(ĐM) Chia tay sau tra công đi...

By OdaIris290

689K 32.2K 2.4K

Hán Việt: Phân thủ hậu tra công phong liễu Tác giả: Giang Hoa Tự Hỏa Tình trạng: Hoàn thành Tình trạng edit:... More

🍴Văn án🍴
Chương 1: Cút xuống xe!
Chương 2: Người thông minh sẽ biết giá trị mình nằm ở đâu.
Chương 3: Quái vật bất nam bất nữ.
Chương 4: Thân thể của cậu tôi đã chán.
Chương 5: Tìm một kim chủ mới.
Chương 6: Cậu hạ tiện như vậy.
Chương 7: Cậu không xứng có gương mặt này (1)
Chương 8: Cậu không xứng có gương mặt này (2)
Chương 9: Hoàn toàn kết thúc.
Chương 10: Nửa bên mặt bị phá tướng.
Chương 11: Trẻ con đúng là phiền phức!
Chương 12: Đứa trẻ này là con của cậu?
Chương 13: Hạ tiện.
Chương 14: Từ nay về sau tránh đi Thịnh Diễn Chi.
Chương 15: Cậu dám tính kế tôi!
Chương 16: Hai rạch trên má trái?
Chương 17: Tôi có phải hay không đối với cậu thật tốt?
Chương 18: Tôi đã không còn thích anh!
Chương 19: Mặt cậu không được.
Chương 20: Vừa đe doạ vừa dụ dỗ.
Chương 21: Thay Giang Tinh Thần đội nồi.
Chương 22: Chúng con là người yêu.
Chương 23: Diễn như không diễn.
Chương 24: Giả làm người yêu.
Chương 25: Khiếp sợ!
Thông báo nhỏ xíu!!!📢
Chương 26: Đính hôn?
Chương 27: Quản sống chết cậu ta làm gì!
Chương 28: Quay xe!
Chương 29: Lửa giận.
Chương 30: Không cho phép cùng người khác dây dưa.
Chương 31: Cho cậu ta một chút giáo huấn.
Chương 32: Ấn đầu xin lỗi.
Chương 33: Thấy chết mà không cứu!
Chương 34: Muộn một bước.
Chương 35: Người của anh, anh tự lo!
Chương 36: Người phụ nữ nào sinh cho anh!?
Chương 37: Thích Lâm Cẩn? Buồn cười!
Chương 38: Tự mình đa tình.
Chương 39: Cậu chỉ là bị thương một chút thôi mà.
Chương 40: Cậu không cảm thấy hổ thẹn hay sao!
Chương 41: Đừng làm tôi mất mặt.
Chương 42: Chuyển nhà.
Chương 43: Tôi nên trừng phạt cậu thế nào đây?
Chương 44: Hãm hại.
Chương 45: Che chở người trong lòng.
Chương 46: Đừng có lại tới cầu xin tôi!
Chương 47: Biết được chân tướng (1)
Chương 48: Biết được chân tướng (2)
Chương 49: Luyện tập hôn.
Chương 50: Ai đầu tư cho Lâm Cẩn?
Chương 51: Đột phát hoả hoạn.
Chương 52: Cậu ngủ với tôi!
Chương 53: Ở chung
Chương 54: Cậu vẫn là tiện như vậy!
Chương 55: Chó nhà có tang.
Chương 56: Mượn rượu giả điên.
Chương 57: Bắt cóc.
Chương 58: Lựa chọn cứu ai.
Chương 59: Cùng đi M quốc với tôi.
Chương 60: Chúng ta ở bên nhau đi.
Chương 61: Quyết đoán dọn đi!
Chương 62: Hối hận.
Chương 63: Chậm rãi quên đi hắn.
Chương 64: Tôi sẽ không lại thay hắn đội nồi!
Chương 65: Sẽ không phải muốn chia tay hắn đi?
Chương 66: Thấy cậu đáng thương mà thôi!
Chương 67: Chia tay đi.
Chương 68: Kì thật tôi cũng không chán ghét cậu đến vậy!
Chương 69: Biết được chân tướng bán mình.
Chương 70: Người không quan trọng.
Chương 71: Chúng ta có thể thử xem?
Chương 72: Không bằng làm bạn giường.
Chương 73: Hắn đối với Lâm Cẩn có hứng thú.
Chương 74: Hoảng hốt.
Thông báo Wordpress🔐
Chương 75: Tìm không thấy Lâm Cẩn.
Chương 76: Là anh hại Lâm Cẩn!
Chương 77: Ba ba không cần con.
Chương 78: Thay cậu chiếu cố người nhà.
Chương 79: Em đừng chán ghét tôi.
Chương 80: Hắn quả nhiên gạt tôi!
Chương 81: Đừng làm tôi ghê tởm anh!
Chương 82: Lâm vào hôn mê lần nữa.
Chương 83: Hắn và Giang Tinh Thần quay lại?
Chương 84: Nhớ em đến phát điên.
Chương 85: Thiếu Thịnh Diễn Chi một ân tình.
Chương 86: Hắn đã trở thành quá khứ của Lâm Cẩn.
Chương 87: Em đừng ép tôi!
Chương 88: Dâng mạng cho em (1).
Chương 89: Dâng mạng cho em (2).
Chương 90: Lâm Cẩn đáng thương cậu mới cùng cậu ở bên nhau.
Chương 91: Tôi muốn.
Chương 92: Đàn ông khi yêu thật ấu trĩ.
Chương 93: Thích em ghen vì tôi.
Chương 94: Xét nghiệm ADN.
Chương 95: Không bằng tiễn thằng nhóc kia đi.
Chương 96: Lâm Cẩn giường chiếu.
Chương 97: Em là của tôi!
Chương 98: Quyết không thoả hiệp!
Chương 99: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Chương 100: Muốn đem Lâm Cẩn giấu đi.
Chương 101: Em muốn gì tôi đều cho em.
Chương 102: Xin lỗi!
Chương 103: Chỉ có Lâm Cẩn mới ảnh hưởng đến cảm xúc của hắn.
Chương 104: Đừng lấy tình cũ tới phiền tôi!
Chương 105: Không khoe ân ái sẽ chết!
Chương 106: Muốn Lâm Cẩn sinh con cho hắn.
Chương 107: Hôn không đủ.
Chương 108: Con trai của ba.
Chương 109: Anh có muốn có thêm một đứa nhỏ nữa không?
Chương 110: Gặp lại Giang Tinh Thần.
Chương 111: Có bệnh thì đi khám đi!
Chương 112: Ở trong lòng anh, em là quý giá nhất.
Chương 113: Anh yêu em.
Chương 114: Phiên ngoại.
Hi x Phong 1: Tự mình đa tình.
Hi x Phong 2: Đừng có gây sự vô cớ.
Hi x Phong 3: Mất mặt.
Hi x Phong 4: Hảo tụ hảo tán*.
Hi x Phong 5: Em tốt nhất đừng có xuất hiện trước mặt tôi.
Hi x Phong 6: Em làm tôi cảm thấy rất bối rối.
Hi x Phong 8: Phụng tử thành hôn.
Hi x Phong 9: Đường ai nấy đi.
Hi x Phong 10: Em với cô ta là thật?
Hi x Phong 11: Bởi vì quá thích em.
Hi x Phong 12: Thẳng thắn sẽ được khoan hồng.
Hi x Phong 13: Không cho phép thích người khác.
Hi x Phong 14: Tần Phong đảm bảo.
Hi x Phong 15: Chúng ta đừng liên lạc với nhau nữa.
Hi x Phong 16: Hoảng hốt.
Hi x Phong 17: Con thích em ấy.
Hi x Phong 18: Gặp em lần cuối cùng.
Hi x Phong 19:
Hi x Phong 20: Bạn trai mới của Lê Hi?
Hi x Phong 21: Gặp lại.
Hi x Phong 22: Chỉ muốn kết hôn với Lê Hi.
Hi x Phong 23: Cậu cũng chơi Tần Phong một lần.
Hi x Phong 24: Anh chỉ muốn em ấy.
Hi x Phong 25: Anh chờ không kịp.
Hi x Phong 26: Chúng ta kết hôn đi.
Phồn x Nhiên 1: Tin nhắn quấy rối.
Phồn x Nhiên 2: Cho cậu nhìn chút nhan sắc.
Phồn x Nhiên 3: Nhất định là Cố Dư Nhiên!
Phồn x Nhiên 4: Bị người bịa đặt.
Phồn x Nhiên 5: Tin nhắn quấy rối là cậu gửi?
Phồn x Nhiên 6: Cậu đừng đi.
Phồn x Nhiên 7: Tôi biết vì sao Cố Dư Nhiên lại thích cậu.
Phồn x Nhiên 8: Ngủ cùng nhau.
Phồn x Nhiên 9: Coi như trong lòng cậu nói thích tôi.
Phồn x Nhiên 10: Gọi anh.
Phồn x Nhiên 11: Thật muốn cậu.
Phồn x Nhiên 12: Dọn ra ở chung.
Phồn x Nhiên 13: Cậu đừng hận tôi.
Phồn x Nhiên 14: Cậu trói tôi lại đi.
Phồn x Nhiên 15: Tôi đi cùng cậu.
Phồn x Nhiên 16: Mang thai.
Phồn x Nhiên 17: Anh có muốn đứa nhỏ này không?
Phồn x Nhiên 18: Khoá chặt cả đời (Kết)
Dương x Dịch 1: Biến cậu thành phụ nữ để dùng?
Dương x Dịch 2: Cậu ta câu dẫn tôi.
Dương x Dịch 3: Chứng minh xu hướng giới tính.
Dương x Dịch 4: Miệng cậu ta thật ngọt.
Dương x Dịch 5: Giới gay rất loạn.
Dương x Dịch 6: Chịu uất ức.
Dương x Dịch 7: Chọc vợ tức giận thì phải làm sao?
Dương x Dịch 8: Sao cậu có thể không phải gay?
Dương x Dịch 9: Không bằng làm bạn giường?
Dương x Dịch 10: Đánh nhau!
Dương x Dịch 11: Tôi và Dương Dương kết hôn.
Dương x Dịch 12: Công khai.
Dương x Dịch 13: Luyện tập hôn.
Dương x Dịch 14: Nhật ký của Tịch tiên sinh ( 1 )
Dương x Dịch 15: Nhật ký của Tịch tiên sinh ( 2 )
Dương x Dịch 16: Anh yêu em (Kết)

Hi x Phong 7: Cũ không đi, mới không tới.

1.9K 99 7
By OdaIris290

Mỗi một chữ Lê Hi nói ra, sắc mặt Tần Phong liền lạnh đi một phần, đôi mắt đằng sau gọng kính lộ ra một tia sắc lạnh sâu không lường được, làm người ta không rét mà run.

Trong lòng Lê Hi cũng có chút sợ hãi, nhưng cậu muốn nói gì đó để che giấu sự khó chịu cùng ủy khuất của bản thân, cậu sợ bị Tần Phong chế giễu. Vì thế ra vẻ tiêu sái nói: "Người ta có câu 'Cũ không đi, mới không tới', những lời này quả thật không sai. Bằng không tôi cũng không biết Hứa Thanh Dương lại nhiều năng lượng......"

"Đúng không?" Tần Phong lạnh lùng đánh gãy lời cậu, bỗng nhiên duỗi tay, hung hăng nắm lấy bả vai Lê Hi, "Tôi cảm thấy em cũng rất hăng hái!"

Hắn đem Lê Hi đẩy lên trên sô pha!

Lê Hi nặng nề ngã xuống, phát ngốc một lúc. Vừa ngẩng đầu, thấy đôi mắt hẹp dài như dã thú của Tần Phong, từng bước từng bước tới gần cậu, tức khắc hối hận vì đã nói mấy câu kia.

Cậu biết Tần Phong là một người trong ngoài không đồng nhất, nhìn thì ôn tồn lễ độ, kỳ thật rất có tính công kích, nhưng cậu chưa bao giờ gặp qua bộ dáng hung ác như bây giờ của Tần Phong.

Quả thực như muốn ăn tươi nuốt sống cậu!

Tuy rằng Lê Hi có một chút công phu quyền cước, nhưng cậu biết bản thân không phải đối thủ của Tần Phong. Điểm này qua nửa năm không ngừng phản công, cậu đã được giáo huấn vô số lần.

Lúc này thấy Tần Phong thật sự muốn động thủ, cậu không khỏi hoảng hốt, vội vàng đứng dậy. Kết quả vừa mới đứng dậy được một nửa, Tần Phong lại lần nữa duỗi tay, đem cậu ấn xuống sô pha.

"Sợ?" Tần Phong cúi người nhìn chằm chằm cậu, đôi mắt thâm trầm tối đen như mực, ngón tay thon dài bóp bả vai Lê Hi, cậu làm thế nào cũng không ngồi dậy nổi.

Lê Hi luống cuống: "Anh...... Anh muốn làm gì? Muốn đánh tôi? Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám đụng đến tôi dù chỉ một chút, tôi sẽ liều mạng với anh!"

Tần Phong cười lạnh một tiếng, một tay khác kéo cổ áo cậu ra, đột nhiên cúi xuống tàn nhẫn cắn một cái lên xương quai xanh của cậu, giống như muốn đem Lê Hi nuốt sống vào bụng. Lê Hi đau đến hít khí, nhịn không được mắng: "Anh có bệnh hả!"

"Câm miệng!" Tần Phong lạnh giọng quát lớn, lạnh lùng nhìn Lê Hi, "Cho em hai mươi phút! Vượt qua thời gian này, nếu em còn chưa biến mất trước mặt tôi, ba ngày tới em đừng nghĩ rời đi!"

Nói xong Tần Phong cầm lấy hộp thuốc cùng bật lửa, đi ra ban công bên kia, còn không quên cảnh cáo cậu: "Em tốt nhất nhanh tay một chút, tôi không có đùa với em!"

Lê Hi nhìn bóng dáng của hắn, sửng sốt trong chốc lát, bỗng nhiên cảm thấy chính mình mới có bệnh.

Bệnh tự ngược.

Cậu trở lại phòng ngủ, lung tung thu dọn một ít quần áo. Còn chiếc đồng hồ màu đen đính đá cậu rất thích kia còn chưa tìm được, cậu cũng không muốn tìm nữa, chỉ nghĩ nhanh chóng rời khỏi nơi này. Tần Phong cho cậu hai mươi phút, mới mười phút cậu đã thu dọn xong.

Thời điểm rời đi, Lê Hi còn hướng ban công bên kia hô: "Tôi đi đây. Về sau cho dù anh có mời tôi tới, tôi cũng không tới đâu!"

Tần Phong đưa lưng về phía cậu, không quay đầu lại, trong miệng cắn điếu thuốc, hàm hồ nói: "Lái xe chú ý an toàn."

Lê Hi tức giận quay đầu rời đi.

Buổi chiều tới công ty làm việc, Lê Hi tìm người đại diện của Hứa Thanh Dương, nhớ tới vừa rồi mình nói bừa ở trước mặt Tần Phong, liền kêu người gọi Hứa Thanh Dương vào văn phòng.

"Tôi nói với Tần Phong chúng ta đang ở bên nhau." Lê Hi lười nhác ngồi ở trên ghế, dùng khẩu khí tùy ý thông báo cho Hứa Thanh Dương.

Hứa Thanh Dương cực kì hoảng sợ nhìn Lê Hi: "Lê tổng, đừng nói là anh coi trọng em nha? Em chính là thẳng nam sắt thép, anh không bẻ cong được em đâu!"

Lê Hi quét mắt nhìn cậu từ trên xuống dưới, khinh thường nói: "Thân thể này của cậu? Còn sắt thép? Tôi phải kêu người đại diện an bài cho cậu một lớp huấn luyện thể hình mới được."

Hứa Thanh Dương bất mãn kháng nghị: "Lê tổng, anh đây là công kích đồng bọn!"

"Ha. Vậy cậu còn muốn nổi tiếng không?"

"Muốn."

"Muốn có thêm nhiều fan không?"

"Muốn."

Lê Hi cười tủm tỉm nói: "Vậy cậu biết nên làm thế nào rồi chứ?"

Hứa Thanh Dương gật đầu, thở dài một hơi: "Lê tổng, em đột nhiên nghĩ đến một câu tục ngữ, 'Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng'. Anh bây giờ chính là cái dạng này, đặc biệt giống Tần đạo diễn."

Lê Hi thẹn quá hóa giận: "Đi đi đi, mau đi ra ngoài, đừng có làm phiền tôi làm việc."

Hứa Thanh Dương đi tới cửa, lại nghe thấy Lê Hi dặn dò: "Đừng có để tôi bị lộ."

Hứa Thanh Dương phiền muộn không thôi.

Cậu không hỏi Lê Hi tại sao lại nói với Tần Phong rằng bọn họ đang ở bên nhau, bởi vì từ một giây kia khi cậu bước vào nhà Tần Phong, cậu liền nhạy bén ngửi ra được giữa hai người này có gì đó mờ ám.

Hiện tại thấy tình hình như vậy, quả nhiên như cậu nghĩ.

Mà người bạn trai giả là cậu đây, nhìn thế nào cũng thấy giống pháo hôi.

Hứa Thanh Dương cũng không biết sau này khi đến đoàn phim đóng phim phải đối mặt với Tần đạo diễn như thế nào nữa.

Qua hai ngày, đoàn phim một lần nữa bắt đầu quay.

Hứa Thanh Dương vừa đến đoàn phim liền cảm thấy không khí hôm nay không giống với ngày thường, mọi người hình như đều rất cẩn thận, mấy nhân viên phụ trách ngày thường hay cười nói rôm rả, hôm nay lại có chút an tĩnh.

"Hôm nay làm sao vậy? Giống như.......mọi người đều không thích nói chuyện." Lúc hoá trang, Hứa Thanh Dương nhỏ giọng hỏi chuyên viên trang điểm.

Chuyên viên trang điểm hạ giọng nói: "Hôm nay tâm tình của Tần đạo diễn không tốt. Vừa rồi em chưa tới, nên không nhìn thấy bộ dáng tức giận của Tần đạo diễn, quá dọa người."

Hứa Thanh Dương trong lòng 'bang' một tiếng, trực giác cậu cho biết tâm tình Tần Phong không tốt rất có khả năng liên quan đến ông chủ, vội vàng hỏi: "Chị nói cho em biết với, sao Tần đạo lại tức giận đến vậy."

Chuyên viên trang điểm và Hứa Thanh Dương giao tình không tệ, vừa trang điểm cho cậu vừa thấp giọng nói: "Nữ chính của đoàn phim chúng ta không thuộc kịch bản, quay ba lần đều không nhớ lời thoại, Tần đạo liền bùng nổ."

Ngày thường Tần Phong rất có kiên nhẫn, rất ít khi nổi giận ở phim trường, cho dù diễn viên quên kịch bản, hắn cũng sẽ không nổi giận.

Nhưng hắn sẽ nhốt diễn viên ở trong khách sạn học kịch bản, đến khi nào diễn viên thuộc lòng lời thoại mới cho ra ngoài.

Đến nữ chính cũng đều bị mắng, Hứa Thanh Dương bắt đầu lo lắng cho bản thân.

Cậu chắc chắn Tần Phong sẽ không bỏ qua mình.

Quả nhiên, buổi chiều khi quay phim, ánh mắt Tần Phong nhìn cậu lạnh như băng, làm cậu lo lắng đề phòng không thôi.

Lúc cậu đứng sai vị trí, che mất nam chính, Tần Phong lạnh lùng nói: "Tôi thấy trong đầu cậu không phải là não, mà là khối u!"

Mọi người xung quanh ngay cả thở mạnh cũng không dám, đồng thời im lặng.

Hứa Thanh Dương tất nhiên là động cũng không dám động, sau lưng tất cả đều là mồ hôi lạnh.

Thật vất vả mới đến chạng vạng, Hứa Thanh Dương rốt cuộc cũng quay xong suất diễn hôm nay, lập tức trốn đến một góc gọi điện thoại cho Lê Hi đòi bồi thường.

"Lê tổng, hôm nay em đóng phim, tinh thần bị tổn thương phi thường nghiêm trọng, chuyện này thuộc về tai nạn lao động, anh mau đến bồi thường cho em."

"Nói lung tung cái gì vậy, trong đoàn phim có người làm khó dễ cậu?"

Hứa Thanh Dương sợ bị người khác nghe thấy, cố tình hạ giọng đem chuyện Tần Phong nổi trận lôi đình ở đoàn phim nói qua một lần?

Cuối cùng tổng kết: "Lê tổng, em chính là bị anh liên lụy."

Lê Hi vô tình nói: "Không liên quan gì tới tôi, đừng có tìm tôi ăn vạ, tôi không có tiền."

Hứa Thanh Dương vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên cảm giác sau lưng truyền đến một trận lạnh lẽo quen thuộc. Quay đầu nhìn qua, Tần Phong không biết từ khi nào đã đi tới.

Hứa Thanh Dương lập tức nói: "Mẹ, con biết rồi...... Vâng vâng, mẹ yên tâm đi, con sẽ chăm sóc bản thân thật tốt. Đạo diễn của con sao? Anh ấy rất tốt, chưa bao giờ mắng chửi ai, con có thể diễn phim điện ảnh của anh ấy chính là vận may từ trên trời rớt xuống!"

Lê Hi nghe ra sự khác thường, hỏi: "Họ Tần đang ở bên cạnh cậu?"

"Vâng vâng." Hứa Thanh Dương hàm hồ nói, không dám nói thêm gì ở trước mặt Tần Phong.

"Lần sau nhớ phải gọi là ba ba."

Hứa Thanh Dương bi thương nghĩ, làm gì còn có lần sau, một lần đã đủ chết rồi.

Cậu mới vừa cúp điện thoại, Tần Phong liền hỏi: "Cậu và Lê Hi đang ở bên nhau?"

"Đúng vậy." Nhìn ánh mắt sắc bén của đối phương, Hứa Thanh Dương thật cẩn thận nói.

"Cậu không phải thẳng nam sao?" Tần Phong lại hỏi.

Hứa Thanh Dương căng da đầu nói: "Gặp được người mình thích cũng có thể biến cong."

Tần Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm cậu, tựa hồ không tin Hứa Thanh Dương sẽ vì Lê Hi mà biến cong.

Nhưng hắn và Lê Hi đã không còn quan hệ gì nữa, không tư cách can thiệp vào chuyện tình cảm của đối phương.

Hứa Thanh Dương không biết Tần Phong và Lê Hi đang nháo cái gì, chỉ có thể giả bộ hồ đồ: "Tần đạo diễn, anh tìm tôi là vì việc này?"

Ánh mắt Tần Phong hơi lóe lên, dừng một chút, mới lạnh giọng nói: "Tôi không phản đối chuyện diễn viên yêu đương, nhưng tôi hy vọng cậu không nên vì chuyện yêu đương mà ảnh hưởng đến trạng thái diễn suất, liên lụy tiến độ của đoàn phim. Nếu cậu vẫn giữ trạng thái như ngày hôm nay, tôi chắc chắn sẽ suy xét đến chuyện đổi người!"

Hứa Thanh Dương âm thầm kêu khổ.

Vốn dĩ trạng thái của cậu đang rất tốt, hôm nay không diễn tốt đơn thuần là do Tần Phong khiến cho cậu có áp lực tâm lý quá lớn.

Nhưng lời này cậu cũng không dám nói.

Hứa Thanh Dương khẳng định với Tần Phong: "Em nhất định sẽ chuyên tâm đóng phim."

"Tốt nhất là như vậy." Tần Phong ném lại những lời này xong liền xoay người rời đi.

Hứa Thanh Dương thở phào nhẹ nhõm.

Chiều tà bắt đầu buông xuống, đèn đường rực rỡ được mở lên, trong studio vẫn còn không ít đoàn phim còn đang quay phim.

Tối nay Tần Phong phải về nhà lớn bồi Tần lão phu nhân ăn cơm, cho nên 6 giờ liền cho mọi người trong đoàn phim kết thúc công việc.

Hắn trước tiên tới Triệu gia đón Triệu Uyển Hi, cho dù giữa hai người không hề có tình cảm, ngay cả bạn bè cũng không phải, nhưng bên ngoài vẫn phải vào vai một đôi vợ chồng sắp cưới.

Tối nay Tần lão phu nhân mở tiệc, mời các vị trưởng bối Triệu gia tới ăn cơm.

Thời điểm Tần Phong và Triệu Uyển Hi vào cửa, trong phòng khách đã một mảnh náo nhiệt, cả gia đình đang ngồi nói chuyện phiếm vô cùng vui vẻ.

Tần lão phu nhân và Triệu lão phu nhân là bạn thân chơi từ nhỏ, hôn ước của Tần Phong và Triệu Uyển Hi cũng là do hai vị lão nhân đính ước.

Đương nhiên, hai gia tộc liên hôn, chủ yếu cũng vì hai chữ 'lợi ích', chuyện kinh doanh giúp đỡ, che chở lẫn nhau, đồng nghĩa với việc kết minh.

Điểm này Tần Phong rất rõ ràng.

Làm con cháu Tần gia, nếu hắn đã hưởng sự chu cấp hậu đãi của gia tộc, hắn sớm muộn gì cũng có một ngày phải thành gia lập nghiệp, cưới vợ sinh con, đây là trách nhiệm của hắn.

Hiện giờ Tần gia là do Tần lão phu nhân nắm quyền, tư tưởng truyền thống, tuổi càng lớn càng cố chấp, ai nói cũng không nghe.

Trong số đông đảo các cháu chắt, người mà bà yêu thương nhất chính là Tần Phong.

Mỗi lần Tần Phong trở về, bà đều phải nhắc mãi: "Tiểu Phong, tuổi con không còn nhỏ nữa, đừng có mãi rong chơi. Con nên sớm kết hôn với Uyển Hi đi, sinh vài đứa nhỏ cho vui nhà vui cửa, như vậy Tần gia chúng ta mới có thể thịnh vượng đi lên."

Tần Phong đảm bảo với bà: "Con nhất định sẽ kết hôn trước 28 tuổi."

Tần lão phu nhân lúc này mới từ bỏ.

Năm nay Tần Phong vừa qua sinh nhật 28 tuổi, Tần lão phu nhân liền thúc giục hắn cùng Triệu Uyển Hi kết hôn, Triệu gia bên kia cũng hy vọng hai nhà mau chóng kết thông gia.

Vì thế hôn lễ của Tần Phong cùng Triệu Uyển Hi được định vào tháng hai năm sau, cách bây giờ còn hơn hai tháng.

Thấy Tần Phong ôm Triệu Uyển Hi đi vào, Tần lão phu nhân cười đến hai mắt đều híp lại: "Mọi người nhìn xem, Tiểu Phong và Uyển Hi thật quá xứng đôi! Hai người các con cả ngày chỉ lo bận rộn làm việc, chẳng thấy bóng dáng hai đứa ở đâu, đêm nay các con đều ngủ lại đây đi."

Continue Reading

You'll Also Like

54.5K 5.8K 27
việc gặp yeonjun, giống như thấy được cầu vồng sau cơn mưa phùn cuối thu vậy. cảm giác tuyệt vời đến nhường nào.
8K 641 46
Couple Duy Lượng: Khương Duy x Gia Cát Lượng Đặc tính: Trung khuyển ôn nhu công x Hồ ly yêu nghiệt thụ Nguyên tác: Tam quốc diễn nghĩa, Quân sư liên...
728K 42.9K 97
SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANG TÁC GIẢ: QUẤT TỬ CHÂU Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 95 phiên ngoại Thể loại: Nguyên sang...
28.6K 1.1K 55
Chỉ là đọc truyện thanh thủy và cảm thấy thiếu nước canh và thịt, nên mạo muội tự viết thêm mà thôi! Chỉ tự cung tự cấp, sẵn thỏa lòng các bạn hủ khi...