[TRIỆU DUYÊN][LONGFIC] NGHỀ N...

De im3katirin

454K 22.3K 1.5K

Chắc chắn không drop =)))))))) Start: 07/09/2022 Nghề này không dễ làm, nhưng thật may mắn vì chúng ta có thể... Mai multe

C1: Add friend nào!
C2: Cà phê không chị ơi?
C3: Giao diện này thuận mắt nha
C4: Triệu say rồi
C5: Nếu có nhảy xuống, thì cũng không ai biết...
C6: Sức khoẻ tâm lý
C7: Hình như... em thích chị mất rồi
C8: Đi nè Gấu con!
C9: Vậy là đủ rồi!
C10: Card game - Có chị người yêu thích hỏi khó
C11: Card game - Rượu vang và cà vạt
C12: Card game - Một đêm say (H)
C13: Flashback - Hơn chín giờ đã quay xong
C14: Flashback - Không, Gấu chưa sẵn sàng
C15: Sinh nhật đầu tiên
C16: Tôi cảm thấy rất tốt
C17: Chị Duyên nhẹ nhàng thôiiii!
C18: Dẫn ai?
C19: Thời thế đổi thay
C20: Gấu Béo đừng giận mà
C21: Tham gia cùng nhau nhé?
C22: Chế độ luyện tập
C23: Cô hết thương em rồi!
C24: Đánh nhẹ thoi nhaaa
C25: Tổng duyệt
C26: Sao hôm nay Bé hư vậy? (H)
C27: Bali ngày đầu - Thương ai nhất?
C28: Bali ngày hai - Sinh nhật Triệu Triệu
C29: Rốt cuộc là ai ghen?
C30: Gấu con hay ghen
C31: Lời mời hợp tác
C32: Con bé đó căn bản không xứng
C33: Phá huỷ nó...
C34: Chỉ 30 phút nữa thôi...
C35: Chân tướng
C36: Nơi nào khó chịu?
C37: Có tính là gia đình không?
C38: Chúng ta kết thúc tại đây
C39: Ngày không có nhau
C40: Xin lỗi, chị hiện giờ có việc bận
C41: Rốt cuộc trưởng thành rồi.
C42: You definitely are!
C43: Em ấy ngại, để tôi bấm cho
C44: Tìm đến tận phòng
C45: Chỉ cần đúng một lần là đủ
C46: Cho em thời gian suy nghĩ
C47: Xinh đẹp quá cũng không tốt (H nhẹ)
C48: Xuất sắc em ơi!
C49: Trịu~ ơi~, tắm xong rồi hả~?
C50: Đổi ổ khoá
C51: Hôm nay đã tính đâu?
C52: Ừ nhỉ, để tối làm vậy
C53: L'amant
C54: Không hôn cũng được
C55: Tới lượt tụi mình rồi, đi thôi!
C56: Lớn hơn em 8 tuổi...
C57: Thả tui chắc cũng thả chơi chơi
C58: Hàn Quốc - Điểm tựa đầu
C59: Hàn Quốc - Đêm bất ổn (H)
C60: Hàn Quốc - Hoàng hôn
C61: Hàn Quốc - Mua tặng cho Trịu~ đi.
C62: Hàn Quốc - Thừa nước đục thả câu (H)
C63: Rồi là kín dữ chưa?
C64: Giận thì giận...
C65: Mà thương thì thương
C66: Có sức chơi có sức chịu
C67: Lấy thân chuộc tội (1)(H)
C68: Lấy thân chuộc tội (2)(H)
C69: Không lấy cát-xê, lấy...
C70: Em không về!
C71: Hay là... quay về đi...?
C72: Mãi mãi không cần trưởng thành
C73: Minh Triệu, Phạm Đình Minh Triệu
C74: Liêm sỉ đâu? Nghị lực đâu? Nhặt lên!!!
C75: Vợ quản nghiêm
C77: "Triệu"
C78: Vậy thì về
C79: Model là ai?
C80: Muốn là gì thì là cái đó
C81: Cuối giường làm hoà (H)
C82: Của ai cơ? (H)
C83: Mùa xuân tới phải không?
Ngoại truyện (1): Bảo vệ
C84: Con tin em ấy
C85: Mùa xuân tới rồi đây
C86: Sợ mất vợ
C87: Con gái bác xinh quá đi mất!
C88: Tiêu cực
C89: 7 Nụ lần 1
C90: Valentine này lạ lắm (1)
C91: Valentine này lạ lắm (2)
C92: Valentine này lạ lắm (3)
C93: Valentine này lạ lắm (4)
C94: Người mới gặp người cũ
C95: Cảm thấy may
C96: Hôm nay bé Gấu bị la
C97: Bé đừng lại gần Gấu
C98: Gấu đứng lại đó cho Bé!
C99: Em ăn
C100: Trao đổi
C101: Bị đánh (1)
C102: Bị đánh (2)
C103: Hoa Hậu cũng là con người
Ngoại truyện (2): Tập gym
C104: Không quan trọng
C105: Gấu thắng rồi!!
C106: Tắt đèn đi (H nhẹ)
C107: Hôn cái nhẹ đi nè
C108: Người đó...
C109: Email nặc danh
C110: Im lặng vậy là muốn sao đây?
C111: HUFLIT
C112: Một ít hy sinh
Theo dòng sự kiện (1): Shoot hình bất ổn của Gấu Béo
C113: Tiếng nước chảy
C114: Trùng hợp sao?
C115: I love you, to the moon and back
C116: Làm ơn đừng xảy ra chuyện gì
C117: Bạn Gấu còn thật biết chọn!
C118: Cảm giác an toàn
C119: Đau, cả người đều đau
C120: Quyền chủ động
C121: Làm gì có lý do nhiều như vậy
Ahihi
Theo dòng sự kiện (2): Gấu lang thang
C122: Còn có đau hơn đang chờ Bé
C123: Mà loại nào, thì tác dụng cũng vậy thôi (H)
C124: Gấu muốn làm gì thì làm, Bé không quản
C125: Ồn ào quá!
Theo dòng sự kiện (3): Và cũng chỉ trách Gấu như vậy
C126: Một cái thục cùi chỏ
C127: Ngây thơ thiên sứ
C128: Giận đủ chưa?
C129: Vậy đến đây, khi dễ Gấu đi (H)
C130: Máy chơi game và quỹ đen
C131: Của Gấu, trả Gấu
Theo dòng sự kiện (4)(1): Không trách, nhưng cũng không nói là không phạt.
Theo dòng sự kiện (4)(2): Hoa trên sóng nước (H)
C132: Tình - Tiền: Dựa vào đâu tin tưởng như vậy?
C133: Nói chuyện xong rồi, Bé trả lại cho Gấu đi
C134: Một cái hiểu lầm, xinh đẹp
C135: Gấu thật sự mệt quá
C136: Người như chị, khả ngộ bất khả cầu
C137: Ghi hình - Nhập gia tuỳ tục
Ngoại truyện (2)(1): Là người lớn của cả thế giới
Ngoại truyện (2)(2): Lại là người lớn cũng sợ mất bạn Gấu thôi
C138: Ở không cũng có ăn
Theo dòng sự kiện (5)(1): Hai tay hai em
Chap nì để xin idea =))))
C139: Dẫn Gấu đi tìm lại chính mình (1)
C140: Ở gần biển sướng nhỉ
C141: Trẻ con, thì phải được làm những thứ trẻ con thích.
Một vài suy nghĩ nhỏ của mình
Ngoại truyện (3)(1): "Chị chưa sẵn sàng"
Ngoại truyện (3)(2): Xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn

C76: "Gấu Béo"

2.6K 125 12
De im3katirin

Bên tai âm thanh dần dần rõ ràng, trước mắt cũng từ từ nhìn rõ, đầu cũng không còn đau. Chị từ từ buông xuống hai tay, nhưng vẫn ngơ ngác ngồi đó, không hề có bất kỳ phản ứng nào.

- Bé? Có cần đi bệnh viện không? Gấu lấy xe nha? - Nói rồi liền muốn xuống giường.

Nhưng cánh tay cô bị chị bắt lại, nhẹ nhàng lắc đầu, "Không sao... chỉ hơi đau một chút."

Kỳ Duyên nhíu mày nhìn chị, rốt cuộc vẫn là không an tâm "Không được, chúng ta đi bệnh viện kiểm tra một chút."

Chị đột nhiên ngẩng đầu, đưa mắt nhìn thẳng vào cô. Nhìn đến tận lúc Kỳ Duyên cảm thấy sống lưng đều lạnh mới từ từ nói "Bạn Gấu, chị không sao, thật sự. Có lẽ vừa nãy vô tình nghĩ đến cái gì thôi."

- Nhưng mà... thôi... Bé đi với Gấu đến bệnh viện một chuyến đi. Xem như tái khám. - Kỳ Duyên vẫn dứt khoát không chịu.

Ánh mắt chị hiện lên một tia do dự, Kỳ Duyên biết chị vẫn còn sợ chỗ đông người, nhẹ giọng dỗ dành "Gấu luôn đi bên cạnh Bé, chúng ta đi khám, được không?"

Im lặng một lúc, chị nhẹ nhàng gật đầu, bạn Gấu lúc này mới thở phào một hơi, xoa đầu chị "Ngoan."

Sau đó, Kỳ Duyên đi trước ra ngoài lấy xe, còn Minh Triệu lại tần ngần đứng ở trong phòng ngủ một lúc lâu vẫn không có động tĩnh.

Chờ qua năm phút, Kỳ Duyên có chút sốt ruột, cô gọi lớn "Bé ơi? Đi thôi."

- Chờ Bé.. à chờ chị một xíu. - Xưng hô vừa theo thói quen phát ra, chị lập tức khựng lại, đổi trở về.

Lát sau, chị đẩy theo một cái vali đi ra. Kỳ Duyên thấy vậy, nghi hoặc, "Đi khám thôi mà, Bé đem theo vali làm gì? Mình không cần phải ở lại bệnh viện như lần trước đâu.", nói thì nói thế, nhưng vẫn xuống xe đi lại.

Chính là không chờ Kỳ Duyên đi được mấy bước, đã thấy chị đẩy vali ra ngoài, cánh cửa 'Sầm' một tiếng đóng lại, 'Lách cách' khoá.

Kỳ Duyên ngơ ngác, vội chạy đến đập đập cửa "Bé? Chuyện gì vậy?"

Lúc này, cửa sổ bên cạnh mở ra, chị khoanh tay đứng ở đó, cười như không cười, gọi một tiếng "Gấu Béo."

- Ơi... - Khoan, từ từ, cái xưng hô này có vấn đề. Kỳ Duyên sững sờ một lúc, giống như từ sau khi tỉnh lại đến giờ, chị đều gọi cô là "bạn Gấu", không có gọi "Gấu Béo" a.

Đôi mắt cô trố ra, miệng há hốc, biểu tình vô cùng kinh ngạc "Bé..."

- Sao? Nhận ra rồi? - Như cũ là một nụ cười ác liệt.

- Bé nhớ lại rồi hả! - Là một câu khẳng định, bạn Gấu vội vàng chạy về phía cửa sổ kéo lấy tay chị. Aa... "Thật tốt quá, Bé nhớ lại rồi, nhớ lại rồi...", aizz, cô lại không nhịn được mít ướt rồi.

Bạn Gấu khóc, chị cũng có chút mềm lòng, hơi hơi cúi người xoa đầu cô. Bạn Gấu vội bắt lấy bàn tay chị, giữ chặt ở trên đỉnh đầu mình, cọ cọ.

Qua một lúc, Minh Triệu đột nhiên rút tay về. Kỳ Duyên ngước mắt nhìn chị, chỉ thấy chị thu lại mỉm cười "Bạn Gấu ban nãy nói bạn Gấu biết sai rồi?"

Vội vàng gật đầu.

- Thật sự biết sai rồi

-... - Sống lưng cô lạnh quá.

- Không phải muốn bỏ nhà đi sao? Vali đó, mấy người đi cho khuất mắt tui. - Chị chỉ về phía cái vali bên ngoài, hừ lạnh một tiếng.

Trong cái khoảnh khắc bạn Gấu theo tay chị nhìn về phía khác, cánh cửa sổ 'Lạch cạch' một tiếng bị đóng lại.

A?

Chờ tới lúc bạn Gấu phản ứng lại đây là chuyện gì, chị đã đi vào bên trong không thèm để ý đến cô.

- Bé? Đừng màaaaa. Cho Gấu vào điiiii, Gấu biết lỗi rồi, vào nhà chúng ta nói chuyện được không? - Kỳ Duyên gấp đến mau khóc. Không phải đâu a, cô cũng từng tưởng tượng lúc chị nhớ lại thì sẽ trong hoàn cảnh như thế nào, có khi nào chị sẽ ôm chầm lấy cô khóc cảm động, hay là đè cô ở trên giường nói là mình đã nhớ ra... tệ nhất cũng phải ôm nhau thân mật một chút, tuyệt đối không phải tình huống như bây giờ a!

Kỳ Duyên gọi khản cả cổ, cũng không có một tiếng đáp lại nào.

Nữ vương nhớ lại rồi, nổi giận, muốn tính sổ!

Lại đi đến bên cửa sổ nhìn vào, thấy chị thản nhiên ngồi ở sopha ăn trái cây xem tivi. Mặc cho bạn Gấu ở ngoài này làm trò gây sự chú ý, chị hoàn toàn không có nửa phần ý định sẽ liếc - cho dù là nửa con mắt - về phía cô.

Bạn Gấu trong lòng khóc tiếng miên... Bị đuổi thiệt, ai cứu bé Gấu vớiiii...

Kỳ thật Minh Triệu mặc dù là bật tivi, nhưng lực tập trung cũng không nằm ở chương trình đang chiếu, mà nằm hoàn toàn ở chỗ cái người đang làm khùng làm điên bên ngoài. Mặc dù rất có một loại xúc động muốn chạy ra ôm lấy bạn kia, nói thế nào thì mấy hôm nay bạn Gấu cũng cực khổ thật...

Nhưng mà... nghĩ đến hai ngày cô bỏ đi làm chị ăn ngủ không yên, cả ngày đều như đứng đống lửa ngồi đống than.. khẽ hừ một tiếng, con Gấu đáng ghét, dám làm chị lo lắng như vậy! Xứng đáng.

Phía bên ngoài lúc này:

/Kỳ Duyên/: Cứu emmmm, em vừa mới bị đuổi khỏi nhàaaaa.
/Tùng Phạm/: Ủa??? Sao vậy em???
/Lê Thanh Hoà/: Bị đuổi là sao? Ai đuổi?
/Kỳ Duyên/: Triệu đuổi...
/Tùng Phạm/: Triệu đã vậy rồi mà em còn chọc giận Triệu nữa hả? Anh phục em luôn đó.
/Kỳ Duyên/: Không phải, Triệu nhớ lại rồi anh.

Kỳ Duyên vừa nhắn xong, một cú call nhóm lập tức hiện lên, cô vừa ấn máy nghe, phía bên kia liền vang lên tiếng hỏi gấp rút của hai ông anh mình.

- Em nói Triệu nhớ lại rồi hả?

- Nhớ lại rồi anh, mọi người về xong tụi em vô phòng xíu tự dưng Triệu ôm đầu kêu đau. Chắc là nhớ lại lúc đó rồi. - Kỳ Duyên vừa nói vừa đỡ trán, lúc này mới nhận ra dường như chính mình bị lừa không nhẹ.

- Rồi sao mà bị đuổi?

Kỳ Duyên đem chuyện ban nãy kể lại, "[...] Bây giờ bắt đầu tính sổ với em. Không biết Triệu có giận thiệt không, nhưng mà em bị đuổi thiệt nha."

Anh Hoà cùng anh Tùng nghe xong, cười đến đau bụng, sao mà khờ thế không biết. "Rồi thôi rồi, đà này là bị đuổi dài dài luôn."

- Hai anh còn chọc em được nữa! - Kỳ Duyên trừng mắt nhìn, hai người như cũ cũng không có ngừng cười được. Người gì mà dễ dụ ghê, ở nhà mà bị đuổi gọn ơ.

Nhưng chọc là chọc thế thôi, anh Hoà vẫn là quan tâm "Bây giờ em tính sao?"

- Em không biết nữa. - Kỳ Duyên chu miệng, liếc nhìn vào bên trong thì thấy chị đã ăn hết đĩa trái cây cô để sẵn, chuẩn bị đi dẹp.

- Gọi năn nỉ Triệu đi, than khổ gì đó để Triệu mềm lòng cho vào.

Đèn trong phòng khách đã tắt.

- ...

- Alo, Duyên?

- Em nghe em nghe, cứu em, Triệu đi lên ngủ thiệt đóoo. - Cứ đà này là cô bị nhốt thiệt luôn.

- ... Em tính đứng ngoài luôn hả?

- Giờ sao anh...

- Có chìa khoá nhà Triệu không? Đi qua bển ở đỡ đi.

Kỳ Duyên thử lục tìm trong túi, "Trừ tiền với chìa khoá xe ra thì cái gì em cũng không có nha... hai anh năn nỉ Triệu giúp em với đi, giờ em nghĩ cách thử xem sao.", nói rồi cô tắt máy, chui vào trong xe, bên ngoài gió thổi lạnh quá.

Minh Triệu nằm ở trên giường, không thấy tiếng bạn Gấu nói điện thoại nữa thì nhướn mày, vừa định ra xem thử thế nào thì chợt nghe tiếng khỏi động xe, thế là tâm tình đột nhiên trở nên bực bội. Đi thật? Đuổi cái là đi vậy á hả, không biết năn nỉ người ta luôn?

Mặc dù năn nỉ thì chị vẫn không cho, nhưng mà...! Ủa bạn Gấu?

- Nhắm mà đi được thì đi luôn đi nha. - Chị hừ một tiếng, tắt đèn, khoá luôn điện thoại leo lên giường ngủ, không thèm quan tâm nữa.

Nếu Kỳ Duyên mà biết được suy nghĩ của chị, chắc sẽ la to oan uổng. Khởi động xe chỉ là vì bên ngoài lạnh quá, mà vào trong xe thì dĩ nhiên phải mở máy lên rồi!

Bởi vì chị tắt nguồn điện thoại, Kỳ Duyên gọi năm bảy lần đều không được, bạn Gấu chỉ biết thở dài, sau một hồi suy nghĩ thì quyết định hay là tạm thời về nhà bố mẹ, chứ cô cũng không muốn ra khách sạn cho lắm...

———————

Vì thế vào lúc nửa đêm, tiếng chuông cửa nhà ông bà Nguyễn reo ầm ĩ.

- Giờ này mà ai còn bấm chuông nhà mình? - Bà Thêm vừa mới thiêu thiêu ngủ bị tiếng chuông làm cho giật mình, vội đẩy ba cô bên cạnh.

- Để tôi ra xem thử. - Mặc dù không quá tình nguyện, nhưng ông vẫn xuống giường đi nhìn xem.

- Ai đó? - Bởi vì là trời tối, cách cánh cổng rào vẫn không nhìn rõ được người nọ là ai.

- Ba mẹ, là con nè. - Kỳ Duyên xuống xe.

Thấy là con gái mình, ông Nguyễn cũng vội vàng mở cửa ra "Duyên?"

- Ai vậy ông ơi?

- Con gái nó tới. - Ông vừa nói vừa mở cổng để cô chạy xe vào.

Vào trong nhà rồi, thấy con gái mình còn xách theo cả vali, hai ông bà sửng sốt, nhìn cô đầy khó hiểu "Con đi đâu mà nửa đêm còn xách vali theo vậy? Không phải con với Triệu ở chung à?"

Kỳ Duyên mệt mỏi xoa đôi mắt "Ba, mẹ, hai người tạm thời đừng hỏi nữa. Cho con ở nhờ vài hôm là được.", nói rồi đẩy vội cái vali vào góc nhà, bay thẳng lên lầu bỏ lại hai ông bà ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra.

- Này, không lẽ hai đứa nó cãi nhau? - Mẹ cô nhìn theo bóng lưng cô chạy như bay, huých vai ba cô một cái, có chút lo lắng hỏi.

- Làm sao tôi biết được, thôi, đi ngủ đi, chờ sáng mai rồi hỏi.

Một đêm an lành, ai nấy đều chăm ấm nệm êm, chỉ có ai bỏ nhà đi để rồi bị đuổi thiệt thì người đó không ngủ được.

Continuă lectura

O să-ți placă și

33.4K 1.4K 21
sawatdicha đây chỉ là ngẫm hứng tùy OTP thôi ạ nếu bà nào muốn tuiii viết OTP nào có thể cmt nhen
103K 2.2K 50
Tác giả: Dancy @Ynan11 _________ Những câu chuyện dằm khăm mà tui nghĩ ra trước khi đi ngủ: [1] Biến bạn thân thành chó cái (End) [2] Ghép đôi thành...
80.2K 3.7K 83
Jeon Jungkook đen mặt khi bị chuyển đi sang lớp khác. Mới ngày đầu khai giảng đã gặp ngay cậu sinh viên lập dị tên Kim Taehyung. Ngồi chung bàn với h...