[P1] Quý phi mỗi ngày chỉ muố...

Por holythuankhiet

644K 30K 368

Tác giả: Đại Quả Lạp Thể loại: Ngôn tình, song khiết, xuyên không, ngọt sủng, cung đình hầu tước Người dịch:... Más

Giới thiệu
Chương 1: Nàng ta chê mạng dài quá rồi sao?
Chương 2: Ta đi tìm ngài ấy, là vì cứu ngài ấy một mạng
Chương 3: Thái tử bị ám sát
Chương 4: Người của Huyền Môn
Chương 5: Ăn lẩu không?
Chương 6: Thần thiếp yêu người, bắn tim nè!
Chương 7: Ân điển
Chương 8: Lời mời của Bạch trắc phi
Chương 9: Các nữ nhân trong Đông cung
Chương 10: Trăm công nghìn việc
Chương 11: Có chút đáng yêu
Chương 12: Ăn no chưa?
Chương 13: Tham dự thọ yến
Chương 14: Bị ngài ấy ghét rồi à
Chương 15: Dâng lễ vật
Chương 16: Kính rượu
Chương 17: Trong rượu có độc
Chương 18: Nhảy xuống sông cũng rửa không sạch!
Chương 19: Bảo vệ ngài ấy
Chương 20: Duy nhất
Chương 21: Người ngồi gần lại đây
Chương 22: Người cuối cùng cũng biết tranh sủng rồi!
Chương 23: Đối tượng tình nghi
Chương 24: Chịu tội thay người khác
Chương 25: Tranh sủng
Chương 26: Trần lương viên
Chương 27: Thật đáng ghét
Chương 28: Thái tử không đến
Chương 29: Một mảnh tình si
Chương 30: Không xứng
Chương 31: Nhiệm vụ sư môn
Chương 32: Đã chết rồi
Chương 33: Ninh phi
Chương 34: Phạt trượng
Chương 35: Tình nghĩa phu thê
Chương 36: Đa tạ lòng tốt của Điện hạ
Chương 37: Thiên sát cô tinh
Chương 38: Mẹ con
Chương 39: Cầu còn không được
Chương 40: Thị tẩm
Chương 41: Ta sẽ bảo vệ nàng
Chương 42: Qua đêm
Chương 43: Ý hận
Chương 44: Bạch trắc phi bệnh rồi
Chương 45: Ngài ấy không đến
Chương 46: Mỹ nhân trong lòng
Chương 47: Đây chẳng phải là tát vào mặt Tiêu lương đệ sao?
Chương 48: Sắp gặp xui xẻo rồi
Chương 49: Không đánh tự bại
Chương 50: Nguy cơ mãnh liệt
Chương 51: Trừng phạt Lý trắc phi
Chương 52: Quyết định đúng đắn
Chương 53: Thẳng thắn
Chương 54: Đưa canh
Chương 55: Thỉnh cầu của phụ thân
Chương 56: Nạn hạn hán
Chương 57: Dụ dỗ
Chương 58: Lo chuyện bao đồng
Chương 59: Lấy ơn báo oán
Chương 60: Thay đổi phong thủy
Chương 61: Cơm chiên trứng
Chương 62: Trở thành sự thật
Chương 63: Đều bị nàng ta lừa rồi
Chương 64: Tranh thủ
Chương 65: Ta chờ tin tốt của muội
Chương 66: Đào hố
Chương 67: Tự liệu mà làm
Chương 68: Tiếng hát
Chương 69: Triệu mỹ nhân thành công rồi
Chương 70: Chúng ta không đợi ngài ấy nữa
Chương 71: Một trăm lần
Chương 72: Không vui
Chương 73: Cần có người dỗ
Chương 74: Người như thế nào
Chương 75: Đa tạ đã chiếu cố
Chương 76: Vịt quay
Chương 77: Tự cứu
Chương 78: Cầu xin
Chương 79: Nàng ta bị phạt là đáng
Chương 80: Không nhìn thấu
Chương 81: Bạch trắc phi đến nhà
Chương 82: Khuyên nhủ
Chương 83: Chuyện này chưa xong, chuyện khác đã tới
Chương 84: Hắn không hề đơn độc
Chương 85: Vả miệng
Chương 86: Con sóc nhỏ
Chương 87: Đi cùng
Chương 88: Đây là bí mật
Chương 89: Xuất cung
Chương 90: Về nhà mẹ
Chương 91: Không muốn mất thêm con nữa
Chương 92: Gượng gạo
Chương 93: Vui quên trời đất
Chương 95: Một bước cũng không được rời
Chương 96: Cùng ngủ
Chương 97: Không có quy tắc không vào nề nếp
Chương 98: Trò chuyện
Chương 99: Nơi này không an toàn
Chương 100: Hành động một mình
Chương 101: Nhìn đi đâu đó
Chương 102: Ý nghĩ không an phận
Chương 103: Gậy ông đập lưng ông
Chương 104: Ám sát lúc nửa đêm
Chương 105: Tử sĩ
Chương 106: Cái gai trong mắt
Chương 107: Nhân chứng vật chứng đầy đủ
Chương 108: Hai bên cùng thiệt hại
Chương 109: Rất khó nuốt
Chương 110: Vào thành
Chương 111: Sợ chưa đủ loạn hay sao?
Chương 112: Đặt điều vu khống
Chương 113: Đánh cược
Chương 114: Nhân tài không được trọng dụng
Chương 115: Về sau cô sẽ thuộc về ta
Chương 116: Duy nhất lần này, không có lần sau
Chương 117: Phẫn nộ nhưng không dám nói
Chương 118: Các ngài bảo tôi làm gì, tôi sẽ làm cái đó
Chương 119: Nhận chủ
Chương 120: Bắt người
Chương 121: Thật đáng ghét!
Chương 122: Chuyện hạnh phúc nhất
Chương 123: Phóng hỏa
Chương 124: Ngươi không thể nào là Thái tử!
Chương 125: Ngươi quả thật đáng chết
Chương 126: Tế phẩm
Chương 127: Gọi nàng dậy
Chương 128: Thiên Sơn cư sĩ
Chương 129: Kẻ lừa đảo
Chương 130: Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt
Chương 131: Thái tử giá đáo
Chương 132: Kịch bản này không đúng!
Chương 133: Lần này coi như xong rồi!
Chương 134: Ngủ ở đâu?
Chương 135: Minh oan
Chương 136: Tuyên án
Chương 137: Liều lĩnh
Chương 138: Thái tử Điện hạ là giỏi nhất!
Chương 139: Cảm ơn nàng
Chương 140: Lòng cảm tạ
Chương 141: May mắn
Chương 142: Điện hạ, yêu người lắm ~
Chương 143: Về kinh
Chương 144: Ban thưởng
Chương 145: Suy nghĩ khác nhau
Chương 146: Điểm yếu của Đại hoàng tử
Chương 147: Tuyệt đối không nhận sai
Chương 148: Chuồng heo
Chương 149: Cưng chiều
Chương 150: Dè chừng
Chương 151: Lạnh nhạt
Chương 152: Sinh thêm con cháu cho hoàng gia
Chương 153: Không chịu tha thứ cho nàng
Chương 154: Tôn nghiêm của tín đồ ăn uống
Chương 155: Ăn vụng
Chương 156: Đại hội xem mắt
Chương 157: Cãi nhau
Chương 158: Cảm động
Chương 159: Ôi, đau lòng quá!
Chương 160: Chịu đòn nhận lỗi
Chương 161: Chắc chắn sợ chết khiếp
Chương 162: Người khó hầu quá rồi đó
Chương 163: Tiêu lương đệ không phải người ngoài
Chương 164: Người không thấy mặt mình đau hả?
Chương 165: Chịu mắng
Chương 166: Xin lỗi
Chương 167: Nàng có bằng lòng?
Chương 168: Thái tử bị bệnh
Chương 169: Tiêu lương đệ không đến
Chương 170: Nghi ngờ
Chương 171: Thủ hạ lưu tình
Chương 172: Con cờ
Chương 173: Hầu người bệnh
Chương 174: Cẩn thận họa từ miệng mà ra
Chương 175: Sao làm giả thành thật luôn rồi?
Chương 176: Thần thiếp không ổn rồi, thần thiếp sắp chết rồi!
Chương 177: Kề tai nói nhỏ
Chương 178: Bạch trắc phi cầu kiến
Chương 179: Cậy sủng mà kiêu
Chương 180: Thái tử là của nàng
Chương 181: Không biết phép tắc
Chương 182: Nàng không muốn chết
Chương 183: Sở thích ngược đời
Chương 184: Trải nghiệm cực kỳ tồi tệ!
Chương 185: Tài vận dồi dào
Chương 186: Không giữ phụ đạo!
Chương 187: Khiêu khích
Chương 188: Tranh sủng
Chương 189: Thần thiếp có một bảo bối
Chương 190: Thuốc đắng dã tật
Chương 191: Tiểu chủ, làm tốt lắm!
Chương 192: Nàng không hề bị lỗ!
Chương 193: Mua chuộc lòng người
Chương 194: Nàng sẽ không mắc bẫy!
Chương 195: Pha trà
Chương 196: Làm Tiêu lương đệ trở nên xấu xí
Chương 197: Không ra thể thống
Chương 198: Thần thiếp ngày càng thích người hơn rồi!
Chương 199: Đều tin là thật

Chương 94: Xuống phía Nam

2.9K 147 0
Por holythuankhiet

Tiêu Lăng Phong đứng tại chỗ, nhìn đội ngũ đi xa.

Ông không hiểu Thái tử tại sao lại dẫn theo Tiêu Hề Hề xuống phía Nam, chỉ đành nghĩ là Thái tử quá mức sủng ái Tiêu Hề Hề.

Thái tử căn dặn ông không được nói chuyện này ra ngoài.

Thật ra, dù Thái tử không dặn, ông cũng không dám truyền chuyện này ra ngoài, dù sao Tiêu Hề Hề cũng dùng thân phận nữ nhi của phủ tướng quân xuất giá, nếu người khác biết nàng cùng Thái tử xuống phía Nam, sẽ bị gán tội danh yêu phi mê hoặc Thái tử, đến lúc đó không chỉ Tiêu Hề Hề, mà ngay cả ông cũng phải chịu khổ theo.

Nghĩ đến đây, Tiêu Lăng Phong lại không khỏi thở dài một hơi.

Thật đáng tiếc!

Ông có mấy nữ nhi, nếu Thái tử sủng ái là những nữ nhi khác, chắc hẳn ông hiện giờ vui mừng khôn xiết.

Tại sao Thái tử cứ phải nhìn trúng Tiêu Hề Hề?

Xa giá của Thái tử dọc theo quan đạo xuống phía Nam.

Trước khi trời tối, họ tìm thấy một dịch quán dừng chân nghỉ ngơi.

Dịch quán sớm nhận được tin tức, trong ngoài dịch quán được dọn dẹp từ trước, người không liên quan cũng được lọc sạch.

Thái tử được bảo vệ chặt chẽ, bước vào căn phòng tốt nhất trong dịch quán.

Tuy nói là phòng tốt nhất, nhưng so với Đông cung thì rất đơn giản.

Thường công công nhìn quanh, nhìn thứ gì cũng không hài lòng.

Hắn thở dài "Điện hạ, để người ở nơi đổ nát thế này, thật là thiệt thòi cho người rồi."

Lạc Thanh Hàn cũng cảm thấy chỗ này quá tồi tàn, nhưng trước khi lên đường, hắn đã chuẩn bị tinh thần, nên cũng không nói gì nhiều, điềm tĩnh nói.

"Tiêu lương đệ đâu? Sao không thấy nàng?"

Thường công công vội nói "Có lẽ lạc đường rồi, nô tài lập tức đi tìm."

Lạc Thanh Hàn nói "Nhớ kỹ, đừng để người khác biết thân phận của nàng."

"Nô tài đã rõ."

Thường công công xuống lầu, kéo Triệu Hiền tới hỏi "Vị tiểu chủ kia đâu?"

Trong đội ngũ, ngoài Thái tử, chỉ có Triệu Hiền và Thường công công biết sự tồn tại của Tiêu lương đệ.

Nghe hắn hỏi, Triệu Hiền chỉ tay ra bên ngoài "Người hẳn là còn ở trong xe, mãi không thấy ai xuống."

Thường công công cảm thấy kỳ quái, xe ngựa dừng đã lâu, Tiêu lương đệ sao còn chưa xuống? Nàng trốn trong xe làm gì?

Vì xe ngựa quá nhiều, chuồng ngựa của dịch quán không thể chứa nhiều như vậy, cho nên chỉ có thể đậu dọc theo quan đạo, có Ngọc Lân quân canh giữ, không cần lo xe ngựa bị trộm.

Thường công công tìm thấy xe ngựa của Tiêu lương đệ, xa phu sớm đã rời đi.

Hắn thấp giọng gọi một tiếng "Tiêu lương đệ?"

Trong xe ngựa không có phản ứng gì.

Thường công công cảm thấy kỳ quái, lẽ nào bên trong không có người?

Hắn thử vén góc rèm, thấy Tiêu lương đệ mặc y phục thái giám ngủ ngon lành trong xe ngựa.

Thường công công lập tức cạn lời.

Từ lâu hắn đã biết vị tiểu chủ này là người mê ngủ, nhưng xe ngựa dừng lâu như vậy, nàng vẫn không biết gì, hơn nữa còn ngủ ngon lành, nàng ngủ cũng quá lợi hại rồi!

Thường công công ho hai tiếng, muốn đánh thức Tiêu lương đệ.

Đáng tiếc vô dụng.

Tiếng ho này hoàn toàn không ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của nàng

Thường công công bất lực, chỉ đành gõ gõ xuống sàn xe ngựa, nâng cao âm lượng "Dậy đi!"

Tiêu Hề Hề cuối cùng cũng thức dậy.

Nàng mở đôi mắt ngái ngủ, nhìn xung quanh, thấy mình vẫn ở trong xe.

Nàng ngồi dậy, dụi dụi mắt, giọng ồm ồm hỏi "Đến rồi à?"

Thường công công bất đắc dĩ nói "Sớm đã tới rồi, Thái tử Điện hạ đã thu xếp ổn thỏa rồi, người mau theo nô tài đi gặp Thái tử Điện hạ."

Seguir leyendo

También te gustarán

433K 43.4K 98
Tác giả: Thượng Thương Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Chủ thụ , 1v1 Độ dài: 143 c...
3.3K 82 10
Hán việt:Thâm Tình Nam Chủ Dã Xuất Quỹ Liễu(Khoai Xuyên) Tác giả:Nguyên Vị Chi Sĩ Khối Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H...
870K 57.4K 107
Tên: Tiệm cơm nhà ta thật mỹ vị. Tác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân Gia. Tình trạng convert: Đã xong. Tình trạng edit: Đã xong. Số chương: 100 + 7 ngoại tr...
428K 36.2K 200
Tên Hán Việt: Mau xuyên công lược: Vai ác Boss độc nhất vô nhị định chế Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Khoa học viễn tưởng, Hệ thống, Son...