Chap 5: Chở em về!

Start bij het begin
                                    

"Đội mũ bảo hiểm vào mới đi được nha." - Jisoo cầm trên tay chiếc nón bảo hiểm hình pikachu, cử chỉ ân cần, dịu dàng đội mũ cho nàng từng động tác một. Bỗng dưng nàng cảm thấy trái tim mình hẫng một nhịp thì phải, cảm giác này là gì đây? Kể cả khi ở cạnh Jongin, nàng cũng chưa từng có cảm giác này...

Xong việc, chị lên xe nắm lấy tay lái chạy đi. Lúc đầu, chị có đi hơi nhanh nhưng dần về sau chị dần giảm tốc độ. Đi thật chậm, một phần vì chị biết Jennie sợ tốc độ, một phần vì chị muốn đi cạnh Jennie lâu hơn ấy mà.

Bầu không khí thực sự im lặng, không ai nói với ai một lời nào. Không khí này cũng quá là ngột ngạt rồi.

"Jennie..." - Jisoo nhẹ nhàng lên tiếng, có chút ngập ngừng trong ngữ điệu nói.

"À...hả...Chị gọi em." - Jennie từ nãy đến giờ vẫn sờ lên ngực, tự hỏi về cái cảm giác thoáng qua lúc nãy để tìm lời giải đáp. Vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, nàng giật mình khi nghe Jisoo gọi.

"Em...có phải là không thích chị không?" - Chị hỏi thẳng thật, vốn là người tinh tế, chỉ cần nhìn sơ qua là hiểu rằng Jennie không thích sự xuất hiện của chị. Chỉ là chị không biết vì sao nàng lại không ưa mình thôi.

"Sao...chị lại hỏi vậy?" - Nàng thoáng giật mình vì bị bắt trúng tim đen. Nàng tỏ thái độ lộ liễu vậy sao? Chị ta biết mất rồi, chị ta có nói lại với Jongin không? Nếu biết anh ấy sẽ coi nàng là loại con gái như thế nào đây?

"Tại chị thấy...Jennie nhìn chị rất không được thoải mái. Sáng nay chị còn thấy Jennie không hài lòng với chị. Nên...chị muốn hỏi thôi...Em thực sự không ưa chị sao?" - Jisoo ngập ngừng nói ra cảm nhận của mình mấy hôm nay. Chị thực sự muốn biết câu trả lời từ Jennie.

"Ừm. Cũng có chút...không ưa chị..." - Nàng thú nhận. Sự thật đúng là như vậy mà.

"Vì sao?" - Chị nhận được câu trả lời, hỏi tiếp lí do. Ngữ điệu vẫn rất nhẹ nhàng.

"Vì...chị cùng người yêu em quá thân thiết...Em..." - Nàng ngại ngùng không dám nói tiếp nữa. Có ai không ngại khi đứng trước người mình ghét mà nói với người ta rằng mình ghét người ta không. Tình huống này...aisss...

"A...Chị hiểu rồi. Nini ngốc quá. Chị không thích Kim Jongin. Chị thích con gái..." - Jisoo hiểu ra vấn đề, thì ra là sợ mình rù quến người yêu của người ta nên mới không ưa mình sao.

Nàng ngước lên nhìn sau bóng lưng chị, cảm giác lúc nãy lại tới nữa rồi. Chị ấy dịu dàng gọi nàng là Nini. Cái tên này thực sự đáng yêu quá. Qua chất giọng trầm nhẹ của chị ấy lại càng đáng yêu hơn...Và hình như chị cũng vậy, cũng rất đáng yêu.

Một cảm giác tội lỗi dấy lên trong lòng mình, là mình hiểu lầm chị ấy rồi.

"Em xin lỗi..." - Nàng cúi gằm mặt xuống, tay nọ cấu tay kia hối lỗi nhưng tiếc là chị không thể thấy được bộ dạng của nàng lúc này vì chị đang chạy xe mà.

"Không sao. Hiểu lầm thôi mà. Đến nhà em rồi này." - Jisoo lên tiếng bỏ qua, dừng xe vì đã tới nhà nàng. Mới đó mà đã tới rồi...

Nàng tháo mũ bảo hiểm ra trả cho chị. Chị cười rồi nhận lấy. Toan định vào nhà, nàng liền quay lại vì nghe tiếng chị gọi nàng.

"Nini này...ừm...em cho chị xin cách liên lạc với em được không? Chị rất muốn làm bạn với em." - Jisoo đưa tay lên gãi đầu ngượng ngùng, chỉ sợ là nàng không cho thôi.

"Được thôi." - Nàng cười với chị, đây là lần đầu tiên nàng cười với chị. Nụ cười này đúng là quá mức dễ thương rồi.

Nàng cùng chị sau đó liền trao đổi Instagram, số điện thoại với nhau. Cũng coi như là một bước ngoặt mới cho mối quan hệ này.

"À...Nini...chiếc khăn này...chị trả cho em. Hôm trước em làm rơi ở sân bóng." - Jisoo rút từ trong túi quần ra một chiếc khăn tay - là chiếc khăn hôm trước chị nhặt được ở sân bóng đây mà.

"May quá...em cảm ơn. Chiếc khăn này rất quan trọng với em. Mất nó chắc em chết mất." - Nàng vui mừng khôn xiết khi nhận lại được chiếc khăn, rối rít cảm ơn chị. Chiếc khăn này là mẹ nàng đã thêu nó cho nàng khi còn bé. Nhưng giờ cả bố mẹ nàng đều đã mất rồi, đó là kỉ vật duy nhất của nàng với họ.

"Giữ kĩ vào nhé. Mà Nini này...từ giờ chị có thể gọi em là Nini được không? Cái tên này chị...thấy nó dễ thương nên..."

"Chẳng phải chị đã gọi từ này rồi sao. Từ giờ chị cứ gọi vậy đi. Em cũng rất thích cái tên này." - Quả thực cái tên Nini này nghe nó cứ dễ thương thế nào ý. Chẳng hiểu làm sao nàng lại thích chị gọi nàng như vậy hơn là cái tên Jennie kia.

"Vậy chị về nha Nini...mai chị tới đón em đi học nha." - Chị hớn hở chào tạm biệt nàng rồi phóng xe đi mất.

Nàng còn chưa kịp nói với Jisoo là Jongin sẽ tới rước nàng mà. Haizzz...chở nàng về hôm nay là đã phiền chị lắm rồi, làm sao dám nhờ chị chở nàng đi học nữa chứ...Ủa mà khoan...Nàng chưa nói cho chị biết nhà nàng ở đâu mà...sao chị lại biết? Một dấu hỏi lớn xuất hiện trong đầu nàng...Thôi kệ chắc là Jongin nói cho chị biết thôi.

Chuyện quan trọng hơn bây giờ là vào nhà tắm rửa, ăn uống rồi lên giường ngủ một giấc thật ngon mới được. Hôm nay kết thúc tại đây thôi!!

ĐƠN PHƯƠNG Waar verhalen tot leven komen. Ontdek het nu