Chương 60

6.6K 426 60
                                    

Hắn khẩu thị tâm phi đã quen, Triệu Hi Hằng nhiều nhất cũng chỉ trợn mắt một cái không mấy văn nhã, không thèm tính toán với hắn.

Trước khi thành hôn phía thì phu thê chưa cưới không thể gặp mặt , thế hệ trước đều nói là điềm xấu, Vệ Lễ máu nóng đổ lên đầu chạy tới, ôm cũng ôm rồi, Triệu Hi Hằng cũng nói không đi , máu nóng trên đầu hắn hạ xuống, sau đó liền đột nhiên nhớ ra chuyện này, vì thế liền đẩy người ra.

Triệu Hi Hằng đầy đầu mờ mịt, "Ngươi làm gì vậy?"

Lão cẩu này , âm một trận, dương một trận?

"Hay là hai ta lại kéo dài đại hôn thêm một tháng nữa ?" Hắn có chút nghiêm túc đề nghị, "Người ta nói trước khi đại hôn gặp mặt là điềm xấu."

"Thiệp mời đã phát đi rồi, khỏi đi, giày vò lâu như vậy ngươi không mệt mỏi sao? Còn lại giày vò thêm một tháng?" Triệu Hi Hằng vội vàng ngăn hắn. Nàng quả nhiên là một chút cũng không muốn lại kéo dài thêm nữa, chỉ nói chuyện viết thiệp mời thôi, nàng đã viết đến tay muốn rút gân, "Lại nói, ngươi không phải không tin mấy thứ này sao? Ta cảm thấy đây chính là mê tín, lời nói vô căn cứ."

Mấy tháng trước còn kiêu ngạo đi đập chùa miếu của người ta, hiện tại còn có thể vì một chút lời mê tín mà chuẩn bị trì hoãn hôn lễ, quả nhiên đủ chuyện.

Trong lòng Triệu Hi Hằng thầm oán giận hắn, lại thấy hắn bỗng nhiên ngồi xuống , tự mình cho mình ly nước.

"Ngươi không phải nói gặp mặt là điềm xấu sao? Tại sao còn chưa đi ?" Nàng hỏi.

"Mê tín." Vệ Lễ liếc nàng một cái, giống như người mới vừa nói gặp mặt trước đại hôn là điềm xấu không phải hắn vậy, hiện tại còn bắt đầu nói ngược đổ cho người khác mê tín. Triệu Hi Hằng tức giận muốn nổ phổi , nếu không phải nàng không còn chỗ nào khác để đi, ai thích thành hôn cùng người như thế này chứ?

Quả thực phiền chết , ai muốn làm gì thì làm luôn đi .

Nàng hận đến mức bắt đầu xé khăn tay, lại theo bản năng lấy tay đè đè khóe mắt, không được, không thể tức giận, tức giận là sẽ già mau , tức giận sẽ có nếp nhăn .

"Dù sao gặp một lần cũng là gặp, gặp hai lần cũng là gặp." Hắn hướng về Triệu Hi Hằng vẫy tay, "Lại đây."

"Lại làm gì?" Triệu Hi Hằng tuy có nghi hoặc, vẫn đi qua .

Vệ Lễ nắm lấy tay nàng kéo mạnh qua, người liền bị ngã lên trên đầu gối hắn , Triệu Hi Hằng sợ tới mức nhanh chóng vòng tay ôm cổ hắn.

"Chụt!" Chưa tỉnh hồn, Vệ Lễ bỗng nhiên hung hăng hôn lên trên má nàng một cái thật mạnh, sau đó đưa mặt mình lại gần, "Nè."

Nè cái gì mà nè? Mỗi ngày mỗi ngày đều lăn lăn lộn lộn ra đủ thứ chuyện.

"Không hôn." Nàng quay đầu đi.

Vệ Lễ lại xoay đầu nàng lại đây, "Hôn một cái. Ngươi là tức phụ của ta, không hôn ta thì hôn ai?"

Hai người hơn nửa tháng không gặp , tiểu tử trẻ tuổi lại nóng tính, nhất là mới vừa khai trai liền khắc chế không nổi, nghĩ đến đại hôn sắp cử hành, đây đã là rất tiết chế rồi.

[HOÀN] GẢ CHO BỆNH KIỀU, TA SỐNG ĐỜI CÁ MẶNWhere stories live. Discover now