[ Edit ] Hoàng hậu vi thượng...

Od kayla_rin

136K 5.3K 642

Văn án:(Trích từ Đào Hoa Thôn) Sư Ngọc Khanh là con trai trưởng quốc công phủ, phụ thân bất công, mẫu thân y... Více

Văn án
Warning!
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50

Chương 40

2K 114 16
Od kayla_rin

Lại ngoi lên đăng chương mới, quãng đường còn xa lắm, cần phải chăm hơn.....(๑ↀᆺↀ๑) 

---------------------


Trong Trường Nhạc cung, Hoàng hậu đang trò chuyện với hai người Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng, đột nhiên một cung nhân vào báo rằng Huệ phi nương nương và Từ Đình Lộc đang ở ngoài điện cầu kiến.

Hoàng hậu hơi cau mày, chỉ mới qua buổi trưa, Huệ phi lại đến Trường Nhạc cung làm gì.

Nàng khoát tay một cái, cho người mời Huệ phi vào. Huệ phi chậm rãi đi đến, phía sau bóng lưng kiêu ngạo* còn có không ít cung nhân đi theo. Sư Kiều Hoàng liếc mắt nhìn vẻ mặt vô cùng đắc chí của Sư Kiều Đình, con ngươi co rụt, trong lòng đột nhiên có dự cảm không tốt.

* Tác giả dùng từ 乌泱泱 (bản QT của mình dịch là "ô ương ương"), và mình không thể tra ra rõ nghĩa tác giả dùng ở đây là gì, nhưng trong đó có nghĩa là vô cùng kiêu ngạo, mình thấy hợp nên thay.

Huệ phi nở nụ cười, uyển chuyển tiến lên vài bước hành lễ với Hoàng hậu. Hoàng hậu nhìn Huệ phi ăn nói cung kính với mình nhưng vẻ mặt lại toát lên vẻ đắc ý không giấu được, lại thấy Từ Đình Lộc đứng bên cạnh đang cầm trong tay một thứ màu vàng trông giống như thánh chỉ.

Trong lòng Hoàng hậu trở nên đề phòng, ngoài mặt vẫn như cũ lạnh nhạt nói: "Huệ phi đứng lên đi."

Huệ phi nhu thuận đáp lại: "Tạ ơn nương nương."

Hoàng hậu cẩn thận quan sát sắc mặt của nàng ta, "Huệ phi đến Trường Nhạc cung tìm ta vào giờ này là có chuyện gì sao."

Huệ phi nhún người, "Hồi nương nương, thần thiếp tuân theo ý chỉ của bệ hạ, đến đây điều tra hung thủ gây ra cái chết của Thuần Mỹ nhân."

Nàng ta vừa nói vừa lén liếc nhìn Từ Đình Lộc, Từ Đình Lộc hiểu ý tiến lên một bước mở thánh chỉ ra đọc hết một lần, sau đó khép lại hai tay nâng lên giao cho Tô Cẩm đứng bên cạnh Hoàng hậu.

Mi tâm Hoàng hậu nhíu lại, trong lòng sinh ra một chút bất an, nàng nhận lấy thánh chỉ mở ra nhìn, xác nhận đây đúng là chữ viết của Thành Anh Tông. Nàng và Tô Cẩm nhìn nhau một cái, trong mắt đều hiện lên vẻ lo lắng.

Huệ phi tươi cười nói: "Hoàng hậu nương nương, bệ hạ sợ người thương xót cung nhân, không cho người kiểm tra nghiêm ngặt, khó tránh khỏi có chút sơ sót, để cho hung thủ có cơ hội nhởn nhơ không chịu sự trừng phạt thích đáng. Vậy nên mới ân chuẩn cho thiếp đến đây giúp đỡ điều tra, bảo toàn an nguy cho nương nương."

Hoàng hậu nghe xong mi tâm càng nhíu chặt, trong lòng cười lạnh: Hung thủ này không phải chính là bản thân ngươi sao, Huệ phi. Ngươi cần gì phải vừa ăn cướp vừa la làng.

Trong lòng nàng vô cùng tức giận, ngoài mặt vẫn lạnh nhạt như cũ: "Ý tốt của Bệ hạ khiến ta vô cùng cảm kích, Huệ phi cũng có lòng nhưng mà Trường Nhạc cung của ta trước nay vẫn do một tay ta quản lý, không cần phiền Huệ phi hao tâm tổn trí làm gì."

Huệ phi tựa hồ đã sớm biết được nàng sẽ từ chối, vẻ mặt sầu muộn nói: "Hoàng hậu nương nương, bây giờ toàn bộ hậu cung đều nói nguyên nhân cái chết của Thuần Mỹ nhân là do nương nương đố kí với sắc đẹp của nàng ta. Nhưng thần thiếp biết Hoàng hậu nương nương phải chịu nhiều ủy khuất. Bệ hạ cũng vậy, vô cùng đau lòng nương nương, lại lo lắng hung thủ vẫn chưa được diệt trừ, an nguy của điện hạ không được bảo đảm, mới hạ chỉ phái thần thiếp đến giúp đỡ điều tra, nếu điện hạ từ chối, chẳng phải là tổn thương tấm lòng của Bệ hạ hay sao."

Huệ phi bày ra bộ dạng tận tình khuyên bảo, lo lắng thay cho an nguy của Hoàng hậu, người ngoài không biết rõ nhìn vào còn tưởng nàng thật tâm thật dạ lo nghĩ thay cho Hoàng hậu. Con mắt Từ Đình Lộc khẽ nâng liếc nhìn nàng ta, sau đó lại cuối đầu trầm mặc đứng một bên.

Bàn tay giấu trong ống tay áo của Tô Cẩm siết chặt, ngay cả Sư Kiều Hoàng mới tiến cung không lâu còn nhất định không tin Huệ phi là thật lòng lo lắng thay Hoàng hậu. Hơn nữa nàng ta lĩnh ý chỉ của Hoàng thương, còn mang theo thánh chỉ, mở miệng ra câu nào cũng là phản bác lại Hoàng hậu. Nếu Hoàng hậu còn tiếp tục từ chối, chính là kháng chỉ bất tuân, không nhận ân tình của Hoàng thượng, bắt buộc Hoàng hậu phải mạo hiểm cưỡi lên lưng hổ.

Đúng như Sư Kiều Hoàng đoán, trong lòng Hoàng hậu vô cùng rối rắm, Huệ phi đưa ra thánh chỉ, nàng thật sự không thể phản kháng, cố gắng đè xuống phiền não trong lòng, nhàn nhạt nói: "Vậy Huệ phi định điều tra trong Trường Nhạc cung của ta bằng cách nào."

Huệ phi kiều mị cười một tiếng: "Tất nhiên là phải đem toàn bộ cung nhân trong Trường Nhạc cung đi thẩm tra hết một lần."

Hai mắt Hoàng hậu tối lại, giọng nói trở nên lạnh lùng: "Trong cung của ta đều là những người đã lớn tuổi, vẫn luôn đi theo bên cạnh ta không rời, căn bản không xuất hiện vấn đề gì khả nghi."

Huệ phi cười nói: "Lời này của nương nương sai rồi, nếu thật sự mọi người đều trong sạch, Thuần Mỹ nhân cũng sẽ không chết trong Trường Nhạc cung của ngài."

Mắt phượng của Hoàng hậu vẫn luôn nhìn chằm chằm Huệ phi, lộ ra vẻ ác liệt, "Thuần Mỹ nhân chết như thế nào, ta nhất định sẽ cho người tra ra chân tướng, khiến hung thủ nhận lấy trừng phạt thích đáng."

Huệ phi ngước mắt lên nhìn Hoàng hậu, ý cười bên khóe môi trở nên nhàn nhạt, "Thần thiếp tất nhiên tin tưởng vào khả năng của Hoàng hậu, chỉ là hôm nay ta nhận mệnh hoàng thượng ân chuẩn, không thể không dốc lòng hết sức mới tốt a."

Hoàng hậu nheo lại hai mắt, hai tay âm thầm siết chặt. Huệ phi đắc ý nâng mặt, nói với cung nhân phía sau nàng ta: "Theo ý chỉ của Bệ hạ, lệnh ta điều tra Trường Nhạc cung, các ngươi mau đem hết đám người Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng bắt lại đưa đến Hòa Hợp cung, ta sẽ đích thân thẩm tra."

Con ngươi Hoàng hậu co rụt, mắt thấy đám cung nhân sau lưng Huệ phi muốn xông lên bắt lấy Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng, tức giận lớn tiếng nói: "Dừng lại! Người trong cung của ta chỉ có ta mới có thể xử trí, Huệ phi, ngươi nên hành xử đúng mực."

Khóe môi Huệ phi nâng lên, đuôi mắt khẽ nhếch, dáng vẻ vô cùng đắc ý, bộ dạng cung kính lễ độ lúc nãy đã biến mất không còn, "Hoàng hậu nương nương, thiếp chẳng qua chỉ nghe theo ý chỉ của Hoàng thượng mà làm, có chỗ nào gọi là hành xử không đúng mực. Bệ hạ còn đích thân cho Từ công công đến tuyên chỉ, lời này của nương nương là nói thần thiếp, hay là nói ý chỉ của bệ hạ?"

Trong lòng Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng cả kinh, lời này của Huệ phi là muốn chụp cái mũ đại bất kính với Hoàng thượng lên đầu Hoàng hậu. Tô Cẩm liếc nhìn bộ dạng rũ mi trầm mặc đứng một bên của Từ Đình Lộc, lại nhìn vẻ mặt Hoàng hậu sắp không nhịn được tức giận, suýt nữa trúng kế của Huệ phi, tiến lên một bước nói: "Nếu đã như vậy, nô tỳ sẽ đi với Huệ phi một chuyến để chứng minh trong sạch của bản thân."

Sư Kiều Hoàng nhìn Tô Cẩm một cái, thấy vẻ mặt nghiêm trọng của bà, trong lòng hiểu được chuyến đi lần này lành ít dữ nhiều. Một loạt mưu kế liên tiếp như vậy, nếu chủ mưu thật sự là Huệ phi, chỉ sợ mục đích của nàng ta sẽ không ngừng ở đây. Diệt trừ những người thân cận nhất bên người Hoàng hậu, vây hãm Hoàng hậu trong nỗi thống khổ cô độc không người kề cận, sợ rằng đây mới chính là mục đích chính của nàng ta.

Nhưng nếu lúc này nàng và Tô Cẩm không đi theo, nàng ta sẽ tiếp tục chọc giận Hoàng hậu, khiến cho Hoàng hậu mang tội danh kháng chỉ bất tuân, ly gián tình cảm phu thê giữa Hoàng hậu và Hoàng thượng.

Sư Kiều Hoàng thầm than trong lòng: Nếu mọi việc đều đúng như nàng suy đoán, thì phụ nhân này đúng là mang tâm địa rắn rết.

Trong lòng Sư Kiều Hoàng hiểu rõ, vì băn khoăn tình cảnh khó xử của Hoàng hậu, cuối cùng cũng nhún người hành lễ: "Nô tỳ cũng nguyện ý."

Vừa dứt lời nàng ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt đắc ý của Sư Kiều Đình tỏ vẻ đạt được mưu kế, trong mắt nàng ta lộ ra hung ác khiến cho Sư Kiều Hoàng hiểu rõ, chỉ sợ đi chuyến này Sư Kiều Đình nhất định sẽ không để nàng sống tốt.

Hoàng hậu nghe vậy vội nói: " Không thể! Hai người này vẫn luôn ở bên cạnh ta nửa bước không rời, sao có thể gây nguy hại với ta! Huệ phi không được bắt nhầm người tốt."

Huệ phi câu môi cười một cái: "Người ta thường nói: Biết người biết mặt mà không biết lòng, càng là người thân cân bên cạnh, càng có thể có nhiều cơ hội hãm hại người, vô ơn bội nghĩa, có bắt nhầm hay không, cũng phải thẩm tra xong mới biết được. Nếu Hoàng hậu còn tiếp tục ngăn trở ta, e rằng, thần thiếp không có cách nào hồi báo lại với Hoàng thượng."

Trong mắt Hoàng hậu tràn ngập lửa giận, tựa như muốn phun ra ngoài: "Ngươi uy hiếp ta?"

Huệ phi làm bộ như hoảng sợ, vội vàng khom người hành lễ, "Nương nương bớt giận! Thần thiếp chẳng qua chỉ theo lệnh của Bệ hạ mà làm, cũng không có cố ý chọc giận nương nương, thiếp quả thực không hiểu, quan tâm và yêu thương của Bệ hạ đối với nương nương sao lại khiến nương nương tức giận như vậy."

Hoàng hậu nghe vậy liền nổi đóa, nhất thời không có lời nào phản bác lại, lồng ngực phập phồng, hận không thể một kiếm đem Huệ phi chém chết tại chỗ.

Ý đồ của Huệ phi nàng đã biết rõ, nhưng nếu để nàng ta mang Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng ở bên cạnh nàng đi, bề ngoài nói là thẩm tra , bên trong không biết sẽ đem hai người tra tấn hành hạ đến mức nào, bức các nàng ngoan ngoãn đi theo làm việc cho nàng ta, nhất là Tô Cẩm, càng có khả năng bị nàng ta tra tấn đến chết.

Trong lòng Hoàng hậu vừa tức vừa gấp, chỉ biết là không thể để cho nàng ta mang Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng đi, nàng không đành lòng để hai người bị bất cứ thủ đoạn gì hành hạ thương tổn.

Trong con ngươi Huệ phi là một mảnh lạnh lẽo, nói với Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng: "Thân làm nô tỳ, vốn phải vì chủ tử mà phân ưu, chứ không phải để cho chủ tử các ngươi bị vây trong tình huống khó xử như vậy."

Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng nhìn lẫn nhau, trong lòng hai người đều quyết định, hướng Hoàng hậu nhún người hành lễ nói: "Điện hạ, nô tỳ chỉ đi một lát liền quay lại."

Hoàng hậu vội nói không thể, Huệ phi lười nói nhiều với bọn họ, trực tiếp ra lệnh cho đám cung nhân phía sau: "Còn đứng ngớ ra đó làm gì, còn không mau mau đem người mang đi."

Hỉ Thước cùng Sư Kiều Đình câu khóe môi, nhún người lĩnh mệnh, mang theo một vài tên nội giám, vẻ mặt âm tàn đi đến bệnh cạnh hai người Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng.

Hoàng hậu trong lòng phát hoảng, nhất thời không thể nghĩ ra biện pháp ứng phó, chỉ biết nhất định phải giữ hai người ở lại, cho dù có bị gán tội danh kháng chỉ không tuân, nàng cũng nguyện ý chịu đựng.

Mấy tên nội giám tiến lên bắt được Tô Cẩm và Sư Kiều Hoàng, Hoàng hậu tức giận đến không chịu được muốn sai người lên ngăn lại, mắt thấy tình hình sắp vượt khỏi khống chế, bên ngoài cửa điện đột nhiên truyền tới tiếng thông báo của nội giám: "Thái tử điện hạ cầu kiến!"

Hoàng hậu vui mừng trong bụng, vội nói: "Mau mau để cho Dật nhi vào!"

Hai tròng mắt Huệ phi co lại, thầm nói không ổn: Không phải Hạ Tĩnh Dật đang ở hành cung sao?! Hắn hồi cung lúc nào?! tại sao một chút tin tức ta cũng không nhận được?!!

Nàng ta còn chưa nghĩ kĩ, liền thấy bóng dáng Hạ Tĩnh Dật đi vào chính điện Trường Nhạc cung, đi theo sau lưng hắn là hai thị vệ Thiên Lang vệ, trong tay lôi kéo một nữ tử đầu tóc rối tung đang run rẩy kịch liệt.

Huệ phi nhìn nàng kia, trong lòng đột nhiên trở nên hoảng hốt, thầm nghĩ đại sự không ổn!

----------------------

Tiến độ hơi bị chậm nhỉ 

。゚( ゚இ‸இ゚)゚。

Khi nào mới lết được đến chương 100 (╥ω╥') 

Pokračovat ve čtení

Mohlo by se ti líbit

1.5M 137K 151
Hán Việt: Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Hậu Ngã Bạo Hồng Liễu Tác giả: Phong Hoa Như Cố Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt...
22.4K 3.7K 24
Fourth Nattawat là một diễn viên và ca sĩ trẻ, em chuyên đóng phim boylove, em có một quản lý đi cùng em từ lúc em khởi nghiệp đến khi em có một lượn...
710K 72.6K 71
Truyện ban đầu tui đọc từ bên mutdautay nhưng tui đợi lâu quá không thấy bạn ý ra chương mới nên tui quyết định là mình sẽ thầu bộ này. Đây cũng là l...
90K 8.3K 81
Hán Việt: Hàm ngư bệnh mỹ nhân tại oa tổng bạo hồng Tác giả: Thủ Ước Tình trạng raw: Hoàn - 15/06/2023 Tình trạng dịch: Đang đào Thời gian: 22/01/202...