Chương 6: Quá khứ (3)

782 5 3
                                    


Mấy đời Giang gia đều ăn sâu cắm rễ ở mảnh đất Đông Xuyên, song hành cùng chung họa phúc với sự phát triển của thành phố. Khi Đông Xuyên còn là một thành phố bình thường chưa phát triển, Giang gia cũng chỉ là một gia tộc không tên tuổi, nhưng sau khi thành phố Đông Xuyên phát triển với tốc độ chóng mặt, Giang gia cũng phát huy thế mạnh của mình, nhanh chóng xây dựng một vương quốc thương mại riêng ở đây. Trong một thời gian ngắn Giang gia đã nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường, viết lên lịch sử Giang gia. Ở Đông Xuyên, người ta có thể không biết đến tập đoàn quốc tế Long Xuyên, nhưng không thể không tán dương người lãnh đạo của tập đoàn là Giang Thừa Dự, dù phần lớn tin tức của anh ta đều là những thông tin ong bướm. Nghe nói, Giang gia vốn xuất thân từ huyết thống cao quý, cụ tổ đã từng giữ chức quan nhất phẩm trong triều đại nhà Thanh, tuy không phải là Vương gia hay bối lạc, nhưng cũng được tính là danh gia thế tộc, từng tham gia kháng chiến Viên Triều, bởi vậy gia môn nghiêm cẩn, nhưng tác phong sinh hoạt của Giang Thừa Dự lại thật xấu mặt với gia phong nghiêm cẩn của Giang gia.

Cả một đường đi, không khí trên xe đều yên lặng, Giang Thừa Dự lái xe vào biệt thự, sau đó anh lập tức xuống xe.

Biệt thự Giang gia được thiết kế vô cùng tráng lệ, nghe nói họ đã mời một kiến trúc sư rất nổi tiếng để thiết kế theo phong cách châu Âu cổ điển, đồng thời trong nhà cũng trang trí bằng nhưng đồ vật vô cùng tinh xảo xa hoa. Nhìn từ xa, nơi đây giống như một bảo tàng trưng bày các hiện vật quý hiếm.

Cô vẫn nhớ rõ, lần đầu tiên cô bước vào biệt thự này, trong đầu cô lập tức gợi lên hình ảnh biệt cung của Lý công chúa. Thế nhưng chưa có ai từng nói với cô rằng, cô bé Lọ Lem dù có ở đâu, thân phận cô ấy vẫn không bao giờ có thể thay đổi. Kể cả khi hoàng tử theo đuổi cô bé Lọ Lem, thì cũng chỉ vì anh đã nhầm tưởng thân phận của cô bé Lọ Lem là một công chúa hay ít nhất là con gái của một bá tước nào đó.

Giang Lục Nhân quay đầu thoáng nhìn lại, nhận ra xe của Giang Thừa Dự vẫn chưa ra khỏi gara. Một ý nghĩ chợt xuất hiện trong đầu cô, hiện chưa đến thời điểm cuối năm, hẳn vẫn chưa đến thời điểm bận rộn nhất, vậy sao anh phải vội vàng rời nhà chứ, là có lịch dùng cơm với khách hàng, hay có hẹn với người đẹp nữa đây?

Vừa xuống xe, Giang Thừa Dự chạy ngay vào phòng mình, như thể anh đang vội vội vàng vàng tìm kiếm cái này cái nọ.

Cô ngồi trên sofa lớn trong phòng khách, cởi cặp sách, đến tủ lạnh lấy một cốc trà sữa, đây là do thím Dương yêu quý làm riêng cho cô mấy cốc mỗi ngày, cố tình giấu diếm sau lưng ông Giang Huy, vì ông không thích cô uống loại nước này, ông cho rằng nó không có lợi cho sức khỏe, vậy nên cô đành xin thím Dương mỗi ngày âm thầm làm riêng cho cô, để cô lén lút uống.

Mãi đến nhiều năm về sau, cô từng không thèm kiêng nể mà nói với một cô bạn thân rằng: " Mình nghiện trà sữa lạnh đến nguy hiểm rồi, có cảm giác giống như một người đàn ông nhìn thấy gái đẹp là muốn bế luôn người ta lên giường ý..." , lúc đó cô bạn chỉ dám sợ hãi thốt lên: " Ôi trời ơi, bạn thật là dâm đãng mà..."

Thế nhưng hiện tại, cô đang khẽ ghé cái miệng nhỏ xinh, nhanh chóng đưa những viên đá lung linh thẳng xuống dạ dày.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Feb 26, 2016 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

Ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời - Lục XuWhere stories live. Discover now