CHƯƠNG 61: ĐỨNG BÊN CẠNH

Start bij het begin
                                    

Ngày đó cắt chỉ, cũng là ngày xuất viện, Giang Ngu vội vàng ngồi máy bay riêng bay trở về.

Bạn nhỏ ngồi ở trên ghế, giá chân, hộ sĩ cẩn thận cởi bỏ băng gạc, cô nhanh chóng chuyển người qua ôm lấy Giang Ngu, đem mặt chôn ở trong lòng ngực Giang Ngu, không dám nhìn.

"Đừng sơ đừng sợ-----" Giang Ngu ôm chặt cô, ôn nhu an ủi.

Lại cũng nhịn không được dặn dò: "Hộ sĩ, phiền toái nhẹ một chút, cảm ơn."

Hộ sĩ nghẹn cười gật đầu.

Chân trái truyền đến cảm giác lôi kéo rất nhỏ, không có đau đớn như trong tưởng tượng, Trình Tô Nhiên dần dần thả lỏng lại, đầu gối lên bụng Giang Ngu, cách lớp quần áo trộm hôn một cái.

Giang Ngu lại hết sức chăm chú nhìn chằm chằm miệng vết thương kia.

Sau khi tháo xuống một bộ phận chỉ liền lộ ra vết sẹo hồng nhạt, ở trên mảng lớn làn da tuyết trắng sấn đến vừa chói mắt lại xấu xí, cô ấy nhìn đến ninh chặt mi, phảng phất vết sẹo này lớn lên ở trong lòng mình, ẩn ẩn đau đớn.

Qua một lát, gỡ xong toàn bộ chỉ rồi, hộ sĩ dặn dò nói: "Ba ngày sau mới có thể tắm rửa, dùng thuốc làm mờ sẹo, trong một tháng không được uống rượu ăn cay."

"Dùng thuốc có thể hoàn toàn loại trừ vết sẹo không?" Giang Ngu vội vàng hỏi.

Hộ sĩ nói: "Bị thương đến tầng da thịt bên trong khẳng định sẽ lưu sẹo, thoa thuốc cũng chỉ tận lực có thể mờ nhạt, nhưng miệng vết thương khâu lại tình huống cũng không tồi, vết sẹo sẽ tương đối nhỏ, không phải là vết sẹo thể chất, có thể trước dùng thuốc thử xem kết quả, về sau lại dùng laser loại bỏ sẹo."

"Tốt, cảm ơn....." Giữa mày Giang Ngu buông lỏng, sắc mặc đã hơi hòa hoãn.

Trình Tô Nhiên nhìn khuôn mặt lo lắng của cô, đứng lên, nhuyễn thanh an ủi: "Chị, không sao cả, em một chút cũng không sợ lưu lại sẹo, dù sau mùa hè em cũng không mặc quần đùi váy ngắn, vừa lúc đỡ phải phơi đen nha.

Giang Ngu xoa xoa đầu cô gái nhỏ, chỉ bất đắc dĩ mà cười, cũng không nói gì.

Sau khi xuất viện, tạm thời cũng không thể rời khỏi Lăng Châu, ba người đổi một khách sạn khác, từ phụ cận bệnh viện hai người một phòng đổi thành phòng trong trung tâm nội thành, Tiểu Chu một mình ở một phòng, Giang Ngu cùng Trình Tô Nhiên ở một phòng, vé máy bay được đặt rời đi định là ở bốn ngày sau.

Trình Tô Nhiên không muốn cùng Giang Ngu ngủ cùng một giường.

Cô hơn mười ngày không tắm rửa chỉ có thể dùng khăn lông thấm nước lau lau thân thể, tóc cũng chỉ có Tiểu Chu hỗ trợ gội hai lần, cả người khó chịu, ngay cả bản thân cũng ghét bỏ chính mình, càng không nghĩ muốn chung chăn huân đến chị ấy.

Giang Ngu lại không ngại, buổi tối còn ôm cô.

Chịu đựng ba ngày, Giang Ngu vẫn không yên tâm để cho cô tắm rửa, nhưng cũng chỉ đợi thêm nhiều nhất một ngày nữa, đêm trước khi rời khỏi Lăng Châu, để người phục vụ đổi khăn trải giường cùng vỏ chăn mới, tự mình giúp cô tắm rửa.

BHTT [EDIT - HOÀN] CẤM ĐỘNG TÂM - CẢNH NGÔWaar verhalen tot leven komen. Ontdek het nu