Phần 1: Tình yêu đôi khi như một tòa kim tự tháp!

24 1 0
                                    

Tôi 23 tuổi, một sinh viên đại học. Nơi tôi sống là một khu tập thể. Tôi tóc ngắn, không đeo đít chai như 80% sinh viên còn lại của trường vậy nên tôi có thể đeo kính râm khi tôi thích, ăn phở hay đeo khẩu trang mà không phải hở mũi ra hoặc kéo khẩu trang lên tận mắt haha:))! ừm hết rồi sao? Tự dưng tôi thấy mình bình thường quá mức :'(! Thôi vậy tôi sẽ kể cho các bạn nghe về đứa bạn thân của tôi!

Bạn thân của tôi nó là Vanh- Bạn thanh mai trúc mã cũ, nó thì khác tôi toàn tập chỉ giống cái là cùng trường :V. Hai đứa thân nhau từ hồi cởi chuồng tắm mưa, đi ăn trộm ngô khoai sắn các kiểu. Nó học giỏi và thông minh hơn tôi duy có điều, tâm hồn nó lại quá mong manh. Nó là người đa sầu, tôi đoán vậy, tâm trạng nó như một tảng băng vậy, tôi hiểu nó 70% còn 30% còn lại, nó đóng kín, phong ấn ở trái tim nó! Nhưng các bạn ạ, nghe tôi tả vậy, đừng nghĩ vậy về Vanh :'(( vì nó khác lắm.

Tháng 12/2017 

Cái tháng mà chúng tôi lao vào vòng thi sấp mặt, mà trời mùa đông, khiến tôi tự hỏi: có phải đến ông trời cũng thách thức chúng tôi không khi mà chân tay còn không muốn thò ra khỏi chăn nữa là não! :V não chỉ muốn ngủ đông thôi. Sống ở đời, sao lắm người muốn khó dễ mình vậy! Trong khi tôi còn đang thắc mắc với ông trời, bố mẹ vì sao tôi học mãi không thuộc, rồi đổ lỗi cho thầy cô và bạn bè đã k đủ sexy để kéo tôi đến lớp và ham mê học hành thì:

3h30 sáng:

"Ê Lam Kiều, m học Chương 10 chưa?? ôi t lo quá, 3 ngày nữa thi rồi?"

"Ừ, Vanh à, t mới học chương 2 thôi và 3 ngày nữa thi roofiiiiii, im mồm để t ngủ, đừng nhắn tin hay gọi điện nuwaxaaaaaa".

Một ngày khác 3h45 phút, khi tôi đang vật vã với mùi ngô khoai sắn nướng, mùi mì tôm rồi à..... ừm... mùi cơm rang trứng, có sốt hành.......haizzzz thì:
"Vanh chó" đang muốn video call với bạn:

"Ê  kiều m có thấy gì không :V tao đang ăn hahahaha, t đang ăn gà, hahaha gà rán này, "rộp***rộp" "tút tút tút.... Trước khi acid dịch vị có thể tiết ra ồ ạt làm tổn thương niêm mạc dạ dày thì tôi nên kết thúc nó!

Vanh là đứa khác tôi, nó sống nội tâm, nhưng tâm hồn nó là nhất vào mùa thi, thì không còn là nó. Có ngày chị nó gặp tôi, than phiền: "Sao hôm trước m cho nó uống cà phê làm gì ???? M có biết nó đã nói chuyện một mình đến 5h sáng không? Vậy mà sáng ra, ngoại trừ đôi mắt thâm quầng ra thì thần thái nó vẫn không thay đổi-một bầu trời hưng cảm ".

 "Ừm, thật ra chị à! Em chỉ uống có miếng thôi mà giờ e vẫn chưa hết muahahahahahahaahahah" rồi tôi gặp Vanh, hai đứa như lên đồng, ngồi học hết 10 chương bào chế.

 Tháng 1/2018.

 Mùa thi cuối cùng cũng kết thúc trong êm đềm, dĩ nhiên tôi thì nát bét, còn nó thì không thể tốt đẹp hơn, khiến tôi nghĩ nó không nên xuất hiện trong cuộc đời tôi, vì sao ư? "Đấy mày xem đấy cũng là bạn bè mà nó học hành thế nào, bõ công bố mẹ nuôi, m sau này bốc vác mà ăn" Rồi lại còn nghi ngờ có khi nó mới là con bố mẹ tôi, chúng tôi bị đánh tráo T.T.

 Tết tôi về quê, còn nó ở lại, nhà nó thì mua nhà và ở chuyển lên đây 5 năm rồi, vì bố nó được cấp nhà luôn ở đây (bố nó là quân nhân ^^). Lại nói bố nó là quân nhân, làm tôi sau khi xem "Hậu duệ mặt trời" Ngày nào đi học về cũng tìm cách lê la tới nhà nó, gặp bố nó lại ý nhị về chuyện mong muốn của bố mẹ tôi là tôi lấy được chồng bộ đội(thực ra là khát khao cháy bỏng của tôi), vậy mà từ đó tới nay, chưa có anh quân nhân nào quơ màng nhện đời tôi T.T. Có khi bác Phong đã quên tôi lời hứa giúp tôi hôm nào.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Mar 21, 2018 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

Tháng 3 không còn lạnhWhere stories live. Discover now