe

66.2K 8.1K 1K

Truyện: Xuyên vào sách toán rồi, phải làm sao đây (穿进数学书怎么破) Hán Việt: Xuyên tiến số học thư chẩm ma phá Tác... Mai multe

Giới thiệu + Review
Chương 1: Chào mừng bạn đến với Vượt ải Toán học
Chương 2: Game 24
Chương 3: Độ thiện cảm của Mr. X
Chương 4: Điệu múa trên băng của Ms. Y
Chương 5: Đỉnh của đồ thị hàm số bậc hai
Chương 6: Bảo vật của nữ phù thủy
Chương 7: Nước mắt của người cá
Chương 8: Mê cung của Mr. X
Chương 9: Xin hãy nhận lấy hoa hồng của tôi
Chương 10: Cửa hàm số
Chương 11: Ải phúc lợi
Chương 12: Cậu và đồng đội của cậu đều rất mạnh
Chương 13: Hàm số và tập hợp
Chương 14: Quy luật tương ứng là mối quan hệ ràng buộc
Chương 15: Nhận được và cho đi
Chương 16: Cậu ấy nhất định sẽ đi tới cuối cùng
Chương 17: Cậu ta chính là người muốn lấy con gái tộc trưởng
Chương 18: Trò chơi qua sông
Chương 19: Hàm mũ
Chương 20: Mình bị loại rồi sao?
Chương 21: Hàm logarit
Chương 22: Đồng hành với Mr. X
Chương 23: Bảng hàm lượng giác bị thất lạc của Hipparchus
Chương 24: Kim tự tháp của Pharaoh
Chương 25: Thế giới hàng hải
Chương 26: Có chơi có chịu
Chương 27: Chính là lá bài ấy
Chương 28: Đi dạo trên đường phố triều Minh
Chương 29: Viên huyền Thất tinh trận
Chương 30: Thủ thuật che mắt
Chương 31: Ba màu cơ bản và hàm số lượng giác
Chương 32: Tôi chính là thẩm phán của trò chơi này
Chương 33: Mười hai cung hoàng đạo
Chương 34: Hệ thống lỗi rồi
Chương 35: Cung Song Tử
Chương 36: Một người như vậy sao lại chỉ là NPC chứ
Chương 37: Virus
Chương 38: Virus và người nhiễm bệnh
Chương 39: Trả Mr. X của tôi lại cho tôi!
Chương 40: Tình yêu đặc biệt dành tặng người đặc biệt
Chương 41: A ở bên trái B
Chương 42: Nguyên lý máy tính
Chương 43: Cậu người chơi láu cá
Chương 44: Còn có anh
Chương 45: Sống chết có số
Chương 46: Tôi nhất định sẽ không để cậu bị loại
Chương 47: Sự sụp đổ của thế giới
Chương 48: Cuộc thi giao hữu Toán học
Chương 49: Lại chia đậu
Chương 50: Trốn thoát khỏi đảo hoang
Chương 51: Tôi đợi em rất lâu rồi
Chương 52: Chuyện cũ đã qua
Chương 53: Anh ấy hôn mình rồi
Chương 54: Mười ngón tay đan vào nhau
Chương 55: Ải tàn sát lẫn nhau thú vị
Chương 56: Trò chơi này chính là một trận chiến
Chương 57: Bãi biển của Pytago
Chương 58: Thấy Toán trong Toán
Chương 59: Toán học là sự va chạm và hấp dẫn của linh hồn
Chương 61: Dãy số Fibonacii
Chương 62: Xin lỗi Đồ Hóa
Chương 63: Lựa chọn chiến đấu
Chương 64: Tình bạn thật sự
Chương 65: Nếu không có 3
Chương 66: Ai là số gây nhiễu?
Chương 67: Số 221B phố Baker
Chương 68: Mười phút vàng
Chương 69: Kungfu Trung Quốc thần bí
Chương 70: Em hôn tôi một cái
Chương 71: Không phải Bill thì chính là Eren
Chương 72: Năm cánh cửa sắt
Chương 73: Lời tiên đoán của Tử Thần
Chương 74: Nghịch lý Newcomb
Chương 75: Tiến lùi đều khó
Chương 76: Lùi một bước để tiến hai bước mới là phương pháp vượt ải đúng đắn
Chương 77: Thế giới rubik hình học
Chương 78: Kết thúc (Hoàn)

Chương 60: Dãy số thỏ

392 55 0
De Nananiwe

Edit: Nananiwe

Nhiệm vụ chính yêu cầu người chơi tìm ra con số thuộc về mình trong vòng 48 tiếng đồng hồ, còn về phần những số này có tác dụng gì thì không ai biết cả. Đồ Hóa nghi những con số được phân chia cho người chơi sẽ là con số quyết định giống như hồi đầu ở Cửa sơ tuyển, cho dù tìm được số thì cũng chưa chắc đã an toàn, rất có thể tiếp theo bọn họ sẽ phải đối diện với ải tàn khốc hơn.

Tô Cách Trì cũng hoàn toàn không rõ nhiệm vụ chính thế nào, ngoài một phần nhỏ vẫn được giữ nguyên thì gần như cả Cửa dãy số này đều đã bị virus thay đổi, anh chỉ có thể xác định được những ải tiếp theo sẽ càng khắc nghiệt và tàn khốc hơn thôi.

Thời gian gấp gáp và áp lực đè nặng khiến bọn họ không thể thả lỏng một giây phút nào. Sau khi bốn người đội Đồ Hóa vượt qua ải "Bãi biển của Pytago" thì vội vàng di chuyển tới ải tiếp theo.

Ải này có tên là "Dãy số thỏ".

Nghe có vẻ dịu dàng đáng yêu nhưng khung cảnh lại hoàn toàn khiến người ta sởn da gà.

Lần này nhiệm vụ diễn ra trong một viện bảo tàng, trong sảnh chính có trưng bày mười hai chiếc hộp tinh xảo đẹp đẽ, phía trước mỗi hộp có một vòng quay rút thưởng được chia thành mười hai phần bằng nhau, mũi tên màu đỏ được đính ở giữa.

Trừ cái này ra thì thứ nổi bật nhất chính là toàn bộ mặt đất nơi đây đều được lát một lớp thủy tinh trong suốt, có thể thấy rõ ràng những thứ bên dưới.

Mà bên dưới viện bảo tàng nguy nga lộng lẫy này... chính là một ổ rắn.

Xuyên qua lớp thủy tinh có thể nhìn ra được ổ rắn này sâu khoảng năm sáu mét, bên dưới lúc nhúc toàn là rắn đang quấn lấy nhau thè lưỡi nhìn chằm chằm những người chơi bên trên.

Mấy người đội Đồ Hóa sợ đến mức không dám đi vào.

Lúc này phía xa chợt truyền tới tiếng cười nhạo, Đồ Hóa ngẩng đầu lên mới phát hiện Lý Đào đang đứng trên lớp kính thủy tinh như đang đứng trên mặt đất bình thường, nhìn về phía này bằng ánh mắt khinh thường.

Hóa ra trước khi bọn họ vào đây thì đã có những người chơi khác vào rồi. Tính cả bốn người Đồ Hóa thì trong đây có tổng cộng 12 người, trong đó có hai gương mặt vô cùng quen thuộc là Lý Đào và Tùy Lợi.

Lý Đào khoanh tay giống như không thấy bầy rắn dưới chân, đi tới trước mặt bốn người họ đặc ý nói: "Tôi còn tưởng mấy cậu đã bị loại hết rồi chứ."

Đồ Hóa rất sợ rắn, cậu vẫn luôn có ác cảm với mấy loài động vật thân mềm, cơ mà hiện tại vẫn kiên trì bước trên lớp kính thủy tinh cố gắng không nhìn xuống đất. Vẻ mặt của cậu đã trắng bệch nhưng lời nói ra lại chẳng có chút kiêng nể nào: "Cậu còn chưa bị loại thì sao bọn tôi bị loại được."

Lý Đào cười lạnh: "Hừ, chờ lát nữa cậu bị rắn ăn thịt xem còn dám mạnh miệng nữa không."

Ngay khi bốn người đồng thời bước lên lớp thủy tinh trong suốt này thì một con thỏ mặc tây trang chậm rãi bước xuống từ chỗ cầu thang xoắn ốc. Hai tai của nó rũ xuống bên mặt, hai mắt đỏ bừng, ánh mắt bén nhọn quét qua những người chơi bên dưới một lượt, rõ ràng là động vật lông xù đáng yêu nhưng lại khiến người ta rợn tóc gáy.

Sau khi con thỏ xuất hiện thì tiếng thông báo của hệ thống cũng vang lên.

[Tinh ——]

[Chào mừng các bạn đã bước vào cửa ải "Dãy số thỏ". Trong viện bảo tàng có 12 hộp chứa đá quý, 12 người chơi lần lượt đứng trước 12 hộp để ngài thỏ quay số rút thưởng, người chơi bị rút trúng số cần đoán số lượng đá quý có trong hộp, đoán sai sẽ bị rơi xuống ổ rắn. Trước khi 12 lượt quay kết thúc thì phải có người đoán ra số lượng đá quý có trong 12 hộp, nếu không thì tất cả sẽ bị loại.]

Đồ Hóa còn chưa kịp phân tích quy tắc thì đã nghe thấy giọng nói the thé của con thỏ vừa bước xuống khỏi bậc thang: "Những nhân loại ngu xuẩn này! Quy tắc nói mỗi người đứng trước một hộp đá quý, thế mà bây giờ các người vẫn còn đứng lộn xộn như vậy! Tức chết ta!"

Lúc thỏ nổi giận thì lỗ tai sẽ phừng phừng, mắt cũng đỏ ngầu hơn trước, nhìn vào giống như muốn phun lửa đến nơi. Mấy người chơi vốn đứng lộn xộn trong sảnh chính cũng lục tục tìm chỗ để đứng.

Đồ Hóa đứng ở vị trí thứ hai từ cuối lên, bên trái cậu là Thẩm Tư Dịch, bên phải là Vương Bác Vũ, Tôn Duy thì đứng phía trước Thẩm Tư Dịch. Còn Lý Đào và Tùy Lợi thì ở hai vị trí đầu tiên, cách bọn họ xa nhất.

Đến khi tất cả mọi người đã ổn định vị trí thì cảm xúc của con thỏ kia mới khôi phục lại bình thường. Nó cẩn thận sửa soạn lại tây trang màu đen trên người, dường như đang cố gắng phủi lông trắng bị dính trên tây trang xuống. Sửa soạn một lúc lâu mới ngẩng đầu nhìn về phía 12 người chơi trước mặt.

"Quy tắc các người cũng nghe rồi, ta sẽ quay tổng cộng 12 lần, quay tới số của ai thì người đó sẽ phải đoán xem trong hộp trước mặt có bao nhiêu viên đá quý." Giọng nói của nó rất thiếu kiên nhẫn: "Trả lời sai thì bị ném cho rắn ăn thịt, nếu tới cuối cùng vẫn không có ai đáp đúng thì ném tất cả cho rắn ăn thịt."

Con thỏ vừa sửa sang lại nơ trên cổ áo vừa lầm bầm: "Đỡ phải trông thấy mấy nhân loại phiền phức không có quy củ, thấy mà phiền."

Đồ Hóa đã hiểu đại khái quy tắc của trò chơi này nhưng vẫn còn thắc mắc, cậu giơ tay nhìn về phía con thỏ: "Về số lượng đá quý trong hộp... hệ thống không cho chúng tôi gợi ý gì sao?"

Nếu không có gợi ý thì hoàn toàn là đoán mò, có khi cả 12 người bọn họ đều bị rắn ăn thịt hết. Mặc dù ải này đã bị dính virus nhưng vẫn chưa đến mức biến thái không cho một chút gợi ý nào.

Quả nhiên con thỏ hừ lạnh một tiếng: "Gọi ý chính là... Số đá quý trong 12 hộp này là một dãy số."

"Trước lúc quay số thì ta sẽ cho các người năm phút quan sát và suy nghĩ, các người có thể tìm kiếm manh mối trong viện bảo tàng." Nói đến việc tìm kiếm manh mỗi, con thỏ lại bắt đầu giãy nảy lên như bị dẫm trúng đuôi: "Trong lúc tham quan viện bảo tàng các người chỉ có thể nhìn chứ không thể sờ! Cấm làm lộn xộn viện bảo tàng của ta, ngay cả trên mặt sàn cũng không được dính hạt bụi nào, đã nghe rõ chưa!"

Vương Bác Vũ ở bên cạnh nói nhỏ với Đồ Hóa: "Con thỏ này mắc bệnh sạch sẽ, bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế à?"

Điều Đồ Hóa để ý không phải thái độ của con thỏ mà là dãy số nó vừa nhắc tới. Số lượng đá quý trong 12 hộp này trùng hợp có thể ghép thành một dãy số, con thỏ biết dãy số này và cho phép người chơi tìm kiếm manh mối trong viện bảo tàng chứng tỏ quy luật của dãy số này có dấu vết để lần theo.

Còn về phần quy luật ấy sẽ thể hiện ra bằng hình thức nào thì cần phải tìm kiếm mới biết.

Năm phút tìm kiếm đầu tiên bắt đầu, bốn người Đồ Hóa đi cùng nhau. Tầng một ngoài 12 hộp đá quý ra thì không có gì khác có vẻ chứa đựng thông tin, sau khi bọn họ kiểm tra một lượt thì bước lên cầu thang dạng xoắn ốc để lên tầng hai.

Tầng hai là phòng trưng bày tranh.

Nhưng kỳ lạ là trên tường của tầng hai đầy tranh nhưng thật ra chỉ có hai bức tranh. Toàn bộ hàng bên trái treo bức tranh "Hoa hướng dương" của Van Gogh, bức nào bức nấy giống nhau như đúc, được treo ngay ngắn trên tường.

Còn hàng bên phải thì là bức "Mona Lisa" mỉm cười của Da Vinci, nhìn qua thì không thấy gì khác biệt nhưng nếu để ý kỹ thì sẽ phát hiện tỷ lệ cơ thể của nàng Mona Lisa trên mỗi bức tranh không giống nhau cho lắm.

Vương Bác Vũ nhìn những bức tranh này bằng ánh mắt kỳ lạ, muốn tháo bức tranh xuống xem có giấu đồ gì không. Đồ Hóa vội vàng ngăn lại: "Con thỏ kia nói chỉ được nhìn chứ không được chạm vào."

"Nhưng lỡ như manh mối bị giấu bên trong khung kính thì sao?" Vương Bác Vũ nói rồi đi tới muốn tháo bức tranh xuống.

"Dừng tay!!" Ngay khi Vương Bác Vũ sắp chạm được vào bức tranh thì con thỏ đột nhiên chạy tới giống như phát điên, nó khàn giọng quát: "Đã bảo là cấm đụng vào! Cấm đụng vào cậu nghe không hiểu hả?! Còn dám lộn xộn nữa thì ta sẽ ném thẳng xuống ổ rắn cho rắn ăn thịt!"

Vương Bác Vũ bị dọa có hơi xấu hổ: "Sao còn thỏ này lại hung dữ như vậy chứ..."

Đồ Hóa an ủi: "Đã bảo cậu đừng đụng vào rồi mà. Con thỏ đã nói chỉ được nhìn thì chắc chắn có thể phát hiện ra manh mối này bằng việc quan sát. Ví dụ như bức tranh trước mặt này, nó xuất hiện ở đây chắc chắn muốn nói cho chúng ta biết cái gì đó."

Khả năng quan sát của Tôn Duy mạnh nhất, cô nhanh chóng nhận ra vấn đề giữa những bức tranh "Hoa hướng dương" và "Mona Lisa" này: "Chúng ta quan sát bức "Hoa hướng dương" trước đi, ở đây có tổng cộng mười bức tranh nhìn qua thì giống hệt nhau, nhưng ban nãy tôi vừa thử so sánh một chút thì phát hiện số cánh hoa hướng dương trên mỗi bức tranh đều khác nhau."

"Tiếp đó chúng ta nhìn những bức "Mona Lisa" này đi, điểm khác biệt giữa những bức tranh hiện ra khá rõ ràng, đó chính là tỷ lệ và cấu trúc của chúng không giống nhau." Tôn Duy nói với Vương Bác Vũ: "Cậu nhìn thử đi, cậu cảm thấy bức nào thuận mắt nhất?"

"Thuận mắt?" Vương Bác Vũ gãi đầu nhìn vào mấy bức tranh "Mona Lisa" trước mặt, do dự một lát rồi chỉ vào bức tranh ở chính giữa: "Tôi cảm thấy bức này đẹp nhất."

Tôn Duy cười: "Không sai, đây mới là "Mona Lisa" thật."

Đồ Hóa nhíu mày: "Thế nên... Gợi ý của nơi này chính là muốn chúng ta dùng phương pháp bỏ giả giữ thật à?"

Thẩm Tư Dịch nghĩ một lát rồi phân tích: "Tôi cảm thấy lý do hai bức tranh này được lựa chọn để chúng ta tìm kiếm manh mối chính là vì liên quan đến cuộc đời và những gì hai họa sĩ đã trải qua. Cuộc đời của Van Gogh và Da Vinci hoàn toàn trái ngược nhau."

"Van Gogh cô độc cả đời, ông gửi gắm tất cả cảm xúc và suy nghĩ của mình vào trong những bức tranh, ông vẫn luôn chỉ tập trung vào việc vẽ tranh. Nhưng Da Vinci thì khác, ông ấy là một nhà bác học thiên tài, ông có thành tựu trên rất nhiều phương diện từ thiên văn địa lý đến khoa học văn hóa, tri thức của ông vô cùng uyên bác."

"Một người uyên bác một người tinh thông, tôi cảm thấy có lẽ manh mối này đang nhắc nhở chúng ta dãy số dưới tầng một có mối quan hệ đối lập nào đó nhưng nó lại dung hợp hoàn mỹ trong mối quan hệ đối lập này."

Năm phút đầu tiên trôi qua, năm phút thảo luận này thực sự cho bọn họ một chút gợi ý nhưng khoảng cách để đoán được dãy số vẫn rất xa xôi. Bọn họ chỉ có thể âm thầm cầu nguyện lượt quay thứ nhất không quay trúng mình, nếu không thì thật sự chỉ có con đường chết.

Dường như con thỏ rất hứng thú với việc người chơi bị loại, thái độ của nó đầy sức sống một cách khác thường, đi tới vòng quay rồi kiễng chân lên quay chiếc kim màu đỏ ở chính giữa.

Chiếc kim bắt đầu tăng gia tốc, 12 người chơi nín thở tập trung, rất sợ sẽ quay trúng mình.

Cuối cùng kim chậm rãi dừng lại ở số 5.

Bạn nữ đứng ở vị trí số 5 sợ đến mức hai chân mềm nhũn, sắc mặt tái nhợt quỳ một chân xuống đất: "Tôi không biết đáp án, có thể trực tiếp loại luôn được không? Tôi không muốn bị rơi xuống ổ rắn!"

Con thỏ cười đáng sợ: "Nói như vậy là cô từ bỏ quyền trả lời?"

Giây tiếp theo lớp kính thủy tinh dưới chân bạn nữ kia biến mất, cô hoàn toàn không kịp phản ứng đã hét thất thanh rồi rơi xuống ổ rắn, bầy rắn vốn đang phân tán lập tức bò tới cuốn kín mít cơ thể cô.

Mồ hôi lạnh của Đồ Hóa đã chảy ướt lưng áo, cậu không dám nhìn xem dưới chân xảy ra chuyện gì nên chỉ có thể ngẩng đầu lên nhìn về phía con thỏ.

Con thỏ đột nhiên lên tiếng, răng lộ ra khỏi môi mang theo ánh sáng bén nhọn: "Nhát gan chính là khuyết điểm lớn nhất của con người, ta không thích những thứ không hoàn mỹ."

Continuă lectura

O să-ți placă și

462K 38.1K 200
Tên truyện: Suỵt! Bí Mật (嘘!秘密) Tác giả: Bồ Tam Tư (蒲三思) Tình trạng bản gốc: 194 chương + 7 ngoại truyện Tình trạng bản edit: Cà phê sữa đã uống Thể...
10.6K 1.1K 40
Tác giả: Vũ Sấu Lâm Phong Edit: Thạch Anh Convert: Lucky Clover (Wikidich) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Chủ c...
21.7K 2.1K 5
Tác giả: Hí Tử Tế Tửu Nguồn: wikidich Thể loại: Đam mỹ, linh dị thần quái, vô hạn lưu, sảng văn... Editor: Viktoria Chính văn đã được dịch hoàn trên...
308K 16.3K 81
Tác giả Liễu Mộc Đào ABO, tương lai, cơ giáp, cường cường, siêu chậm nhiệt :)))) bản dịch không được cho phép trong lúc ăn không ngồi rồi