Dư Thúy nhìn màn hình, trầm ngâm một lát nói, “Từ lần trước thi đấu với chúng ta tớ đã muốn nói, Saint kỳ thật không cần thiết……”

Dư Thúy không nói hết câu......

Thời Lạc nghiêng đầu nhìn Dư Thúy, một lát hiểu rõ ý tứ của hắn, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Lão Kiều gật đầu, “Quả thật là không cần thiết, không đáng giá.”

Một giây sau Thần Hỏa cũng hiểu được, do dự, cũng chưa nói câu gì.

Đầu óc Chu Hỏa choáng váng đi theo nghe xong ba ván phục bàn. Mây mù dày đặc nhìn mấy người. Đợi sau một lúc lâu không thấy ai có ý đồ giải thích, chỉ phải hèn mọn hỏi, “Có ý tứ gì a? Các cậu hiện tại đã có thể giao lưu ánh mắt sao? Loại phi tuyển thủ chyên nghiệp như anh không xứng nghe sao? Tốt xấu gì anh cũng bưng trà đưa nước bồi các cậu mấy tiếng đồng hồ. Cho người chơi bình thường một lời giải thích được chưa?”

Lão Kiều tò mò nhìn về phía Chu Hỏa, “Lời này hỏi đúng rồi, em cũng rất muốn biết, một câu anh nghe cũng không hiểu, thủ cả đêm ở đây làm cái gì?”

“Cậu sợ tiết lộ chiến thuật không cho người quay phim đến phòng huấn luyện, anh chỉ có thể tự đến.” Chu Hỏa cầm cái camera nho nhỏ trong tay, bất đắc dĩ nói, “Các đại ca, anh phải kinh doanh chiến đội, vì tiền được không…… Chắc các cậu đều không để bụng, đây không phải trọng điểm. Cho nên anh muốn biết Saint không cần thiết làm cái gì?”

Sau khi được Chu Hỏa hứa hẹn lát nữa sẽ chụp cho mình mấy cái ảnh đặc tả. Puppy chậm rãi giải thích, “Dư thần vẫn là mềm lòng a…… Biết chính cậu ấy là cái miệng quạ đen, không muốn nói ra, nhưng kỳ thật chuyện này rất rõ ràng.”

Puppy nhìn về phía Chu Hỏa, buông tay, “Gần đây Saint có chút quá tích cực, không cần thiết.”

Chu Hỏa bật cười, “Thi đấu tích cực còn không cần thiết, các cậu đây là cái thái độ gì. Lời này mà truyền đi các cậu phải bị fan bạo phá có được không?”

“Cho nên không thể truyền ra.” Puppy lười nhác nói, “Anh mà dám nói, đi ra ngoài cho người diệt khẩu…… Không phải nói bọn họ tích cực không tốt, chúng ta ai cũng đều muốn thắng. Nhưng cũng phải suy xét đây là đánh cái thi đấu gì, thắng xong sẽ gánh vác phí tổn.”

Chu Hỏa còn chưa hiểu lắm, Thần Hỏa không kiên nhẫn ngắt lời nói, “Liền nói như lần trước đánh trận kia với chúng ta. Chiến thuật tốt như vậy, luyện phối hợp lâu như vậy. Lúc trước thì giấu một tiếng không hở, tự nhiên mang ra đánh. Có phải cho chúng ta đánh game over không?

Chu Hỏa ngơ ngác gật đầu, “Đúng vậy!”

“Cho nên không cần thiết! Loại sát chiêu này không nên bỏ ra ở giải Thường Quy. Bọn họ lại không phải không vào được giải Quý Hậu. Cần thiết một hai phải thắng trận Thường Quy kia hay sao?!" Thần Hỏa cũng không nghĩ ra, nhíu mày nói, “Lúc ấy bọn họ nên đánh bình thường, thua thì thua, cất giấu cái kịch bản tốt này, chờ đến lúc đánh bán kết hay chung kết lại đánh chúng ta một cái trở tay không kịp mới đúng!”

Chu Hỏa nháy mắt đã hiểu rõ, sửng sốt, “Đúng vậy,……”

“Tuy rằng đến lúc đó là bo5, để lại cho chúng ta thời gian phản ứng ứng đối càng dài, nhưng sát chiêu chính là sát chiêu, ít nói chắc chắn có thể ăn chúng ta một ván, trận chung kết trong sân ván thứ nhất cho chúng ta chơi một tay cái này, mặc kệ là vì ăn phân vẫn là vì làm chúng ta tâm thái, đều có thể khởi hiệu, nhưng bọn hắn liền không…… Một hai phải ở một trận Thường Quy không đi đến đâu mà lộ ra, còn cả hôm nay.” Thần Hỏa nâng nâng cằm, nhìn màn hình nhíu mày nói, “Kịch bản đánh NSN này khẳng định cũng phải phí không ít tâm tư mới nghĩ ra được, lại dùng để đấu Thường Quy, đừng nói là Dư Thúy…… Tớ cũng muốn hỏi Thiên Sứ Kiếm một chút, nghĩ cái gì đấy? Giũ hết ra rồi, ở giải Quý Hậu cậu định chơi cái gì?"

FOG [ ĐIỆN CẠNH ] (Từ Chương 55) - Gnart154Onde histórias criam vida. Descubra agora