Chương 61: Anh yêu em

7.4K 404 9
                                    

Lần đầu tiên Thẩm Đường Cửu không biết làm sao.

Bình thường hắn dỗ con trai đều là dưới tình huống phát sinh thuận theo tự nhiên, thế nhưng hiện tại không giống nhau.

Không biết tại sao lại giận dữ, không tìm được nguyên nhân vậy thì dỗ thế nào?

Cuối cùng Thẩm Đường Cửu  trước tiên để La Hải đi mua bữa trưa trở về, nghe nói trẻ con thích ăn đồ vật đáng yêu, liền đi mua cơm hộp dành cho trẻ con, Thẩm Đường Cửu mở ra nắp hộp cơm cho con trai, tách đũa dùng một làn ra, ngồi ở bên cạnh Thẩm Duệ, gắp một miếng điểm tâm hình thù giống như đầu heo đưa cho bé ăn.

Thẩm Duệ giận dữ một hồi, thấy Thẩm Đường Cửu hành động khép nép như thế, cũng là không tiếp tục giận dữ, lấy xuống khẩu trang, há mồm đem món điểm tâm hình đầu heo con tiến vào trong miệng.

Thẩm Đường Cửu ôn nhu hỏi: "Có phải là giận cha hay không?"

Thẩm Duệ nhai món tráng miệng không nói lời nào.

"Là cha không tốt, xin lỗi con.Cha không bảo vệ tốt cho ba ba con." Thẩm Đường Cửu cảm thấy hiện tại phải xin lỗi mới có thể khá hơn một chút. Không quản như thế nào, hắn cho là mình phải có trách nhiệm, không bảo vệ tốt người yêu bị con trai ghét bỏ có tội thì phải chịu. Cho nên, đương nhiên trước tiên phải xin lỗi!

Thẩm Duệ đem món tráng miệng nuốt xuống, thấp giọng nói: "Con không giận cái này. Con giận là bởi vì cha không nói cho con biết chuyện của ba ba, cha gạt con như vậy khiến con rất lo lắng."

"Cha sai rồi." Thẩm Đường Cửu nhận sai rất thành tâm, không tìm lý do phản bác, trực tiếp nhận lỗi.

Bạn nhỏ Thẩm Duệ cũng không phải người mưu mô, nếu cha nhận lỗi, bé liền bất đắt dĩ tha thứ cho cha..

"Ba ba vì sao lại lớn lên ạ?" Thẩm Duệ ló đầu nhìn ra bên ngoài cửa một chút, phát hiện có rất nhiều người đứng trông coi ở bên ngoài phòng bệnh trong coi, phỏng chừng không có ai có thể đi vào hoặc là nghe trộm bọn họ nói chuyện, bé liền thấp giọng hỏi Thẩm Đường Cửu.

"Cha cũng không rõ ràng lắm, con có thể hỏi chú Lục, hoặc là chờ ba ba con tỉnh rồi lại hỏi." Thẩm Đường Cửu đương nhiên không thể nói cho con trai nguyên nhân là bởi vì mất máu quá nhiều, bằng không đứa nhỏ sẽ bất an.

Thẩm Đường Cửu lại gắp cho thằng bé một miếng xíu mại, sau khi Thẩm Duệ ăn xong, bé liền tự mình cầm lấy hộp cơm: "Để con tự ăn, cha có muốn về nhà thay quần áo  hay không?"

Quần áo trên người Thẩm Đường Cửu đều là nước, mặc lâu sẽ bị cảm.

"Cũng được." Thẩm Đường Cửu trừ mình thay quần áo ra, cũng phải lấy đồ đạc cho Đàm Minh Triết.

Đàm Minh Triết đột nhiên lớn lên, quần áo trên người đã trôi theo nước biển, sau khi đưa tới bệnh viện đổi lại đồng phục bệnh nhân.

Nhưng Thẩm Đường Cửu nghĩ, Đàm Minh Triết sẽ thích mặc quần áo của mình hơn là quần áo của bệnh viện.

Bởi vì xem như tạm thời chế trụ được đối phương, Thẩm Đường Cửu lại ở ngoài phòng bệnh an bài nhiều người như vậy, cho nên hắn về nhà cũng coi như yên tâm.

(EDIT) Ôm Mê Nhĩ Lão Cha Đi Gặp Cha 揣着迷你老爸去认爹Where stories live. Discover now