Chap 31

13.6K 418 87
                                    

Bác sĩ khám xong sơ bộ cũng như làm một vài xét nghiệm cho cậu. Bác sĩ bước ra ngoài, cả nhà chạy tới liên tục hỏi tình hình của JungKook. Anh không giữ được bình tĩnh mà xách cả cổ áo của bác sĩ lên.

-Vợ tôi....vợ tôi sao rồi bác sĩ....

-Taehyung, con bình tĩnh đi để bác sĩ nói đã.

Anh từ từ buông lỏng cánh tay nơi đang nắm chặt chiếc áo đó.

-JungKookie nhà tôi sao rồi bác sĩ.

-Đứa bé không sao nhưng cậu ấy thì....

-Ông cứ nói

-Tôi đã nói rất nhiều lần mỗi khi đến đây khám thai. Cậu ấy là trường hợp đặc biệt, thể trạng lẫn cảm xúc của cậu ấy không như người khác. Cậu ấy cần ăn uống đầy đủ, không được làm việc quá sức và tránh những cú va chạm về tinh thần và thể xác. Chúng tôi không chắc chắn 100% nhưng khoảng thời gian này cậu ấy dường như đang có dấu hiệu bị trầm cảm . Còn nữa , lúc nãy cậu ấy là bị động thai cho nên là mong gia đình quan tâm đến để tránh ảnh hưởng đến đứa bé cũng như cậu ấy sau này.

Nghe đến đây cả nhà Kim gia thấy vô cùng có lỗi với cậu, bà Kim nghe tin con rể mình như vậy thì không đứng nổi nữa, còn anh ngồi xổm hẳn xuống đất vò đầu bứt tóc. Do anh mà JungKook mới gặp chuyện, do anh không hiểu được cảm xúc của cậu, do anh...tất cả do anh.

-Được rồi, cảm ơn bác sĩ. Chúng tôi có thể vào thăm không ?

-Vâng chủ tịch Kim, người nhà bây giờ đã có thể vào thăm, nhưng đừng làm cậu ấy kích động.

-Được.

Anh nhanh chóng gạt đi những suy nghĩ đó, lau nước mắt lấy lại tinh thần vào thăm cậu nhưng bị hai ông bà Kim ngăn lại. Dù anh là con ruột của họ nhưng họ biết phải trái ở đâu, nếu bây giờ để anh vào sợ rằng JungKook sẽ mất bình tĩnh mất. Bà Kim cũng bảo ông Kim ở bên ngoài để trấn an Taehyung, mình bà vào là đủ rồi. Anh đành ở bên ngoài cánh cửa nhìn hai người họ nói chuyện.

Cậu nằm trong phòng, nghiêng hẳn đầu về một phía. Bà Kim đi vào nhìn cậu mà xót trong lòng.

-JungKookie à, JungKook....mẹ đây con, con ngồi dậy nói chuyện với mẹ đi.

-Dạ mẹ, giờ con mệt lắm, mẹ để con một mình được không ạ.

Nước mắt cậu cũng từ từ mà rơi xuống, tiếng nấc nhỏ nhưng đủ để bà Kim nghe thấy. Bà ngồi bên cạnh giường bệnh vỗ vỗ lưng cậu, bà cũng không thể kìm được cơn nghẹn trong cuống họng của mình nhưng lại cố giữ bình tĩnh để an ủi cậu.

-Con nghe mẹ nói là được rồi....Đứa bé trong bụng không sao hết nhưng tình trạng sức khỏe của con rất nghiêm trọng JungKook à. Con có thể không nghĩ đến con nhưng cũng phải nghĩ đến con của con chứ.

-Dạ mẹ - Được bà an ủi cậu từ từ ngồi dậy nói chuyện với bà

-Mẹ biết giờ này nói đến Taehyung sẽ làm con giận nhưng mẹ vẫn phải nói. JungKook à, mẹ biết Taehyung nó sai, nhưng mẹ hiểu nó chắc chắn nó không cố ý đâu. Chỉ là nó cần thời gian để thích nghi. Con hiểu ý mẹ không.

Vkook Hạnh Phúc Của Anh Là EmUnde poveștirile trăiesc. Descoperă acum