Chương 9

1.2K 49 0
                                    


Không thể tiếp tục đề tài này nữa, vẻ mặt cô đau khổ muốn rời khỏi, nhưng hiển nhiên người cá không cho cô toại nguyện. [Ở đây ẩm ướt thế này, có phải em muốn côn thịt không?]

Ngón tay của Ngả Thụy Tư vẫn đang vuốt ve mập mờ quanh chỗ đó, lần này Cửu Âm thật sự không thể nhịn được nữa, dùng cả hai tay che mặt.

Anh muốn côn thịt thì có! [… Này, anh không thể tùy tiện dùng cái từ “côn thịt” đó chứ… Cái từ đó rất thô tục đấy.]

[Được rồi, vậy em muốn gọi gì nào?] Nét mặt anh nghiêm nghị, có vẻ không giống như đang đùa.

[Chẳng, chẳng hạn như bảo, bảo vật quý gì đó…] Không! Không thể dùng những từ ngữ trong tiểu thuyết thế này được! [Hay nói là gà nhỏ… Không, anh, anh không thể tránh nói tên thứ đó sao?]

[Anh không nói nữa.] Ngả Thụy Tư nhún vai, duỗi tay ôm chầm lấy eo Cửu Âm, bao phủ cả người cô, tựa sát về vách tường. [Em đừng tức giận.]

[Em không giận.] Cô rầu rĩ trả lời.

[Vậy thì chúng ta tiếp tục chuyện vừa rồi nhé.]

Không chờ Cửu Âm hỏi tiếp tục việc gì, Ngả Thụy Tư đã tách hai chân đang khép lại của cô ra, dúi đầu sát vào giữa hai chân cô.

Đầu lưỡi mềm mại của người cá dò xét liếm láp, sau đó bắt đầu ngậm mút… muốn dọa chết người ta sao! Cửu Âm cảm thấy còn kích thích hơn so với ban nãy, bị hù dọa tới mức co chân, mặt khác hai chân lại kẹp chặt lấy cái đầu của Ngả Thụy Tư.

Động tác của cô không hề khiến anh dừng lại, trong phòng tắm yên tĩnh chỉ nghe tiếng thấy chiếc vây cá quẫy nước cùng với tiếng nước lách tách.

“Á…” Cô không thể không cắn mu bàn tay để ngăn bản thân phát ra những âm thanh xấu hổ, hai tay Ngả Thụy Tư tiếp tục mở rộng hai chân cô, đôi khi gặm cắn phần thịt non mịn bên đùi, lưu lại từng dấu hôn hồng hồng, sau đó nhanh chóng trở lại nơi trung tâm, liên tiếp dùng đầu lưỡi trêu chọc lớp màng mỏng căng trướng.

Anh dường như “chơi đùa” rất vui vẻ, động tác bỗng trở nên thô lỗ, cái đuôi bạc vỗ mạnh làm nước văng tung tóe trong bồn tắm, đầu lưỡi và ngón tay anh cũng tăng cường dao động.

Mạch suy nghĩ của cô bắt đầu tan rã, lực chú ý và thị giác đều dồn về phía nửa thân dưới, Cửu Âm vô thức muốn nắm cái cán cửa để chống đỡ, nhưng vồ hụt, ngã bịch xuống sàn nhà trong phòng tắm.

May thay phòng tắm trong nhà không hề nhỏ, nếu không có lẽ cô đã đập đầu vào bồn cầu rồi. Ôm lấy đầu nịn đau sau cơn chấn động, cô chợt nghĩ.

[Cửu Âm!] Ngả Thụy Tư vội đến bên cô. [Đau không?]

[Tạm, tạm ổn.] Cú ngã này, âu cũng do người cá ban tặng… khiến cô tỉnh táo không ít.

Vịn vách tường đứng lên, Cửu Âm cởi bỏ bộ quần áo ướt sũng, vặn vòi sen ở chế độ nước nóng, gột rửa thân thể, sau đó mới về phòng mặc quần áo.

Hôm qua mới hết sốt, đùa nghịch với anh nhất định sẽ tái phát.

Sau khi xong xuôi, cô trở lại phòng tắm, chợt phát hiện Ngả Thụy Tư đang bày ra vẻ mặt mờ ám ghé mặt bên cạnh bồn tắm nhìn cô.

Nhân NgưWhere stories live. Discover now