Vu Mông Mông không ngại, có điều.....

"Chú An làm sao bây giờ?"

Có đưa chú ấy đi cùng hay không đều là một vấn đề.

"Cô cứ lái xe vào thôn đi đã."

Sư Chi Phó nhíu mày quan sát quang cảnh chân núi Phong Sơn. Nơi này quá mức hẻo lánh, ngay cả cây cối cũng không có nhiều.

Nhậm Thành cũng có suy nghĩ như vậy.

"Tôi ra ngoài hỏi han một chút, hai người hãy đợi trong xe."

Nói xong hắn mở cửa xe đi xuống.

Vu Mông Mông nhìn quanh bốn phía, phát hiện những nơi cô có thể nhìn đến đều không thấy ma. Thật kỳ quái, theo lý mà nói nơi này bỏ hoang lâu năm như vậy, không có khả năng một bóng ma cũng chẳng có.

Chỗ bọn cô vừa rời đi chốc chốc lại thấy hồn phách nhất giới hoặc nhị giới, nhưng nơi này chẳng thấy có con ma nào. Chẳng lẽ chúng đều đi lên núi cả rồi?

"Anh Lập, anh tính thế nào?"

Nhậm Thành đứng gần cửa sổ một chiếc xe cảnh sát.

"Trước hết chúng ta tới cái thôn bỏ hoang kia đã."

Lý Lập vuốt cằm nói. Nhậm Thành khẽ gật đầu, ngẩng lên nhìn sắc trời.

"Đợi lát nữa trời gần tối, anh cho xe đỗ cách xa ra, bằng không sợ sẽ rút dây động rừng."

Khuôn mặt Lý Lập trở nên nghiêm túc.

"Được. Mà vị Vu tiểu thư kia..... thực sự có khả năng đó... à?"

Có tà đạo đến vậy không?

Nhậm Thành không gật đầu cũng chẳng lắc đầu.

"Biết đâu đấy."

Hắn xoay người bước vài bước trở về xe việt dã.

"Thằng nhóc này! Gái gú vào là quên mất anh em."

Lý Lập cười mắng hắn hai câu, bất quá có người có thể khiến hắn vướng bận cũng là chuyện tốt.

"Sao rồi? Bọn họ nói sao?" 

Vu Mông Mông ghé đầu sát vào ghế sau hóng hớt. Nhậm Thành nhàn nhạt liếc nhìn cô.

"Tập trung ở giao lộ hoang thôn rồi cùng nhau đi vào."

Vu Mông Mông gật gật đầu.

"Vậy được, tôi sẽ xung phong."

Cô bắt đầu cảm thấy hơi đói bụng, may mắn phía sau xe có 2 thùng mì gói, một bình nước và một ít đồ ăn vặt.

Bởi vì lời đồn có ma, Phong Sơn này sẽ không có người đến, Vu Mông Mông yên tâm dẫm chân ga lái xe lên trên núi. Sư Chi Phó ở một bên nghiên cứu sơ qua tình hình tuyến đường trên núi, phòng ngừa gặp quỷ đánh tường. (*)

([*] Quỷ đánh tường hay quỷ đả tường: là hiện tượng ma đưa lối, quỷ dẫn đường, khiến người ta bị lạc đường, đi mãi vẫn quay về một chỗ, thậm chí nghe thấy có tiếng gọi, nhưng khi quay lại thì chẳng thấy ai. Hiện tượng này thường xảy ra vào ban đêm hoặc ở những nơi vắng vẻ.)

[Edit] Xuyên vào truyện gay phải làm sao?Место, где живут истории. Откройте их для себя