[EDIT | H VĂN] Vùng Cấm - Mãn...

Par ninhnhien

204K 5.1K 626

Tên Hán Việt: Cấm Khu Tác giả: Mãn Hà Tinh Editor: Ninh Nhiên Convert: Vespertine Bìa: Cielo.CTtl | Cielo's H... Plus

Văn Án
Chương 1: Mèo con
Chương 2: Chuột Hà Lan
Chương 3: Bé Ngoan (Bảo Bối)
Chương 4: Mắt Kính Gọng Vàng
Chương 5: Tinh Dịch
Chương 6: Há Miệng
Chương 7: Cô Bé Lọ Lem
THÔNG BÁO NHỎ!
Chương 8: Lau Mũi
Chương 9: Khoác Tay
Chương 10: Hiến Tế Sơn Dương
Chương 11: Ti Tiện
Chương 12: Đặc Quyền
THÔNG BÁO QUAN TRỌNG
Chương 13: Phật Như Lai
Chương 14: Thiếu Nữ
Chương 15: Dạy Tôi Làm Thế Nào Để Không Nhớ Cô Ấy
Chương 16: Khiêu Vũ
Chương 17: Đầu Gối
Chương 18: May I
Chương 19: Kiềm Chế
Chương 20: Over The Rainbow
Chương 21: Dâng Hiến
Chương 22: Giải Ngứa
Chương 23: Làm Bẩn
Chương 24: Bà Chúa Tuyết Và Chú Lính Chì
Chương 25: Anh Cả
Chương 26: Tiến Lùi
Chương 27: Khoảng cách
Chương 28: Lụa Nóng
Chương 29: Thủy Triều Nóng Bỏng
Chương 30: Nói Ra
Chương 31: Ve Kêu
Chương 32: Anh Hai
Chương 33: Bọ Cánh Cứng
Chương 34: Ám Ngữ
Chương 35: Khiêu Vũ
Chương 36: Thất Tịch
[PASS] Chương 37: Quả Táo Đường
Chương 38: Cảm Giác An Toàn
Chương 39: Muốn
[PASS] Chương 40: Ngũ Cảm
[PASS] Chương 41: Dây Dưa
Chương 42: Trùy Tâm Khấp Huyết
Chương 44: Hoa Hảo Nguyện Viên
Chương 45: Mê Hoặc
[PASS] Chương 46: Cầm Tù
[PASS] Chương 47: Lạc Vũ
Chương 48: Sự Việc
Chương 49: Hối Tiếc
Chương 50: Đậu Đỏ
[PASS] Chương 51: Tuyết Đêm
[PASS] Chương 52: nguyện sống một mình

Chương 43: Thổ Lộ Tình Cảm

2.1K 26 9
Par ninhnhien

Editor: Ninh Nhiên
Beta-er: Liin chưa đủ tuổi (~ ̄▽ ̄)~
___🐳___

Sau hôm đó, Giang Khánh Chi lập tức chạy đi Bắc Bình* công tác, màn đêm dần buông xuống, ánh đèn pha xa xăm lạnh lẽo xuyên qua giàn dây nho trong đình viện hắt lên cửa kính.

Giang Minh Chi hút thuốc ở sân thượng, bị đèn pha chiếu rọi đến híp mắt lại, nhéo nhẹ mi tâm rồi thở hắt một hơi.

"Anh hai."

Giang Minh Chi bị giọng điệu bay bổng trong đêm gọi một tiếng, bị dọa thiếu chút nữa là bay cả hồn vía, nghiêng ngả dựa vào thành lan can vỗ ngực: "Thất tình lại đi giả nữ quỷ dọa người, đây không phải một thói quen tốt đẹp gì đâu."

Giờ phút này, Giang Nhẫm Nam căn bản không để ý tới mấy lời nói dí dỏm gì đó của cậu, chỉ lẳng lặng đứng ở sân thượng nhìn sững ánh đèn đang dần đi xa.

"Bộ dáng này của em vậy mà có chút giống với Phùng Tâm Liên trong《Song tinh ký》đó, đôi mắt đỏ hồng thật điềm đạm đáng thương, nếu như em muốn đóng phim điện ảnh, anh hai sẽ là người đầu tiên chi tiền nâng đỡ em." Đến lúc này mà Giang Minh Chi vẫn nói chuyện không thèm quan tâm ai.

Cậu cái hay không nói lại đi nói cái dở, Giang Nhẫm Nam đỏ bừng hai mắt nhẹ nhàng nhìn cậu một cái, không còn hơi sức nào trừng cậu, khiến Giang Minh Chi phải tự giác ngậm miệng.

Biểu tình của cậu nghiêm túc hẳn lên, Giang Nhẫm Nam ngược lại có hơi băn khoăn, cũng bắt chước cậu khoanh tay dựa vào lan can, nói: "Anh hai, anh làm sao có tiền nâng đỡ em làm minh tinh, chi bằng trước hết cứ tích góp đủ tiêu vặt đi đã, cẩn thận... Anh ấy lại cắt sinh hoạt phí của anh."

Giang Minh Chi mỉm cười rất tiêu sái*: "Anh hai nói có thể là có thể, anh hai có tiền mời bạn nhảy hẹn hò ăn cơm, tất nhiên cũng sẽ có tiền nâng đỡ cho em gái mình làm đại minh tinh." Nói xong lập tức rít một hơi thuốc, làn khói trắng xám quẩn quanh nụ cười cậu.

(*) Câu gốc là 'tiêu dao tự tại': An nhàn thong thả, ung dung, không bó buộc.

"Hút một điếu?" Chỉ có người anh hai không đáng tin cậy này mới có thể dụ dỗ em gái nhỏ vị thành niên của mình hút thuốc.

"Em không cần, em không thích." Giang Nhẫm Nam bình tĩnh đáp.

Giang Minh Chi vẫn đang ngậm thuốc lá, cực kỳ xứng với danh hiệu lãng tử đào hoa, cậu ấm con nhà quyền thế, phun một vòng khói giữa không trung, cười nói: "Nghiêm chỉnh như vậy cũng không biết là học ai, lúc này mà hút điếu thuốc, uống chút rượu sẽ sung sướng hơn rất nhiều."

Giang Nhẫm Nam xoay đầu chăm chú nhìn vào mắt cậu, nói từng câu từng chữ: "Em không cần sự an ủi hư vô này nọ, em muốn anh giúp em, anh đồng ý rồi."

"Giúp em thế nào, bây giờ cục diện đã như vậy rồi, em còn không buông tay?" Giang Minh Chi nghiêng đầu nhìn cô.

"Không buông tay." Giang Nhẫm Nam lần nữa nhìn về phía đình viện tối đen, thực vật lẳng lặng sinh trưởng giữa màn đêm.

Hai người nói chuyện với nhau trong chốc lát, làn gió đánh tan mọi thanh âm, đưa đẩy đến một góc không người.

Giang Minh Chi hút thuốc, ánh lửa nhỏ lập loè, hương thuốc lá tản trong không khí bay đi rất xa, cậu hút hết điếu thuốc mới xoay người lại, dựa nghiêng vào lan can: "Xem ra con gái có vẻ ngoài càng mềm yếu thì lòng càng kiên cường, đến cả người tự xưng là vô tâm như anh cũng cam bái hạ phong*. Bé, em thật sự không sợ?"

(*) Cam bái hạ phong: cam tâm tình nguyện, chịu thua tâm phục khẩu phục.

"Em không phải bé, em là Nhẫm Nam, Giang Nhẫm Nam."

Nhẫm có nghĩa là nhút nhát mềm yếu, nhưng cô là Nhẫm Nam, không chịu khuất phục.

Cô ngoan ngoãn đều là giả vờ, cô mềm yếu cũng chỉ vì đánh lạc hướng, cô giống như một cành lá hương bồ đơn giản mềm mại, nhưng cô lại kiên cường hơn, cứng cỏi hơn so với bất cứ ai, cô dành một nửa thanh xuân để yêu một người, mà nửa đời còn lại, cô vẫn không có ý định thay đổi, cho dù khối đá cứng rắn kia có muốn thừa nhận hay không, cho dù nửa đời người của cô có thể sẽ rất ngắn.

Đã nói chuyện rõ ràng nhưng Giang Minh Chi vẫn không rời đi, cậu tiêu sái tự tại hiếm khi trầm tư như vậy, cậu châm thêm một điếu thuốc, diêm quẹt vẽ thành đường sáng nhỏ giữa không trung, rồi lập tức vụt tắt, Giang Minh Chi phun ra một ngụm khói, dùng giọng điệu trời sinh mang theo ba phần ngả ngớn nói: "Nhẫm Nam, em có trách anh hai không?"

"Trách anh cái gì?" Hai tay Giang Nhẫm Nam chống cằm, nghiêng đầu nhìn qua, giống như vẫn là một bé ngoan ngây thơ hồn nhiên, chỉ là giọng điệu bình tĩnh giống như nước ao trút vào hồ sâu, gần như không còn lại gì.

"Kỳ thật làm một người cô đơn bị phụ lòng sẽ dễ chịu hơn nhiều, ít ra còn có việc để phát tiết." Cậu khựng lại trong chốc lát, tiếp tục hỏi: "Nếu sau này tuổi còn trẻ đã phải chết, sẽ hối hận sao?" Giang Minh Chi không hề hỏi cô có trách cậu hay không, mà lại hỏi Giang Nhẫm Nam có hối hận hay không, cậu chưa từng quan tâm người khác có hận mình không, có oán trách mình không, chỉ cần cậu cảm thấy vui vẻ thoải mái là tốt rồi, nhưng đối phương dù sao cũng là cô bé đã cùng mình lớn lên, cho nên cuối cùng vẫn hỏi nhiều thêm một câu.

"Chưa đến khoảnh khắc trước khi chết em làm sao biết được, có điều suy nghĩ một chút, cho dù hối hận nhưng khi nhắm mắt lại cũng sẽ qua thôi, sau khi chết vô tri vô giác bị chôn dưới đất, có lẽ sẽ không còn đau khổ nữa. Hôm nay em thật sự đã từng phút từng giây lăng trì chính mình. Nhưng như vậy thì sao chứ, dùng hối hận ngắn ngủi trước khi chết để đổi lấy sự vui vẻ lâu dài của hiện tại, chẳng phải rất có lời sao?" Kinh thế chi ngữ*, cô lại không chút để ý mà nói ra.

(*) Kinh thế chi ngữ: những lời nói kinh khủng, nặng nề, gây sốc.

Giang Minh Chi bị sặc khói thuốc, lúc sau nhìn cô vỗ tay cười lớn, than thở nói: "Em gả cho một người đầu gỗ như anh cả thật sự quá đáng tiếc, chi bằng gả cho anh đi, hai chúng ta nhất định có thể tự do sung sướng."

"Em mới không muốn gả cho anh." Giang Nhẫm Nam bĩu môi.

"Thế nào, vị anh cả đầu gỗ kia tốt như vậy sao?" Cậu ôm bụng bật cười.

"Anh nói như vậy không sai, chỉ là giờ này khắc này em cảm thấy dù em nói gì đi nữa đều giống như đang lợi dụng tâm ý của anh vậy, nhưng quả thật tính cách của chúng ta không hợp nhau, anh theo đuổi sự vui sướng, những thứ càng ngắn ngủi càng rực rỡ anh sẽ càng vừa ý, anh thành tâm thành ý đối xử tốt với tất cả mọi người là bởi vì phần tâm ý đó trước nay đều chỉ thuộc về anh, anh phóng khoáng chia sẻ cho bọn họ, cũng có thể thu hồi một cách hoàn hoàn chỉnh chỉnh, chưa bao giờ có chấp niệm."

"Nhưng em không giống vậy." Giang Nhẫm Nam thở dài: "Em là một người cực kỳ phàm tục, em yêu một người thì chỉ muốn ở bên anh ấy thật dài lâu, kể từ giây phút em trao đi phần tâm ý của mình thì đã không có ý định thu hồi."

Cô quay đầu nhìn về phía Giang Minh Chi: "Anh hai, anh hẳn là nên tìm một người phóng khoáng giống như anh, tự do vui vẻ trải qua một đời, anh không cần phải lo lắng sẽ tổn thương trái tim cô ấy, cô ấy cũng không sợ làm tổn thương trái tim anh."

Giang Minh Chi bị cô lên giọng chỉ bảo một phen vẫn không hề tức giận, trong mắt hiện ra vài phần ý cười chân thật: "Làm hạt giống si tình quả thật rất cảm động, nhưng làm một người tiêu dao tự tại không có trái tim cũng đâu có gì không tốt chứ, dù sao anh đã sống lâu như vậy rồi, thật sự cảm thấy cực kỳ vui vẻ."

Giang Nhẫm Nam ngược lại vô cùng nghiêm túc gật đầu, nói: "Vốn dĩ là vậy, trên thế giới này mọi người đều có cách sống của riêng mình, thứ cần thiết nhất chẳng qua chỉ là hai chữ 'tình nguyện' mà thôi, làm gì có ai so sánh đạo lý này sẽ tốt hơn đạo lý kia đâu chứ."

"Người hiểu anh cũng chỉ có bé. Riêng điều đó thôi đã đủ để anh hai hứa chắc sẽ giúp em đạt như ý nguyện."

Cuối cùng, hai người cứ thế lập thành giao dịch.

───

(*) /北平/ Bắc Bình: tên gọi cũ của Bắc Kinh, có nghĩa "hòa bình phía Bắc" hay "bình định phía Bắc". Sau khi 'Quốc Dân Đảng' tiến hành Bắc phạt thành công, thủ đô chính thức bị dời về Nam Kinh vào năm 1928. Ngày 28/6/1928 (tức năm thứ 17 Dân Quốc), chính phủ Dân Quốc thiết lập thành phố đặc biệt Bắc Bình, Bắc Kinh được đổi tên thành Bắc Bình. Trong chiến tranh Trung - Nhật, Bắc Bình rơi vào tay Nhật Bản ngày 29/7/1937 (tức năm thứ 26 Dân Quốc) đổi tên thành Bắc Kinh và trở thành nơi đặt trụ sở của chính phủ Lâm thời Trung Hoa Dân Quốc, một chính phủ bù nhìn quản lý các phần lãnh thổ của người Hán ở các khu vực do Nhật Bản chiếm đóng tại Hoa Bắc. Năm 1945, sau khi quân Nhật đầu hàng, khu vực này lại được đổi tên thành Bắc Bình như cũ.Ngày 21/9/1949, thủ đô của nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa được đặt ở thành phố Bắc Bình và đồng thời được đổi tên thành Bắc Kinh cho đến ngày nay. (Baidu& Wikipedia)

Nhiên: Chương mới sau những ngày mất tích, thật ra là bận thi cử quá nên em mới off lâu như vậy á huhu, mong mọi người đừng giận vì sự trễ nãi không hồi kết này của em (μ‿μ)

Continuer la Lecture

Vous Aimerez Aussi

125K 7.2K 125
Tên gốc : Hảo Hảo Ái Ngã / 好好爱我 Tác giả : Hàn Thất Tửu Thể loại : Bách hợp, hiện đại, gương vỡ lại lành, hiện tại quá khứ đan xen, chua, cay, mặn, n...
680K 39.5K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...
95.6K 8.5K 84
Hán Việt: Hàm ngư bệnh mỹ nhân tại oa tổng bạo hồng Tác giả: Thủ Ước Tình trạng raw: Hoàn - 15/06/2023 Tình trạng dịch: Đang đào Thời gian: 22/01/202...
409K 15.2K 102
WE ARE... CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU CỦA CHÚNG TA (We are... คือเรารักกัน) Tác giả: Parawee Độ dài: 77 chương "Lần đầu gặp gỡ chẳng có tí ấn tượng nào, như...