Zombie world

By ireallyneedsalt

8 1 0

Author: Bông. Status: On going. Pairing: All ships Disclaimer: Nhân vật thuộc về Disney và Dreamwork. Có thể... More

Chap 2

Chap 1

4 1 0
By ireallyneedsalt

Ngày 29 tháng 1.

Đã gần hai tháng kể từ khi mọi chuyện trở nên như này. Điều cuối cùng anh nhớ là lúc đó bốn người họ đang ngồi ăn ở McDonald sau ngày học và đột nhiên có ông già trong quán đó phát điên lên, tóm lấy cô gái bên cạnh và ăn. Mọi người liền hoảng hốt và chạy toán loạn, có vài nhân viên tiến tới chỗ ông già đó và bị ăn ngay.

"Jack, đừng ngồi lì ở đó mà giúp bọn tớ đi!"

Merida đặt một lon coca lên đầu anh, có lẽ đây là lon còn sót lại sau đại dịch. Jack nhanh chóng mở ra và một dòng nước phun từ miệng lon ra, bắn lên quần áo anh.

"Merida!" Anh ném lon coca xuống đất không thương tiếc và lấy chiếc khăn gần đó để lau.

"Jack, tớ nghĩ chúng ta nên di chuyển thôi, lúc nãy tớ có thấy vài con cách đây tầm 1-2 km." Rapunzel buộc gọn mái tóc nâu mượt lên, xách chiếc cặp xanh rêu và chống nạng.

Anh liền phủi quần áo, buộc lại dây giày và nhanh chóng chạy đi cùng Hiccup, Merida và Rapunzel. Có thể nói rằng, bốn người bọn họ là người duy nhất còn sống, còn những người khác thì thường trong tình trạng hấp hối trước khi biến đổi. Những cái thứ không có sự sống đó nhưng lại có thể di chuyển được gọi là zombie, tất cả cơ quan hay nội tạng đều không hoạt động chỉ riêng bộ não vậy nên nếu có tấn công vào tay, chân và tim đều không hiệu quả, cách duy nhất là phá hủy đầu não.

Ngày 18 tháng 2.

Thời tiết vẫn còn se lạnh, hiện tại bọn họ đang trú trong một căn nhà, không một bóng người, có chút đồ ăn và nước uống, Hiccup quyết định rằng ở lại qua đêm. Mọi người đã khá mệt mỏi sau một ngày dài đi bộ, may mắn thay chỉ đụng mặt hơn chục con zombie. Một điều may mắn thay là căn nhà khá ngăn nắp, vì cửa nhà khoá nên Jack đã dùng hết sức lực để phá chiếc cửa gỗ, Merida suy đoán là có lẽ gia đình này đã chết trước khi về kịp nhà.

"Hiccup và Rapunzel nên nghỉ chút đi, Merida và tớ sẽ trông ca đầu."

"Được thôi!" Hiccup gật đầu và cầm theo chiếc gậy bóng chày lên tầng cùng Rapunzel.

Jack thả mình xuống chiếc salon bám một lớp bụi mỏng, gác chân lên chiếc bàn đối diện, Merida nhìn quanh căn phòng khách và bất chợt thấy vài đĩa nhạc được xếp gọn bên cạnh một chiếc máy phát nhạc cổ từ thế kỷ XIX.

"Chút nhạc chứ, Jack?" Cô vui vẻ cầm đĩa nhạc lên.

"Đừng để bị phát hiện là được!" Anh thở dài.

Merida mỉm cười rồi đặt đĩa nhạc lên, bản nhạc giao hưởng Canon của Johann Pachelbel bắt đầu phát. Jack thắp một ngọn nến và kéo rèm căn nhà lại, cầm quyển sách tựa đề "Ngày cuối cùng trên trái đất", tác phẩm này khá nổi tiếng, trên lớp thầy cô cũng đã giới thiệu qua nhưng anh lại không quan tâm. Vì lúc đó anh chỉ là thằng nhãi 17 tuổi ngông cuồng, vui chơi với bạn bè mà giờ, anh đã mất gia đình, mất tất cả, hiện tại, những người đang đồng hành cùng anh là quan trọng nhất, anh chỉ cần họ. 

"Jack!" Merida đập thật mạnh vào vai anh. "Sao vậy?"

"Đau quá đấy!" Jack cau mày lại và xoa một bên vai vừa bị đánh đang đau âm ỉ.

"Gọi mãi cậu mới nghe." Cô thở dài, khoanh tay trước ngực. "Vậy...bản nhạc thế nào?"

"Cũng...được." Anh nhún vai nhẹ, bản giao hưởng đó anh chỉ nghe được đoạn đầu, còn lại thì anh không chú ý vì mải nhìn quyển sách đang cầm trên tay. 

Merida ngồi xuống cạnh anh. Hai người là bạn từ hồi cấp một và là hàng xóm của nhau. Ấn tượng đầu của cô về anh khá đơn giản, Jack là một cậu nhóc mít ướt hồi xưa cho đến khi mẹ anh mang đứa thứ hai, Jack trở nên mạnh mẽ hơn. Anh coi cô là một thằng đàn ông vì cô rất nghịch ngợm, luôn mang rắc rối cho bản thân, trái ngược với anh hoàn toàn. Merida và Jack luôn ghét nhau vì cô hay trêu anh lại yếu đuối, ẻo lả và điều đó khiến anh phải nổi điên lên, hai người họ cũng không biết từ khi nào đã trở thành bạn thân, luôn chia sẻ mọi thứ.

"Ước gì có một két bia ở đây nhỉ." Cô ngửa cổ ra sau, ánh mắt hướng lên trần nhà như đang tìm kiếm thứ gì đó. 

"Nhớ McDonald quá..." Anh cũng ngửa cổ ra sau.

"Đêm nay có lẽ dài lắm đây..." Cô nghịch lọn tóc cam xoăn của mình.

Ngày 27 tháng 2.

"Trời có vẻ sắp mưa đấy, Jack" Hiccup nhìn lên trời, mây đen đang dần phủ kín bầu trời.

"Chúng ta cần nhanh chóng tìm nơi trú thôi." Rapunzel thở dài. 

Bỗng có tiếng của khu rừng bên cạnh bốn người họ, tiếng rất nhỏ nhưng đủ để lọt vào tai Merida. Cô dương chiếc cung lên và đứng sẵn thủ, vì phản xạ bất ngờ đó khiến ba người còn lại quay mặt về phía khu rừng và cầm vũ khí lên. Lúc nãy ngay khi tiếng cung của Merida phát ra, thứ ở trong khu rừng liền nhanh chóng biến mất.

"Tóc vàng kim..." Merida liền chạy vào khu rừng, dễ dàng nhảy qua các gốc cây nhưng rồi cô dừng lại, nhìn bốn phía cố gắng tìm kiếm thứ gì đó.

"Dunbroch!" Jack đập vào vai cô, chống tay xuống gối và thở dốc. "Làm quái gì mà chạy như điên vậy! Chết tiệt!"

"Có...có người..." Đôi bàn tay chai của Merida chỉ vào chiếc cây gần đó khiến anh phải nghĩ thần kinh cô bị chập. "Cậu nhìn thấy mái tóc vàng bạch kim đúng không Jack?"

"Tớ có nhìn thấy, Dunbroch!" Anh nắm chặt hai vai cô và lắc nhẹ. "Nếu cậu nghĩ có thể mời cô ta hay anh ta tham gia cùng thì không nên đâu! Bốn mạng này là đủ rồi, không cần gì nữa đâu!"

"Merida, sao vậy?" Rapunzel và Hiccup chạy đến chỗ hai người họ. 

"Tớ không sao đâu, chắc vừa nãy bị ảo giác hay gì đó." Cô túm mái tóc dày của mình lên và buộc thành đuôi ngựa.

"Chỗ kia được không?" Hiccup bất ngờ lên tiếng, chỉ vào một nhà kho cũ ở phía trước cách bọn họ vài trăm mét.

Jack khẽ mở cửa nhà kho và một con zombie đè lên người, bốc mùi thối rữa, anh cố gắng đẩy mặt của thứ kinh tởm đó tránh xa khỏi mình. Hiccup liền rút con dao con, cắm thật mạnh vào não thứ đó và khiến nó ngã xuống người Jack, anh nhanh chóng đẩy con zombie sang một bên và dùng tay áo chiếc hoodie xanh để lau vài vết máu dính trên mặt, khẽ tặc lưỡi.

"Rất may là chỉ có một con." Rapunzel bước vào, mùi ẩm mốc trong đó xộc vào mũi cô, chân mày cô cau lại. "Mùi thật là kinh tởm!"

Từng giọt mưa bắt đầu rơi xuống, va chạm vào chiếc mái tôn khiến nó phát ra những tiếng rất khó chịu, nhưng có lẽ trận mưa rào này cũng lấn át được phần nào. Merida thả mình xuống đống rơm cạnh Rapunzel, Hiccup gom vài cây củi để tạo lửa sưởi ấm. 

"Nhà kho bị dột vài chỗ..." Jack có thể nghe được tiếng nước chảy từ mái tôn đang từng giọt rơi xuống mặt đất. 

"Jack, cậu kiếm cuốn đó ở đâu vậy?" Hiccup nheo mắt lại nhìn vật thể lòi ra từ trong cặp anh.

"Ở căn nhà tối hôm qua, tự nhiên nhét vào trong cặp rồi cứ thế sáng hôm sau mang đi." Đôi mắt anh liếc nhìn chiếc cặp, ngồi xuống đống rơm. "Tí nữa gọi tớ dậy nhé, Hiccup!"

"Ừ, nghỉ chút đi." Hiccup khẽ gật đầu rồi anh ngước lên nhìn cửa sổ phía trên cao. "Bão to đây..."

***************

Continue Reading

You'll Also Like

6.2M 202K 31
After she tragically loses her mother, Cassie turns to street fighting-but she soon learns that the biggest fights happen outside the ring. ...