#7 Mùa hạ (1)

695 57 0
                                    

Rất rất rất xin lỗi mọi người vì hơn 1 tháng nay hông cập nhật hếtt 🥲

Oneshot này đc mình ủ hơi lâu..tuy chưa thi xong nhưn vẫn ráng viết xong để đang phần 1 nàaa.
______________

"Anh dọn lại mấy cuốn sổ của anh đi này"

"Đợi anh tíi"

Phuwin bất lực nói với tôi rồi sắp sách vở, truyện mà tôi để lung tung thành từng chồng lại. Hôm nay rõ ràng là em còn có tiết vậy mà vẫn phải lo cho tôi, cũng vì chúng quá chiếm diện tích.

Lúc đấy, tay em chợt khựng lại ở một cuốn sổ với tiêu đề được ghi bên ngoài là "About Phuwin<3".

Tôi cũng từ ngoài đi vào, nhìn thấy cuốn sổ em cầm trên tay mà mặt đỏ bừng, vội vội vàng vàng giựt lại rồi lấp ba lấp bấp nói.

"E-em đọc được g-gì chưa đó??"

"Em đã mở ra đâu"

Cậu bất lực mà nói

"sao vậy? Nó là gì mà giấu em như thế?"

"Anh..ngại thôi.."

"Hm..bao năm yêu nhau, CHUYỆN GÌ CẦN LÀM cũng 'làm' rồi, mấy cái này anh cũng ngại à?"

Tôi đơ ra vài giây, miệng cứng đờ, phải một lúc sau mới nói được.

"Anh không phải vật vô tri vô giác đâuu mà không biết ngạiii"

Em ấy thở dài một lượt, bất lực với một người yêu đã lớn nhưng lại trẻ con như tôi rồi đi đến chỉ vào chồng sách rồi nói

"Anh nhớ dọn nhé, đừng quên đấy"

Khi Phuwin rời đi, chỉ còn một mình thì tôi mới thở dài nhẹ nhõm. Cuốn sổ này tôi viết về Phuwin, cảm nghĩ về em, tình cảm tôi dành cho em, vì mối tình đẹp tựa như mấy câu chuyện về định mệnh của 2 người.

Tôi lặng lẽ lật từng trang, đọc lại từng dòng của cậu nhóc Pond, tương tư nhóc gần nhà ngày xưa, ngày ngày nhìn ngắm, ghi từng hành động của nhóc ấy lại vào quyển sổ này, nụ cười chợt xuất hiện trên khóe môi.

Năm ấy anh đã gặp em..vào một chiều hè oi bức, cái ngày định mệnh đưa ta gặp nhau, rồi từ bạn, từ anh em, và bây giờ thành người yêu.
______________________

Khi đấy, tôi là cậu nhóc lớp 5, tính tình thì hướng ngoại, học lực cũng không chê vào đâu được.

Nhưng khổ nhất là hồi đó tôi nghịch lắm, nhìn người ta nói tôi quậy thế nào ba mẹ tôi cũng chỉ nhìn nhau lắc đầu, vì dù có nói tôi cũng chỉ ngoan mấy ngày đầu, sau đó lại tái phạm.

Trong mắt ba mẹ lúc đó, tôi chỉ được mỗi cái lanh lợi..

Thời gian cái ngày định mệnh đấy xảy ra là vào mùa hè, mỗi khi hè đến tôi lại hay hẹn mấy đứa bạn ra ngoài chơi, và hôm đấy cũng không ngoại lệ.

Tôi cầm theo trái banh đứng trước cửa thì phát hiện nhà kế bên hình như có người chuyển đến, đèn trong hà bật cùng với chiếc ô tô được đậu đằng trước.

Ngôi nhà đó chủ cũ đã đi nước ngoài từ khi tôi lên 5 nên từ lâu đã bỏ không ai ở rồi.

Với sự thắc mắc của một đứa trẻ 10 tuổi, tôi chạy vào nhà và hỏi mẹ.

[PONDPHUWIN] Thế nào là yêu?Opowieści tętniące życiem. Odkryj je teraz