TUYỂN TẬP TRUYỆN HAY-Lenghiabk05

289 0 0
                                    

Thằng Thoả.

          Nhớ ngày bé những năm 1974-1975, mình chẳng có bạn chơi. Chỉ toàn chơi với mấy đứa ranh con ít tuổi hơn mình. Thằng Thoả cũng nằm trong danh mục ấy. Nó ngu hơn mình nhiều, cả nhà nó, các anh các chị nó toàn một lũ học dốt. Chưa ai qua được lớp 7 trường làng. Nhưng được cái là nhà nó dễ tính, chơi thoải mái, Thày U nó không có đè he, đè hét như Thày U mình. 

           Nhà nó anh em đông, cả tá người. Đi ngủ phải điểm danh, ăn cũng phải xếp hàng. Ngày giáp hạt, đói kém, củ khoai củ sắn qua ngày, miếng cơm tươi chỉ là mơ ước. Anh em nó hay tranh nhau ăn lắm. Nhiều khi đến chơi nhà nó, gặp bữa ăn mình hay níu lại để xem nhà nó ăn thế nào. Chẳng phải mình là thằng hay chầu mồm đâu nhưng chỉ là tò mò xem nhà nó ăn có giống nhà mình không thôi. 

          Thật lạ.

           Hồi đó nhà nó khi ăn rất ngộ. Ai cũng chỉ được ăn đúng tiêu chuẩn như bao cấp. Mỗi người được hai bát cơm độn cũng như cơm trắng. Ai lớn hơn thì được ăn thêm miếng cháy. Nhiều lần mình thấy anh chị nó tỵ nạnh nhau cũng chỉ vì miếng cháy. 

           Có lần cả nhà nó bị say sắn. Chả biết U nó đào ở ngoài hàng rào một bụi sắn, được mấy củ sắn rất chi là to. Khổ nỗi là bụi sắn lại ở gần cái gốc xoan. U nó mang về luộc cho cả nhà ăn. Ăn chán ra chẳng sao. Chỉ còn lại một củ duy nhất để phần cho U nó ăn sau. Thằng Thoả, cái Thuận và thằng Cùng thấy U nó ăn thì thèm cứ đòi xin U nó một miếng. U nó bẻ củ sắn làm ba khúc, chia đều cho mỗi đứa. Một hồi, cả ba đứa đều hộc ra mật xanh mật vàng, ngắc ngư gần chết. Hàng xóm thấy thế vội vàng đi gọi bác sỹ là bố vợ mình bây giờ vào cấp cứu. Bố mình chạy vào tiêm thuốc trợ tim và cho uống mùn thớt. Ba anh em nó mửa ra ồng ộng, sắn khoai gì cũng tuôn ra hết, cả mật xanh mạt vàng cũng đồng loã theo ra. 

          Hú hồn. 

          U nó bảo nếu u nó tương luôn củ sắn ấy thì có lẽ đi toi luôn rồi. 

          Nhà nó còn có phúc. 

          Hôm rồi đi công tác, mình ghé nhà chơi một ngày, thấy Thày U nó giờ già yếu lắm, phều phào lắm. Còn nó thì đã lấy vợ, sinh con đẻ cái. Con nó đã đi lao động xuất khẩu ở Malaysia, thỉnh thoảng cũng gửi về cho nó một ít đô la. Nó lấy vợ từ năm nó 20 tuổi. Vợ nó là con bé Hà cùng làng, tóc xoăn như lò so chuyên đi tát vét ở đầm làng. Hồi ấy cùng chung nhóm thầu đầm. Chả biết gán ghép thế nào mà chúng nó tự dưng thành chồng thành vợ. 

          Trai làng mình thường thế. 

           Thông gia ở gần nhau chửi nhau cũng nhiều, cãi nhau cũng lắm. Được cái dân quê nên không ai để bụng, cãi nhau, chửi nhau đấy nhưng giỗ chạp thì vẫn rượu bia cười nói bình thường mặc dù trong lòng thì còn ấm ức lắm. 

            Hôm rồi gặp thằng Thoả mà chả nhận ra nó. Nó già, râu tóc xồm xoàm, điếu cày rít sòng sọc. Gặp mình nó cười hiền lành. Nó hỏi con mình nhớn chưa. Mình nói còn nhỏ.

            Nó bảo mình thua hết nó. 

            Ừ mình thua nó thật.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jul 18, 2011 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

TUYỂN TẬP TRUYỆN HAY-Lenghiabk05Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ