chuyện tình nàng ngốc chapter 2

1.8K 12 0
                                    

Chapter 2 : confession

Từ xa đã thấy lữa trại bốc lên. Chắc mọi người đang nấu ăn. Tôi vừa bước vào thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào 2 chúng tôi , rồi cả bọn thi nhau xì xầm tủm tỉm. Tôi thấy mặt mình nóng lên

"Yah chuyện gì đó "- Tôi quát lên khi không thể chịu nỗi

"Thỏ nhà ta đã lớn rồi nhé"- Yuri lên tiếng

"Cậu này ghê thật"- tới lượt Sooyoung

Tôi vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi quay sang nhìn Hyomin thì thấy mặt cô ấy đỏ như gấc. Rồi mọi chuyện như dồn lên trong đầu tôi .

Trời ơi phải rồi . lúc Hyomin hôn tôi. Chắc là Tae và Fanny đã kể cho mọi người . Tôi bõng thấy xấu hổ và bực mình khi có mặt Tae ở đây

Thấy gương mặt tôi bực bội Tae lên tiếng : " Sao thế , nhóc này làm gì xụ mặt"

"Thôi đi tớ không có gì với Hyomin cả ?" - Tôi cố kềm mình nhưng trong lòng tôi như ngọn núi lữa sắp bùng nổ

"Không có gì là thế nào , tớ thấy 2 cậu hôn nhau mà" - Tiffany cãi lại

"Cậu ấy không có gì với em đâu" - Hyomin lên tiếng nhưng cô ấy vẫn cúi đầu và giọng cô ấy khá buồn ( nhưng tôi đã không để ý đến)

"Hyomin à cậu không cần phải nói hộ cho cậu ấy đâu" - giọng Taeyeon bắt đầu gắt lên

Sooyoung nói- "Mà sao cậu phải giấu chứ, bọn tớ đâu có cấm cản 2 đứa "

"Tớ và Tiffany tận mắt thấy 2 đứa ..."

Thật nhức nhối, mệt mỏi quá. bao nhiêu câu chất vấn ,đôi bàn tay ấy nắm chặt nhau , nụ hôn ở bên hồ. Tôi đã thực sự không thể chịu đựng , mắt tôi bắt đầu đỏ lên ngấn lệ . Lòng ngực tôi như đang bị ép chặt và tôi không thể kềm chết nữa rồi

"Tớ chẳng có gì với Hyomin cả. Chúng tớ hôn nhau là để che giấu việc tớ thích cậu thôi. Phải tớ thích cậu đấy cậu vừa lòng chưa" - Tôi bật dậy và hét lên .

Vết thương càng loét rộng. tôi bỏ chạy , bỏ lại tất cả . Tôi chạy đi , cố chạy thật nhanh , chạy thoát khỏi những chuyện vừa xảy ra. Nhưng có vẻ nó đã nằm trong tim . Thật là xấu hổ quá đi. từ nay làm sao mà tôi có thể ở cạnh taegoo đáng yêu nữa đây. Tôi chạy ra bờ sông khi nãy , rồi úp mặt vào đầu gối mà khóc. Nỗi đau này sự cô đơn này. ai hiểu cho tôi

Vẫn là bàn tay kì diệu ấy xoa nhè nhẹ và vỗ vào lưng tôi . rồi dùng khăn lau nước mắt trên mặt tôi.

"Tớ... tớ thật sự rất khâm phục cậu .Cậu thật dũng cảm "- Câu nói này của Hyomin khiến tôi giật mình phải ngẩn mặt lên

Rồi cô ấy mỉm cười nói tiếp : " vì cậu có thể thừa nhận tình yêu của mình ,dù biết nó không được đáp lại "

"Đồ ngốc , xấu hổ đến chết được , cũng may có đường chạy đi nếu không chắc tớ nhắm mắt nìn thở tự vẫn rồi "

"Sao lại xấu hổ , yêu 1 người là không có gì sai cả. còn tốt hơn để chuyện này trong lòng" - rồi cô ấy để tay lên ngực tôi - "đây nè có phải chổ này giờ đã nhẹ hơn không ?"

SunMin collectionWhere stories live. Discover now