[Longfic][BTS][KookMin][H] Se...

Від MtMin9597

1.1M 77.2K 11.6K

Au : Sâu hiển linh Pairing : KookMin (BTS), Vhope, NamJin Raiting : H (nhẹ thôi hà) Warn : chống chỉ định với... Більше

Chap 1
Chap 2
Chap 3
Chap 4
Chap 5
Chap 6
Chap 7
Chap 8
Chap 9
Chap 10
Chap 11
Chap 12
Chap 13
Chap 14
Chap 15
Chap 16
Chap 17
Chap 18
Chap 19
Chap 20
Chap 21
Chap 22
Chap 23
Chap 24
Thông báo : Rest Fic
Chap 25
Chap 26
Chap 27
Chap 28
Chap 29
Chap 30
Chap 32
Chap 33
Thông báo
Chap 34
Chap 35
Chap 36
Chap 37
Chap 38
Chap 39
Chap 40
Chap 41
Chap 42
Chap 43
Chap 44
Chap 45
Chap 46
Chap 47
Chap 48
Chap 49
Chap 50
Chap 51
Chap 52
Chap 53
Chap 54
Chap 55
Chap 56
Chap 57
Chap 58
Chap 59
Chap 60
Chap 61
Chap 62
Chap 63
Chap 64
Chap 65
Chap 66
Chap 67
Chap 68
Chap 69
Chap 70

Chap 31

12.5K 1K 130
Від MtMin9597

phải làm việc thôi, không thì đói mất ~ Sâu hungry ~

---------------------------------------------------------------------------------------------

Gần 11h tối, JungKook vẫn trong tình trạng nằm bẹp trên giường, chờ đợi đến mốc meo người lên. Anh muốn người ta đưa cậu công nhân nghi-là-Jimin kia lên đây thật nhanh để anh đỡ dằn vặt nữa. Làm ơn đi, anh cần gặp cậu ấy ngay bây giờ.

Có tiếng gõ cửa phòng và JungKook gần như bật dậy khỏi giường. Anh hồi hộp ra mở cửa. Người nhân viên đi theo đưa cậu công nhân đó vào. JungKook nghĩ rằng người ta đang trêu người anh khi lại để cậu ấy trùm mũ kín mặt thế kia. Anh cảm ơn họ rồi đóng cửa lại.

Bây giờ trong phòng chỉ còn JungKook và người mà anh nghĩ đó là Jimin. JungKook cảm thấy mình đang run rẩy khi đẩy cái mũ trùm khỏi mặt cậu ấy.

Có thể trên đời này có hàng ngàn người có khuôn mặt giống Jimin, nhưng JungKook luôn nhận thấy ở Jimin có 1 thần thái riêng không thể lẫn lộn, và chính vì sự khác biệt đó khiến JungKook rung động. Anh thấy thế giới đang quay cuồng trước mặt, chân run rẩy đến không thể đứng vững, khi biết rằng khuôn mặt bên dưới chiếc mũ trùm đó hoàn toàn là của Park Jimin mà anh yêu thương.

Giờ JungKook đã hiểu vì sao mình lại không nhận ra Jimin khi gặp ở công xưởng. Jimin gầy đi rất nhiều, cùng lớp bụi than bẩn thỉu bết đầy trên làn da xanh xao và kiểu tóc khác khiến cậu như thay đổi thành người khác.

"...Jimin..." JungKook thấy đầu mình như bị ai đó dùng búa gõ coong coong.

Đáp lại anh là đôi mắt nâu trong veo mở to đầy ngạc nhiên như muốn hỏi 'tại sao anh lại biết tên tôi'. JungKook không muốn khóc nhưng nước mắt cứ chảy tràn trên mặt anh. Jimin còn sống, bé con của anh vẫn còn sống và đang đứng trước mặt anh đây.

"Jimin... em không nhớ ta sao?" JungKook mong chờ 1 phản ứng tốt hơn từ bé con.

"Anh là ai?"

Câu hỏi của Jimin như giết chết JungKook. Bé con đang đùa sao?

"Jimin, em không nhớ gì sao?" JungKook kinh ngạc.

Một cái lắc đầu chắc nịch. Và JungKook buồn đến không thể buồn hơn. Có lẽ Jimin đã mất trí nhớ rồi. Nhưng nếu như thế thì.... Bé con vẫn nhớ lời dặn của JungKook là không được nói tên cho người lạ. Chỉ vậy thôi ư? Còn tình yêu cậu đã dành cho anh thì sao?

JungKook nhẹ nhàng đặt tay lên vai Jimin, nhưng cậu đột ngột giật mình như 1 phản xạ lần đầu bị người khác chạm vào người. Anh chậm rãi ôm cậu vào lòng và chợt ngây người : mùi hương trên người Jimin sau 3 năm lăn lộn vẫn luôn được lưu giữ trọn vẹn và hoàn hảo. Dường như Jimin vẫn không hề thay đổi kể từ lần đầu gặp anh. JungKook nên mừng hay nên vui đây?

"Tại sao anh lại khóc?"

Jimin ngây thơ lên tiếng, nhưng lại khiến JungKook càng thêm tê tái. Anh phải làm sao đây, trong tình huống này? Anh nhớ hơi Jimin, nhưng không thể để bé con mất thiện cảm với anh được.

"Không có gì... ta chỉ muốn ngủ với em thôi." JungKook lấy hết sức nói ra điều đó.

"Anh đã trả bao nhiêu tiền để ngủ với tôi?" Jimin nghiêng đầu hỏi.

"...ờm... miễn phí." JungKook thấy chính mình bị tổn thương khi nói ra điều đó.

"Tôi không có giá trị sao?" Bé con của anh bắt đầu rưng rưng nước mắt "Tôi thực sự không đáng giá vậy sao... người ta đã để anh ngủ với tôi miễn phí sao..."

JungKook không còn cách nào khác là bế bổng Jimin và mang cậu lên giường, ôm chầm lấy cậu và thì thầm 1 cách kiên nhẫn vào tai bé con.

"Đừng lo, ta sẽ không hại em đâu."

"Anh không phải sẽ làm mấy chuyện kinh tởm đó chứ?" Jimin mếu máo.

Nếu như bé con nhớ được bộ dạng dâm đãng ngày xưa của mình, JungKook thở dài, thì hẳn sẽ thấy đây là câu hỏi ngớ ngẩn nhất trong cuộc đời mình.

"Không, ta sẽ chỉ ôm em và ngủ thôi, đừng sợ." JungKook thấy hết sức hài hước khi nói điều đó.

Nằm cạnh người mình yêu trên 1 cái giường êm ái, thơm tho, ai mà chả muốn nhưng Jimin không nhận ra JungKook, thì chả tốt hơn là anh nên chịu đựng. Suốt đêm.

--------------------------------------------------------------------------------------------

Sáng ra, khi JungKook tỉnh dậy, Jimin đang làm trò gì đó với mái tóc của anh. Tất cả những gì cậu làm là lấy keo vuốt trong nhà tắm và tạo hình cổ quái cho tóc anh. JungKook tin rằng bộ tóc đang hủy hoại thời trang nhân loại.

Và đột nhiên JungKook thấy như mình đang ở nhà, với Jimin nhỏ bé đang lăng xăng chạy nhảy.

"Anh dậy rồi à?" Jimin hồn nhiên hỏi, vẫn đổ hết keo vuốt tóc ra tay.

"Em làm gì thế hả?" JungKook thấy tóc mình ướt và dinh dính thật khủng khiếp.

"Kiểu tóc này rất đẹp đấy, anh vào soi gương thử đi."

JungKook thì không cần soi gương cũng biết đầu mình thảm họa tới cỡ nào. OK, anh sẽ bắt bé con phải trả giá. JungKook tóm lấy áo Jimin và bế cậu vào phòng tắm, bắt cậu phải gội đầu cho mình. Và anh chắc là mình đã phải mất tới nửa tiếng để gội đầu.

"Tên anh là gì?" Jimin hỏi khi đang gội đầu cho JungKook. Bé con đã cho tất cả các loại dầu gội có hương thơm lên đầu anh với chút nước và gãi như mèo cào. Thói quen thích thứ có hương thơm của Jimin dường như không thể thay đổi.

"JungKook, Jeon Jung Kook, em có thể gọi ta là Kookie." JungKook hời hợt.

"Kookie? Dễ thương ghê." Jimin khúc khích.

JungKook thấy tim mình run rẩy và phấn khích cực độ. Gội đầu, tắm rửa xong, JungKook để Jimin ăn sáng trong phòng, còn mình đi tìm Bang Si Hyuk. Để thỏa thuận 1 việc cực kì quan trọng.

"Ngài muốn mua thằng bé đó ư?" Bang Si Hyuk ngạc nhiên.

"Đúng vậy." JungKook mỉm cười "Nếu ông không bán, tôi sẽ hủy hợp đồng tài trợ luôn."

"Ồ... tất nhiên là tôi muốn tống khứ thằng nhỏ đó đi lâu rồi... nhưng cũng phải có... gì chứ..." Kèm theo 1 cử chỉ hết sức lộ liễu.

"Vậy ông muốn tôi cắt tiền tài trợ?" JungKook nhếch mép "Dù đây là quê tôi nhưng không có nghĩa là tôi phải đầu tư vào đây."

Bang Si Hyuk im bặt và JungKook ngang nhiên đi khỏi, trở về phòng, cuốn gói hành lí chuẩn bị về Seoul. Anh đã thông báo chuyện này cho Jimin và bé con có vẻ rất vui.

"Vậy họ ném tôi cho anh à?" Jimin đung đưa chân.

"Vì em thuộc về ta." JungKook cười.

"Gì cơ?"

"Đùa thôi mà. Em sẽ lên Seoul với ta, và sống với ta như người yêu."

"Có ưu đãi nào không?" Jimin le lưỡi.

JungKook thấy mình sắp nổ tung. Thôi được rồi, chỉ vì đây là bé con của anh thôi đấy nhé. 2 người ra xe trong màn khóc lóc sướt mướt của JinHee khi thấy Jimin. JungKook thấy mình sắp sửa bùng cháy.

Nhưng Jimin không chống đối anh, trái lại còn khá nghe lời anh và JungKook tin chắc là mình sẽ ổn thôi.

---------------------------------còn nữa-----------------------------

yeeee ~ sắp HE ~ ố ố ~ hãy tuyên dương Sâu đi

Продовжити читання

Вам також сподобається

100K 6.2K 17
'Yoongi cho rằng em trai của vợ sắp cưới không thích anh' Bạch liên hoa bá đạo độc chiếm cường công x ôn nhu khả ái hiền lành thụ
148K 12.8K 36
Tuyển thủ Chovy dính tin đồn hẹn hò với Goat??? Riel or fake? Chỉ có Faker thôi!
36.6K 3K 21
hắn tâm tư là lần đầu ái mộ một người, bản thân lại là đứa trẻ đáng thương bị hội chứng khó ngủ vô cùng nghiêm trọng. Tình yêu giữa họ, có đắng, có...
51.5K 4K 20
《 một tình yêu đẹp giữa hoseok và yoongi.. 》 tình trạng _ đã hoàn, trong quá trình đang beta _đừng mang con tớ đi đâu khi không có sự cho phép.. #ri...