Song bien ri rao - Trương Quốc Anh

1.6K 4 0
                                    

                                     Biển xanh vẫy gọi

Em đã nhận được mail anh gởi cho em chưa? Vui lắm kia, anh gọi cho em mãi mà không được nên tìm Internet công cộng. Anh có kinh nghiệm đi tìm tiệm Internet mà! Xuống cảng nước nào anh cũng đi tìm để còn chỉ chỗ cho anh em trên tàu nữa. Tìm mãi mới ra đó. Nhưng anh không có biết tiếng Mexico, cũng may là nó cũng hơi giống giống tiếng Anh nên anh…đoán được. Mà bàn phím cũng đâu có chuẩn nên vừa đánh vừa tìm chữ đó. Khó nhất là tìm chữ @, rủi là mật khẩu của anh lại có chữ @...

Hiệp say sưa kể để đến khi nhìn ra đường phố đã vắng ngắt. người chủ gục đầu trên chiếc bàn nhỏ đã ngủ tự lúc nào. Hiệp cũng sợ Anh Thuỵ buồn ngủ.

- Mai em có làm gì không?

- Mai em thi môn áp cuối, mốt là em thi môn cuối cùng.

- Anh xin lỗi em nhé, anh làm mất thời giờ của em rồi! Mai mốt em thi xong anh sẽ trò chuyện với em nhiều hơn có được không? Chúc em học bài thi thật tốt! Chúc em ngủ ngon!

- Em cũng chúc anh ngủ ngon!

Dường như chẳng ai muốn gác máy, hai tiếng bye bye cứ vọng mãi.

Hai ngày sau Hiệp gọi điện, vừa cầm máy Anh Thuỵ đã hỏi:

-Hello! Có phải anh không?

- Sao em biết là anh?

- Em có linh cảm như thế, em cũng vừa thi xong, bây giờ anh kể chuyện thật nhiều cho em nghe đi ! Mà anh đang ở đâu vậy ?

- Trên nước em, cùng bang với em nữa. Anh đang ở cảng Houston đây!

- Thật là may quá! Lúc nhìn số hiện lên máy em đã nghĩ như thế nhưng không dám hỏi. Anh em mình có thể gặp nhau rồi !

- Nhưng ở Mỹ thuỷ thủ không được đi bờ !

- Sao anh gọi điện thoại cho em được đó ?

- Không đi bờ nhưng có người bán card và mang điện thoại cho mình gọi. Ít máy mà đông người nên phải chờ rất là lâu. Tàu đậu mấy ngày như thế này nếu được đi bờ thì anh sẽ đến thăm em liền.

- Sao lại không được đi bờ ? Các nước khác anh được đi bờ tự do mà, có phải Mỹ sợ khủng bố không ?

- Chỉ một phần thôi. Trước khi tàu vào cảng đã có hai coast guard (lính biên phòng biển) lên tàu. Họ đi khắp các ngóc ngách của tàu để kiểm tra có vũ khí và ma tuý hay không. Rồi đến đội kiểm dịch, vì đang mùa dịch nên họ kiểm tra rất kỹ. Đo thân nhiệt và hỏi han từng người. Sau đó đến kiểm tra cứu hoả cưú sinh và vệ sinh môi trường. Không có vấn đề gì chính quyền cảng mới làm thủ tục nhập cảnh. Làm thủ tục nhập cảnh mà không cấp giấy đi bờ. Tại công ty không yêu cầu cấp giấy đi bờ. Em biết vì sao không ? Tại thuỷ thủ đi bờ hay trốn lại ấy mà. Khi chính quyền cảng lên tàu làm giấy xuất cảnh, tàu thiếu người lại phạt. Trên tàu, thiếu người ảnh hưởng đến công việc, rồi chi phí cho cảnh sát và bao nhiêu rắc rối khác nữa. Nhiều người chỉ vì lợi ích cá nhân mà làm ảnh hưởng đến người khác, để người nước khác coi thường người mình. Tức qua phải không ? Trên đường tàu vào cảng, có hai cảnh sát mặc đồ đen thui như quạ trang bị máy điện đàm và súng ống đầy người đứng canh trên buồng lái cho đến lúc tàu cập cảng mới rời khỏi tàu. Tàu ghé cảng thì có hai xe cảnh sát túc trực dưới chân cầu thang tàu. Thuỷ thủ không được đi khỏi tàu 20m. Luật là luật thế thôi chứ tụi anh thường xuống đi dạo và nói chuyện với cảnh sát.Họ cũng vui tính lắm. khi mình cần mua thứ gì thì nhờ cảnh sát gọi điện cho mấy người bán hàng mang lên tàu. Mấy người trong hội thánh còn mang quà xuống tặng cho người trên tàu nữa. Thích nhất là hình xếp. không đi được bờ, ở trên tàu chẳng làm gì nên lớn nhỏ cặm cụi xếp hình như trẻ con.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Apr 20, 2011 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Song bien ri rao - Trương Quốc AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ