Khoảng cách gần hơn, Lục Vũ có thể ngửi thấy hương sữa thoang thoảng trên người thiếu nữ, ngọt ngào mềm mại như chính con người cô vậy.

Hắn khẽ nâng khoé môi, liếc mắt nhìn vệt đỏ khả nghi trên hai má cô gái, làm như vô tình hỏi: "Cậu ăn kẹo hả, sao trên người lại ngọt như vậy?"

"Không, không ăn." Tô Tiểu Tiểu định rút tay ra nhưng cố gắng cỡ nào cũng không cách nào thoát ra được. Cô hơi sốt ruột, sợ bị người khác nhìn thấy.

"Thế đó là mùi hương gì vậy?" Nhận ra động tác nhỏ của cô, ý cười nơi đáy mắt Lục Vũ càng đậm, nghiêng đầu nhìn cô gái nhỏ.

"... Tớ, tớ không biết..." Tô Tiểu Tiểu lúng túng nói một câu, "Có thể là mùi sữa tắm của tớ."

Tiếng của cô gái nhỏ như muỗi kêu, giống như một cọng lông vũ khẽ vờn qua trái tim hắn, khiến hắn bứt rứt không yên. Lục Vũ có chút rung động, cố ý thả chậm bước chân, không nhanh không chậm nói: "Tên hãng đó là gì?"

Hắn cũng muốn đi mua.

Tô Tiểu Tiểu nhanh chóng nói ra tên một nhãn hiệu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Cô vừa định tránh khỏi ma trảo của Lục Vũ thì nghe thấy tiếng chất vấn phía sau lưng: "Hai trò đang làm gì vậy?"

***

Mãi cho đến khi tan học mà mưa vẫn chưa tạnh.

Tô Tiểu Tiểu ngồi bên cửa sổ, ngẩn ngơ cắn bút. Sáng nay sau khi bị chủ nhiệm lớp bắt quả tang, cô và Lục Vũ bị phạt viết bản kiểm điểm tám trăm chữ. Tô Tiểu Tiểu đã bắt đầu viết từ tiết trước, đến giờ mới được có năm trăm chữ.

Cô nhíu mày nhìn chằm chằm tờ giấy trắng trên bàn, ngoài trời mưa vẫn nặng hạt như cũ, thỉnh thoảng gió lại thổi bay tóc cô, tạo thành những đường cong yểu điệu.

Bạn học làm trực nhật đã về nhà, cả phòng học rộng lớn chỉ có bóng dáng của mình cô.

Vừa nãy cô đã mượn chìa khoá của bạn học làm trực nhật, lát nữa về cuối sẽ khoá cửa.

"Em xin hứa từ nay về sau sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm của hôm nay, mỗi ngày đều rời giường lúc 6 giờ, tranh thủ bắt kịp chiếc xe bus đầu tiên tới trường..."

Vắt hết óc suy nghĩ, Tô Tiểu Tiểu cuối cùng cũng viết thêm được một trăm chữ. Cô nhìn số chữ còn lại, khẽ thở dài một tiếng.

Ngòi bút tuỳ ý vẽ vài nét trên bàn. Tô Tiểu Tiểu nghiêng đầu nhìn mưa ngoài cửa sổ, bỗng nhiên nhớ tới hai cái ô trong cặp sách của mình.

Lục Vũ vẫn chưa về nhà, cặp sách của hắn còn ở trên bàn.

Tô Tiểu Tiểu quay đầu nhìn ra cửa, cẩn thận lấy một chiếc ô màu xanh từ trong cặp ra, do dự trong chốc lát rồi dứt khoát đứng lên.

Cậu ấy chắc sẽ không quay lại ngay đâu.

Tô Tiểu Tiểu cắn môi dưới, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm cửa lớp, chỉ sợ Lục Vũ đột nhiên xuất hiện.

Vừa định tiến một bước, một nam sinh đột nhiên chạy ngang qua lớp học, Tô Tiểu Tiểu hoảng hốt, nín thở không dám tiến thêm bước nào nữa.

[Hoàn] Yêu Thầm - Nhu Đoàn TửKde žijí příběhy. Začni objevovat