Tổng Quỳnh Dao Chi Bạo Quân

By phinguyetlau

16.6K 446 22

Quyền sanh sát, từ xưa đến nay, vẫn luôn là một thứ tốt. Ta rủ mắt, thờ ơ nhìn chằm chằm nước trà Long Tĩnh t... More

001
002
003
004
005
006
007
008
009
010
012
013
014
015
016
017
018
019
020
021
022
023
024
025
026
027
028
029
030

011

397 13 0
By phinguyetlau

Tổng Quỳnh Dao Chi Bạo Quân

011

Về phần Tiểu Yến Tử, nhận được hồi âm của Tiểu Đào xong đã an phận không ít. Đối với Tử Vi, cũng cố vờ ra sắc mặt hoà nhã.

Tử Vi xưa nay là cái không đầu óc, không rõ lòng người xấu xa, thấy Tiểu Yến Tử chậm rãi ôn hoà lại với nàng, đã vui vẻ nhảy cỡn lên, bắt đầu giành việc đưa thuốc cho Tiểu Yến Tử.

Tiểu Yến Tử thấy Tử Vi bưng chén thuốc vào, vẻ mặt thoáng lộ ra hớn hở, duỗi tay cầm lấy, rồi làm bộ lơ đãng đánh rớt xuống đất. Thừa dịp Tử Vi xổm xuống thu dọn, giả ý giúp đỡ, rồi giấu một mảnh vỡ cỡ lớn vào tay.

Chờ tới lần uống thuốc sau, Tiểu Yến Tử bảo Tử Vi ngồi ở đầu giường, kể chuyện cho nàng giải buồn. Mắt thấy giờ hẹn với Vĩnh Kỳ sắp đến, nàng bật người tóm lấy cổ tay Tử Vi vật ngã ra giường, rồi một tay bóp cổ Tử Vi, một tay cầm mảnh vỡ sắc bén hung hăng đâm vào mặt Tử Vi.

Sức của Tiểu Yến Tử vốn không nhỏ, cho dù bây giờ đã mất gần nửa cái mạng, nhưng lực độ khi bất chấp tất cả ép ra vẫn không thể khinh thường. Tử Vi xưa nay lại là tấm thân mảnh mai nuông chiều từ bé, ngoại trừ ban đầu thét chói tai giãy dụa mấy cái, sau đó đã không tiếng động.

Bọn nô tài lười biếng ngoài cửa Sấu Phương Trai nghe được tiếng động, chưa kịp tông cửa la lên đã bị Tiểu Đào và Tiểu Bích điểm huyệt, kéo vào căn phòng bên cạnh nhốt lại.

Thế nên khi Ngũ a ca dẫn thủ hạ xông vào Sấu Phương Trai, nhìn thấy là Tiểu Yến Tử sắc mặt tái xanh toàn thân dính máu, và một nữ tử đắp chăn nằm trên giường, chỉ lộ ra phần ót và bóng lưng, không hề có bóng người thứ ba.

Tiểu Yến Tử chỉ nói nằm trên giường là một tiểu cung nữ giúp nàng che giấu. Giữa lúc hoảng loạn, cũng không ai quan tâm nữ tử ấy. Ngũ a ca ôm Tiểu Yến Tử suy yếu gầy gò đau lòng trữ tình một phen, rồi giúp nàng mặc vào bộ đồ của tiểu thái giám, tính dẫn nàng rời khỏi hoàng cung.

Chỉ là... không nói thị vệ trong cung sớm đã chuẩn bị, cho dù trước đó không biết chuyện này, chỉ bằng hắn gióng trống khua chiêng dẫn bốn năm nam tử xông vào phòng của một cách cách vị hôn, trên đường đủ mọi kẽ hở cũng đủ để bắt lại mấy mươi lần. Nhi tử ngoan này của ta, chưa kịp dẫn Tiểu Yến Tử cải trang xong ra Sấu Phương Trai, đã bị ám vệ trước đó ẩn nấp xung quanh một lưới bắt hết.

Ta nhìn Ngũ a ca bị đè trên đất, tóc tai tán loạn y quan không chỉnh, không còn tí tôn vinh mảy may nào và Tiểu Yến Tử sắc mặt trắng bệch, khóe môi gợi lên ý cười trào phúng, "Vĩnh Kỳ, ngươi không muốn xem, tiểu cung nữ nằm trên giường giúp Hoàn Châu cách cách che giấu rốt cuộc là ai sao?"

Lời chưa dứt, Tiểu Đào và Tiểu Bích đã đỡ Tử Vi ra. Mặt nàng trải rộng sâu cạn mười mấy vết rạch, da thịt lật ra máu tươi nhễ nhại, cả ta nhìn đều có mấy phần ngoài ý muốn. Lòng dạ của Tiểu Yến Tử, ta chung quy đã coi thường... Xem ra cho dù Tử Vi có thể nhặt về một cái mạng, cả đời này của nàng, cũng đã bị hủy.

Sắc mặt Ngũ a ca thay đổi, nhìn lại Tiểu Yến Tử gầy trơ xương bên cạnh, hắn chần chừ nói, "Hoàng a mã, Tiểu Yến Tử sẽ không làm vậy..."

Tử Vi là thân muội muội của hắn, thấy nàng như vậy, nhi tử này của ta, dĩ nhiên vẫn tính giải vây cho Tiểu Yến Tử? Đã hắn lạnh bạc đến nhường này, vậy, cũng đừng trách ta vứt bỏ chút thương cảm cuối cùng đối với huyết mạch...

Nghĩ đến đây, ta kéo môi, ngồi xuống ghế. Vĩnh Kỳ, đã ngươi vì nữ tử này cam nguyện buông tha tất cả, vậy ta sẽ để ngươi nhìn, kẻ ngươi nhìn trúng, rốt cuộc là cái thứ "thuần khiết thiện lương thẳng thắn chính trực" thế nào.

Nhấp một ngụm trà Ngũ Ngôn đặt vào tay, ta thản nhiên nói, "Thất Sát, từng tấc một, đánh gãy gân chân cách cách."

Tiểu Yến Tử bật người ngẩng lên, sắc mặt xám vàng muốn giãy dụa, lại vì tay chân bị trói, mà mất thăng bằng, thân thể nặng nề ngã xuống nền đá cẩm thạch, chỉ có thể phồng đỏ mặt lớn tiếng chửi bậy văng tục mấy lời dơ bẩn, phảng phất nàng mới là kẻ lẽ thẳng khí hùng.

Ta có chút khó chịu nhíu mày, ánh mắt lộ ra sự rét lạnh.

Thất Sát cũng không để ý tới tiếng chửi bậy và sự giãy dụa của nàng, lật tay, giữa ngón tay của hắn hiện ra một lưỡi dao mỏng như cánh ve, thoáng dùng sức tí đã xen vào làn da thẳng đến kinh mạch, lại nhẹ nhàng gãy lên, một sợi gân chân bị đánh gãy. Làm xong chỗ này hắn cũng không rút dao ra, mà là trực tiếp dọc theo mạch gân vùng bắp thịt tước rách làn da đẩy dao về trước tận khi đụng vào khớp gân kế tiếp, cứ thế tuần hoàn, bất quá là một chén trà, đã từng tấc đánh gãy gân chân trái của nàng.

Tiểu Yến Tử từ lâu đau đến mồ hôi như mưa, cả sức giãy dụa cũng không còn. Nàng hai mắt vô thần nhìn mặt đất, miệng thì thào gọi cái gì, giọng nói yếu ớt truyền vào tai, đơn giản là "nương, ta đau quá" vân vân.

Ta trầm thấp bật cười. Nữ nhi của Hạ Vũ Hà vừa rồi bị nàng đâm suýt chết, bây giờ, Tiểu Yến Tử còn trông chờ dùng Hạ Vũ Hà để khiến ta mềm lòng sao?

Ta nhìn Vĩnh Kỳ bị điểm huyệt đầy mắt kinh hoàng và thù hận, thoáng cười, tỏ ý Thất Sát ngừng tay. Đặt chén trà sang bên, ta đứng dậy tới bên Tiểu Yến Tử, dùng đầu ngón chân nâng cằm nàng lên, ôn nhu nói rằng, "Trẫm cho ngươi một cơ hội, để ngươi thống khoái được chết, ngươi có nguyện ý không?"

Nàng trì độn chuyển mắt, một hồi sau mới phản ứng lại, đáy mắt dấy lên tia sáng, vội không ngừng gật đầu.

Ta cười, tỏ ý thị vệ đặt lưỡi dao vào tay nàng, nói, "Ngươi đã muốn khiến trẫm miễn nỗi khổ kế tiếp của ngươi, vậy Vĩnh Kỳ sẽ phải thay ngươi chịu hình phạt này. Bây giờ dao trong tay ngươi, ngươi động thủ là được."

Ngũ Ngôn đẩy Vĩnh Kỳ tới trước mặt nàng. Tiểu Yến Tử nhìn đôi mắt tràn đầy kinh khủng của hắn, vẽ ra một nụ cười quỷ dị. Nàng chậm rãi vuốt ve mặt Vĩnh Kỳ, nhẹ giọng nói, "Lúc đầu nếu không phải mũi tên của ngươi bắn ta vào cung, cô nãi nãi sao sẽ phải chịu nhiều khổ như vậy... Đều là, đều là lỗi của ngươi!" Giọng nàng đột nhiên sắc nhọn, ngón tay thon dài bấm sâu vào má Vĩnh Kỳ, lưu lại mấy vết máu chói mắt.

Ánh mắt Vĩnh Kỳ lộ ra kinh ngạc không dám tin và đau khổ, biểu tình của Tiểu Yến Tử lại dần điên cuồng, nàng tay nắm lưỡi dao giơ cao lên, rồi đâm mạnh vào cẳng chân, bụng, ngực và cánh tay Vĩnh Kỳ, mỗi dao đâm xuống có thể thấy rõ xương. Máu đỏ phun tung toé, để lại mùi tanh nồng nặc trên tường và bàn bốn phía.

Ngũ Ngôn bước lên một bước, thay ta chặn lại vết máu bắn tới trước người.

Cả Sấu Phương Trai, ngoại trừ tiếng dao xé rách xương cốt kinh mạch và tiếng thở dốc ồ ồ của Vĩnh Kỳ, không còn âm thanh nào khác. Các ám vệ bất động như núi, mà ta thì thoáng rủ mắt xuống, nhẹ nhàng dùng nắp chén lay đi lá trà bập bềnh bên trong, thờ ơ chờ nhi tử của ta nuốt xuống hơi thở cuối cùng.

Bất quá là chốc lát, chỗ máu tung tóe trên người Vĩnh Kỳ đã nhuộm tấm áo thái giám màu lam sẫm trên người Tiểu Yến Tử thành màu nâu đỏ. Mà vị Ngũ a ca muôn vàn vinh sủng này giờ lại bị đâm gần trăm đao, cũng men theo sự thống khổ cực hạn từ thân đến lòng ấy, chậm rãi tắt thở.

Ta nhàn nhạt nhìn Thất Sát an tĩnh đứng bên cạnh. Hắn khẽ gật đầu, ánh mắt lóe lên tia sáng thị huyết. Bất quá là một tiếng hừ nhẹ trong nháy mắt, cổ Tiểu Yến Tử đã lấy góc độ kỳ dị gập lại. Nàng mềm nhũn ngã xuống người Ngũ a ca đang như huyết nhân, không còn động tĩnh.

Ta đứng dậy bước ra ngoài. Khi gần đến cửa, thản nhiên nói, "Đem Sấu Phương Trai, kể cả hai kẻ này thiêu sạch đi." Khựng lại, nhìn mấy tâm phúc theo Ngũ a ca vào cung, bật cười, "Những kẻ này, giao cho Thất Sát xử lý."

...

swס0

Continue Reading

You'll Also Like

64.2K 1.2K 22
this exists due to my boredom cover isn't mine!!------- ꜰʀɪᴄᴋ ʏᴏᴜ/ 𝗸𝗶𝗹𝗹𝘂𝗮 𝘅 𝗿𝗲𝗮𝗱𝗲𝗿 ---𝗧𝗥𝗜𝗚𝗚𝗘𝗥𝗪𝗔𝗥𝗡𝗜𝗡𝗚: ⇢ strong language ⇢...
1.1M 55.6K 44
Synopsis: Xu Ming knew that he should be dead but he suddenly found himself in a woman's body once he woke up. On top of that, it was a married woman...
25.9K 329 23
Megatron could hear a beautiful voice echoing through the wind. A voice that he haven't heard it for eons. A voice reminding him of his sweetest memo...
1.5K 71 10
"don't even think to be oversmart infront of me " he said grabbing her neck she choked in air and started coughing . " Leave .. me " she said but he...