Chương 6

10.4K 762 159
                                    

Tiết thể dục của lớp Hòa Đào có một phần trùng với tiết thể dục của lớp trên.

Cho nên khi Hòa Đào đang hoạt động tự do, sau đó nhìn thấy Hàn Kiệt ở sân luyện tập chơi bóng rổ, thì có chút không muốn nhúc nhích.

Tô Khả đi theo bên cạnh cậu, đem bộ dáng bạn tốt hồn vía lên mây thu vào trong mắt, thò tay chọc vai Hòa Đào: "Nhìn cái gì vậy, Tiểu Hòa Đào?"

"Không, không nhìn cái gì, chúng ta đi thôi."

Hòa Đào quay đầu chột dạ nhìn Tô Khả nở nụ cười, không biết cái tai đỏ lên của cậu đã bán đứng cậu.

"Nếu không chúng ta qua bên kia ngồi một chút nha, ngược lại cũng không có chuyện gì làm, tiết sau chính là giờ ăn cơm trưa rồi."

Tô Khả nói xong liền muốn kéo Hòa Đào đi tới khán đài bên kia.

Hòa Đào lại đột nhiên có chút trốn tránh: "Không, không được, chúng ta hay là đi chỗ khác dạo chơi đi, chơi bóng rổ có cái gì có thể nhìn chứ."

Tô Khả đến gần cười híp mắt nhìn cậu: "Thật không nghĩ tới đó?"

"Ừ, đi thôi." Hòa Đào nói xong, dường như sợ Tô Khả lại nói ra điều gì giống vậy, lại nhanh chóng đi lên.

Tô Khả liếc nhìn về phía sân bóng rổ, kỳ thực chỗ đó cũng có người cậu vô cùng muốn gặp, chỉ là cậu biết không có khả năng, không chạm mặt, mới là kết quả tốt nhất.

Ngay tại lúc Hòa Đào bước chân đi, muốn rời khỏi, cách đó không xa ở sân bóng rổ đột nhiên hô to một tiếng: "Này, Hàn Kiệt!"

Hòa Đào theo bản năng mà nhìn sang, liền thấy Hàn Kiệt ngồi chồm hõm trên mặt đất ôm đầu.

Hòa Đào căng thẳng trong lòng, xoay người muốn đi qua, liền thấy trên khán đài có rất nhiều người chạy tới, có đưa nước, có đưa khăn mặt, rất nhiều người quan tâm Hàn Kiệt, hiển nhiên không thiếu một mình cậu.

Huống hồ Hàn Kiệt đã cảnh cáo cậu hai lần, không muốn cùng cậu dính líu quan hệ.

Tô Khả vốn cho là Hòa Đào sẽ chạy tới, lại không nghĩ rằng Hòa Đào chỉ là liếc mắt nhìn liền xoay người lại đối với cậu nói: "Đi thôi."

Tô Khả có chút lo lắng: "Thật không đi qua xem một chút sao?"

Hòa Đào lắc đầu một cái: "Không cần, ở đó có nhiều người như vậy, không có gì đâu."

Anh cũng không cần cậu, nếu là cậu đi qua ngược lại chọc giận anh sinh khí.

Trương Ngạo nhìn Hàn Kiệt bị bóng đập phải, thực sự không rõ, cú ném bóng vừa nãy dựa theo trình độ của Hàn Kiệt, hoàn toàn có cơ hội né tránh, làm sao có thể bị đập trúng mạnh như vậy?

"Này, lão đại không có sao chứ?"

Hàn Kiệt không muốn thừa nhận chính mình vừa mới nhìn thấy thân ảnh tiểu Omega lướt qua.

Cho nên mặt khó chịu mà đứng lên, đẩy ra đoàn người rồi đi mất.

Trương Ngạo bị lưu lại có chút không tốt, cậu có phải xong đời rồi không?

(Edit Hoàn/Đam mỹ) Tin tức tố của cậu ấy ngọt quá điNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ