Chương 84: Riêng Giang Dung Dữ, cô phải đích thân xử lý

1.6K 179 33
                                    

"Là tiểu hoàng tôn."


Tiệc Xuân Nhật ngày ba tháng ba năm ngoái, dưới ánh mắt của bao người, Thái tử trao đóa tuyết liên giành được trong cuộc thi võ nghệ cho một tiểu lang quân đứng đầu kỳ thi văn, chẳng mấy chốc đã trở thành giai thoại lưu truyền, nhiều họa sư chứng kiến cảnh tượng ấy cũng vội vã khắc họa lại.

Vị họa sư này cũng nằm trong số đó.

Dù đã gần hai năm trôi qua, nhưng vì lần này phủ Thái tử hiếm khi không tham gia tiệc Xuân Nhật nên tiểu lang quân tài hoa hơn người đó cũng không còn xuất hiện nữa. Bất kể là cuộc thi văn hay thi võ đều không có gì đặc biệt, càng không có ai xuất sắc nổi trội, mà thứ khiến người khác nhắc đến nhiều nhất vẫn là tiệc Xuân Nhật năm ngoái.

Họa sư chỉ nhìn một cái rồi nhanh chóng cúi đầu, cả người run rẩy, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Những bông tuyết nhẹ nhàng rơi xuống, thời gian phút chốc ngừng trôi.

Đội kỵ binh oai phong được biết đến với cái tên "huyết đồ" đang lặng lẽ đứng giữa đường lớn, nhìn thấy chủ soái của bọn họ đang cầm một bức tranh trong tay, gương mặt xưa nay luôn lạnh lùng sắc bén, giờ đây chỉ còn lại một mảnh im lặng nặng nề.

"Sau này, không được phép bán loại tranh này nữa."

Chẳng biết qua bao lâu, người phía trên đột nhiên lên tiếng, giọng nói uy nghiêm không cho phép kháng lệnh.

Một thỏi vàng rơi vào lòng họa sư.

Họa sư giật mình, bởi vì có gom hết xấp tranh vẽ hiện có trong sạp cũng không đáng giá bằng số vàng này. Họa sư ngẩng đầu, muốn nói gì đó nhưng đội kỵ binh đã lao đi như tia chớp, chỉ để lại một trận khói bụi mịt mù.

Trong đầu họa sư bỗng lóe lên một ý nghĩ khó tin.

Dù vừa rồi chỉ nhìn thoáng qua, nhưng gương mặt sắc bén ấy khiến ông khó mà quên được... chắc là không đâu, tuyệt đối không phải, họa sư nghĩ bụng.

"Điện hạ!"

Gần đến cổng biệt viên, Từ Kiều thúc ngựa chạy đến gọi một tiếng, cẩn thận quan sát nét mặt của Tùy Hành.

Chớp mắt đã gần hai năm trôi qua, trong hai năm nay, điện hạ miệt mài quân vụ, phần lớn thời gian đều chạy đến Ly Sơn luyện binh, dường như đã quên hết mọi chuyện trước đây.

Nhưng bất kể là người ở biệt viện hay đám thuộc hạ thân tín như Từ Kiều đều biết rõ, tiểu lang quân mất tích gần hai năm nay luôn là vảy ngược không thể chạm vào của điện hạ.

Lúc đầu điện hạ lật tung cả Giang Nam Giang Bắc, vẫn không tìm được chút tung tích nào, một người sống sờ sờ như vậy dường như đã bốc hơi khỏi nhân gian. Bây giờ Giang quốc trở thành hy vọng duy nhất, nhưng Giang quốc thật sự có ư?

Sợ là ngay cả điện hạ cũng không dám suy nghĩ sâu xa về vấn đề này.

Cuộc gặp mặt trên sông hôm đó, điện hạ đồng ý ước định hai năm do đối phương đề ra, rốt cuộc là vì xuất phát từ tâm lý mèo vờn chuột, sớm nắm chắc phần thắng trong tay hay là vì điện hạ lo sợ, không dám đối mặt với đáp án cuối cùng?

Sau Khi Có Con Ngoài Ý Muốn Với Thái Tử Địch Quốc - Nhược Lan Chi HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ