Phiên ngoại 2: Tế Thiên Tử

437 5 2
                                    

Thiên Khải thành, Hoàng cung.

Phi Hiên cùng Lý Phàm Tùng chờ ở ngoài cửa, lẳng lặng đợi Thiên Chính Đế truyền vào.

Hiện tại tân đế vừa mới đăng cơ, quốc sư lại đi về cõi tiên, Đại Lý Tự nguyên khí đại thương, năm Đại Giam chỉ còn một, sư phụ vốn là kiếm tiên cũng chịu không nổi ở Khải thành đến phiền não liền rút kiếm rời đi.

"Vị Hoàng đế này, ngồi lên vị trí này còn không an ổn a." Lý Phàm Tùng nhỏ giọng lẩm bẩm nói.

"Tiểu sư thúc, lời này không thể nói bậy." Phi Hiên bị lời này doạ không nhẹ, vội vàng đánh gãy lời hắn.

Lý Phàm Tùng thấy không thú vị, nhún vai, không nói chuyện nữa.

Hai người, một người cung cung kính kính đứng tại chỗ, một kẻ không chút để ý nhìn chung quanh, nom giống như Phi Hiên mới là sư thúc, Lý Phàm Tùng là tiểu đồng.

Một lâu lúc sau, cửa điện mới chậm rãi mở ra. Một tiểu thái giám mở ra môn, nhẹ giọng nói: "Mời nhị vị vào."

"Đa tạ công công." Phi Hiên hành lễ, mang theo Lý Phàm Tùng tiến vào.

Thiên Chính Đế ngồi ở trên giường, thân thể có vẻ gầy đi một ít, sắc mặt có chút tiều tụy, nhìn thấy hai người, hắn khẽ mỉm cười: "Đã sớm nghe nói Khâm Thiên Giám có một tiểu thiên sư từ núi Thanh Thành tới, lại không nghĩ đến tiểu thiên sư lại còn trẻ đến vậy."

Phi Hiên lôi kéo Lý Phàm Tùng không tình nguyện cúi người quỳ lạy: "Tham kiến bệ hạ."

"Vị này hẳn là ái đồ của Tạ tiên sinh - Lý Phàm Tùng đi, năm đó Tạ tiên sinh đã là Tế Tửu tiên sinh của Thiên Khải Thành, các hoàng tử đều phải theo học hắn, ngươi cùng cô* cũng coi như là sư huynh đệ, không cần đa lễ." Thiên Chính Đế nhẹ giọng nói.

Phi Hiên cùng Lý Phàm Tùng đứng lên, Lý Phàm Tùng sinh ra trong giang hồ, cùng người của Tuyết Nguyệt Thành là bạn tốt, trong lòng đối với vị Thiên Chính Đế này tất nhiên cũng không có gì kính sợ, vào thẳng vấn đề hỏi: "Bệ hạ, chúng ta không phải là mệnh quan triều đình, càng không phải bộ khoái của nha môn. Vì cái gì lại tìm chúng ta?"

Thiên Chính Đế cũng thẳng thắn trả lời: "Ta tìm các ngươi, bởi vì các ngươi là bằng hữu của hắn."

Lý Phàm Tùng sửng sốt, Phi Hiên cũng cả kinh, đây là lời Tạ Tuyên vừa mới nói qua với bọn hắn, chỉ là không nghĩ tới Thiên Chính Đế vừa mở miệng cũng trực tiếp như thế.

Thiên Chính Đế nhìn biểu tình của hai người, than nhẹ một tiếng: "Bởi vì các ngươi là bằng hữu của y, cho nên khi các ngươi tra việc này, sẽ không tùy ý hoài nghi đến trên người y. Thế nhân luôn là ngu muội, hay đem người khác nghĩ cũng thô bỉ giống mình, nếu các ngươi đã, là bằng hữu của hắn tất nhiên sẽ không làm ra chuyện nhàm chán như vậy, cô tin tưởng các ngươi."

Trong lòng Lý Phàm Tùng dâng lên một cổ kính nể, ôm quyền nói: "Phàm Tùng sẽ giúp bệ hạ tìm ra hung thủ."

Phi Hiên ngẩng đầu, bỗng nhiên cả kinh, hắn đột nhiên xoay người: "Có người!"

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Mar 16, 2019 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

Thiếu Niên Ca Hành [Phiên ngoại] Where stories live. Discover now