76. Hôn môi

2K 97 2
                                    

Thẩm Tinh Nguyệt chỉ cảm thấy mặt sườn đều thiêu đỏ, vội vàng dời đi tầm mắt, "Vũ Nhi? Đừng nháo, như vậy dễ dàng cảm nhiễm phong hàn, trước đem chăn đắp lên."

Tô Mộ Vũ thấy Thẩm Tinh Nguyệt không dám nhìn mình, nhưng mặt lại đỏ, ý cười trên khóe môi càng sâu, "Không nháo, ngươi như thế nào không nhìn ta."

"Ta nhìn, nghe lời, coi chừng cảm lạnh." Thẩm Tinh Nguyệt lại nhanh chóng ngó Tô Mộ Vũ một cái, vội vàng dời đi tầm mắt.

Tô Mộ Vũ bật cười, "Ngươi này cũng kêu nhìn? Thẩm Tinh Nguyệt, ta không muốn rời đi ngươi."

Thẩm Tinh Nguyệt nghe mèo con nói không muốn rời đi, lập tức lại nghiêm túc nhìn Tô Mộ Vũ: "Ta cũng không muốn ngươi đi, thật sự."

Tô Mộ Vũ nhìn vào mắt Thẩm Tinh Nguyệt, bên trong tràn đầy đều là chính mình, nàng câu lấy cổ Thẩm Tinh Nguyệt làm Thẩm Tinh Nguyệt càng tới gần mình hơn, khi khoảng cách hai người chỉ còn một quyền, Tô Mộ Vũ bỗng chốc tiến sát vào, cánh môi mềm mại nhẹ nhàng dán lên môi Thẩm Tinh Nguyệt.

Ở một khắc Tô Mộ Vũ tới gần, Thẩm Tinh Nguyệt cơ hồ đã mất đi năng lực tự hỏi, toàn bộ lực chú ý đều ở cánh môi mềm của Tô Mộ Vũ.

Thẩm Tinh Nguyệt vành tai đỏ bừng, sau thắt lưng bị hai chân thon dài của Tô Mộ Vũ quấn lấy, nàng chỉ là dựa vào bản năng gia tăng nụ hôn này, sớm đem chính mình là thẳng nữ loại chuyện này vứt tới rồi sau đầu, mãi cho đến Tô Mộ Vũ cảm thấy hô hấp không được nữa, lúc này mới thoáng đẩy đẩy Thẩm Tinh Nguyệt.

Thẩm Tinh Nguyệt thối lui một ít, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tô Mộ Vũ, ma xui quỷ khiến nói một câu: "Thật ngọt."

Tô Mộ Vũ vốn dĩ vừa mới khóc, hốc mắt vẫn còn đo đỏ, bị Thẩm Tinh Nguyệt như vậy hôn trong chốc lát, gò má cùng lỗ tai ửng đỏ một mảnh, nghe được Thẩm Tinh Nguyệt nói như vậy, Tô Mộ Vũ thẹn thùng cọ cọ vai cổ Thẩm Tinh Nguyệt, làm nũng, "Ta cũng cảm thấy thật ngọt, nhưng, nhưng ngươi vừa mới không phải còn muốn cùng ta hòa li sao? Làm gì hôn ta?"

Thẩm Tinh Nguyệt bật cười nghe mèo con lại bắt đầu trả đũa, cười khẽ lại lần nữa hôn lên, so với vừa mới kịch liệt, Thẩm Tinh Nguyệt lần này hôn rất là mềm nhẹ, từng chút hôn từ khoé môi Tô Mộ Vũ hôn dần tới giữa môi.

Một nụ hôn qua đi, Thẩm Tinh Nguyệt phát hiện mèo con lỗ tai đỏ đều mau lấy máu, giơ tay nhẹ nhàng nhéo nhéo, ôn nhu nói: "Thư hòa li đó không tính, ta một lát liền ném vào chậu than thiêu, ngươi là thê tử của ta, chỗ nào cũng đừng nghĩ chạy."

"Vậy, ta trong chốc lát sai người đem khối ngọc kia đưa trả về cho ngũ hoàng nữ, về sau cũng sẽ không gặp nàng, được không?" Tô Mộ Vũ cẩn thận nhìn sắc mặt Thẩm Tinh Nguyệt, sợ Thẩm Tinh Nguyệt vẫn còn giận, lại thò đến gần hôn hôn môi Thẩm Tinh Nguyệt.

Thẩm Tinh Nguyệt gật đầu, nghiễm nhiên đã bị mèo con hống tốt, hai người như vậy nằm trong chốc lát, Thẩm Tinh Nguyệt sợ Tô Mộ Vũ thật sự sẽ sinh bệnh, vội vàng nói: "Trước đắp chăn lên, trung quần của ngươi còn ẩm, đối thân thể không tốt, ngoan."

Tô Mộ Vũ bám ở Thẩm Tinh Nguyệt sau thắt lưng hai chân cuối cùng là buông lỏng ra một ít, đôi mắt mỉm cười nhìn về phía Thẩm Tinh Nguyệt, một chút chính mình động thủ ý tứ đều không có.

【BHQT】Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ