CÂU 2: CẶP PHẠM TRÙ CÁI CHUNG CÁI RIÊNG:
Trả lời:
a.Định nghĩa:
-Cái riêng là "Phạm trù triết học dùng để chỉ một sự việc một hiện tượng, 1 quá trình riêng lẻ nhất định"
-Cái chung là "PTTH dùng để chỉ những mặt những thuộc tính, những quan hệ... tồn tại phổ biến ở nhiều sự vật, hiện tượng."
-Cái đơn nhất là "PTTH dùng để chỉ những thuộc tính, những tính chất...chỉ tồn tại ở một sự vật hiện tượng mà không lặp lại ở sự vật, hiện tượng khác."
b.Quan hệ biện chứng giữa cái riêng và cái chung
-Cái riêng chỉ tồn tại trong mối quan hệ với cái chung, bất cứ cái riêng nào cũng bao hàm cái chung.
-Cái chung chỉ tồn tại trong cái riêng, thông qua cái riêng mà biểu hiện sự tồn tại của mình.
-Cái chung là một bộ phận của cái riêng, cái riêng không gia nhập hết vào cái chung.
-Sự chuyển hóa từ cái đơn nhất có thể chuyển hóa cho nhau trong điều kiện nhất định
-Sự chuyển hóa từ cái đơn nhất thành cái chung là biểu hiện của cái mới ra đời thay thế cái cũ
-Sự chuyển hóa cái chung thành cái đơn nhất là biểu hiện của cái cũ, cái lỗi thời bị phủ định.
c.Ý nghĩa phương pháp luận:
-Trong nhận thức và hành động thực tiễn không lên tuyệt đối cái chung và cái riêng
-Nếu tuyệt đối hóa cái chung, coi nhẹ cái riêng sẽ rơi vào chủ nghĩa giáo điều, rập khuôn, máy móc.
-Tuyệt đối hóa cái riêng coi nhẹ cái chung sẽ rơi vào CN kinh nghiệm, cục bộ địa phương, CN dân tộc hẹp hòi.
-Nhiệm vụ của nhận thức cái chung thì phải xuất phát từ cái riêng, từ những sự vật, hiện tượng riêng lẻ
-Trong hoạt động thực tiễn thấy sự chuyển hóa nào có lợi cho ta cần chủ động tác động vào nó để nhanh chóng trở thành hiện thực