[Longfic] Ông Xã quốc dân

By luhan_bb

42.2K 3.4K 152

Lộc Hàm và Từ Châu Huyền kết hôn dưới sự thúc ép của cha mẹ hai bên. Từ Châu Huyền cho rằng mặc dù bọn họ thờ... More

Chap 1:
Chap 2:
Chap 3:
Chap 4:
Chap 5:
Chap 6:
Chap 7:
Chap 8:
Chap 9:
Chap 10:
Chap 11:
Chap 12:
Chap 13:
Chap 14:
Chap 15:
Chap 16:
Chap 17:
Chap 18:
Chap 19:
Chap 20:
Chap 21:
Chap 22:
Chap 23:
Chap 24:
Chap 25:
Chap 26:
Chap 27:
Chap 28:
Chap 29:
Chap 30:
Chap 31:
Chap 32:
Chap 33:
Chap 34:
Chap 35:
Chap 36:
Chap 37:
Chap 38:
Chap 39:
Chap 40:
Chap 41:
Chap 42:
Chap 43:
Chap 44:
Chap 45:
Chap 46:
Chap 47
Chap 48:
Chap 49:
Chap 50:
Chap 51:
Chap 52:
Chap 53:
Chap 54:
Chap 55:
Chap 56
Chap 57
Chap 58
Chap 59
Chap 60
Chap 61
Chap 62
Chap 63
Chap 64
Chap 65
Chap 66
Chap 67
Chap 68
Chap 69
Chap 70
Chap 71
Chap 72
Chap 73
Chap 74
Chap 75
Chap 76
Chap 77
Chap 78
Chap 79
Chap 80
Chap 81
Chap 82
Chap 83
Chap 84
Chap 85
Chap 86
Chap 87
Chap 88
Chap 89
Chap 90
Chap 91
Chap 92
Chap 93
Chap 95
Chap 96
Chap 97
Chap 98
Chap 99
Chap 100
Chap 101
Chap 102
Chap 103
Chap 104
Chap 105
Chap 106
Chap 107
Chap 108
Chap 109
Chap 110
Chap 111
Chap 112
Chap 113
Chap 114
Chap 115
Chap 116
Chap 117
Chap 118
Chap 119
Chap 120
Chap 121
Chap 122
Chap 123
Chap 124
Chap 125
Chap 126
Chap 127
Chap 128
Chap 129
Chap 130
Chap 131
Chap 132
Chap 133
Chap 134
Chap 135
Chap 136
Chap 137
Chap 138
Chap 139
Chap 140
Chap 141
Chap 142
Chap 143
Chap 144
Chap 145
Chap 146
Chap 147
Chap 148
Chap 149
Chap 150
Chap 151
Chap 152
Chap 153
Chap 154
Chap 155
Chap 156
Chap 157
Chap 158
Chap 159
Chap 160
Chap 161
Chap 162
Chap 163
Chap 164
Chap 165
Chap 166
Chap 167
Chap 168
Chap 169
Chap 170
Chap 171
Chap 172
Chap 173
Chap 174
Chap 175
Chap 176
Chap 177
Chap 178
Chap 179
Chap 180
Chap 181
Chap 182
Chap 183
Chap 184
Chap 185
Chap 186

Chap 94

174 18 0
By luhan_bb

Từ Châu Huyền trở lại phòng bao, vừa nghe thấy trò chơi kế tiếp mà Từ Mỹ Anh nghĩ ra, đầu óc liền xuất hiện ý nghĩ muốn bỏ chạy.

Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Từ Mỹ Anh bắt được dịp tổ chức trò chơi, đều là đoán số.

Mọi người thay nhau đoán, người thắng được an toàn, người thua lại tiếp tục chỉ định người tiếp theo đoán, cuối cùng người thua trận đó sẽ bị trừng phạt.

Cách thức trừng phạt cũng rất não tàn, hoặc là phải nói thật, hoặc là phải chịu mạo hiểm lớn.

Sở dĩ trong tiềm thức của cô muốn bỏ chạy, là bởi vì nhiều năm qua, mỗi lần chơi trò này, đều bị thua thê thảm, không phải là trả lời thành thật một câu hỏi, thì chính là chịu mạo hiểm bị trêu chọc lại càng thê thảm.

Tuy rằng Từ Mỹ Anh đi vào toilet, nhưng trò chơi đã bắt đầu.

Trong phòng tràn đầy tiếng cười ồn ào không dứt, một lát đã đến lượt Từ Châu Huyền.

Từ Châu Huyền đành phải chơi, ba lần thất bại, cũng không đến nỗi thê thảm lắm.

Đoàn làm phim đều biết, Lộc Hàm luôn không thích kiểu náo động như thế này, cho nên ngay từ đầu đã không trông mong gì anh sẽ gia nhập, liền tự động bài xích anh ở bên ngoài. Có người chuẩn bị ầm ĩ đòi Từ Châu Huyền lựa chọn nói thật hay mạo hiểm thì Từ Mỹ Anh mở cửa đi vào, thế là hai chị em đại Từ, tiểu Từ cùng chơi đoán số, cũng không tốt hơn là bao, Từ Châu Huyền thua thê thảm vô cùng.

"Tiểu Từ, chọn đi, nói thật hay vẫn là mạo hiểm?"

"Người thua nên uống ba ly rượu, sau đó mới lựa chọn."

"Nói thật chính là nói xem ban đêm ngủ cùng ai? Mạo hiểm chính là ra ngoài thân mật với một người đàn ông nào đó một chút."

Tùy mọi người ồn ào, có người đã mang ba ly rượu lớn đẩy đến trước mặt Từ Châu Huyền.

Từ khi đi vào phòng đến bây giờ, Lộc Hàm vẫn nhìn chằm chằm điện thoại, không hề có phản ứng gì, vừa nghe đến hai lựa chọn này, trán anh hơi nhăn lại, sau đó nâng mí mắt. Nhìn thấy trước mặt Từ Châu Huyền đang đặt ba ly rượu, trán anh càng nhăn chặt hơn, sau đó cất điện thoại đi, ngồi ngay ngắn lại, không nóng không lạnh nói một câu:

"Tôi còn chưa được chơi đoán số."

Lộc Hàm đột nhiên nói một câu này, khiến không khí trong phòng yên tĩnh lạ thường, tất cả mọi người đều khó tin chớp mắt, ngay cả Từ Mỹ Anh cũng nhìn chằm chằm anh, có vẻ chấn động.

Lộc Hàm lạnh nhạt xoay người, đối mặt với Từ Châu Huyền, thấp giọng nói một câu:

"Tới đi."

Từ Châu Huyền giật mình, mới ý thức được Lộc Hàm muốn tham gia trò chơi này, sau đó vội vàng đưa tay ra.

Lúc học trung học, Từ Mỹ Anh thích nhất chơi trò này, lúc ấy Từ Châu Huyền luôn bách chiến bách thua, chỉ thắng được mỗi Lộc Hàm.

Cho nên từ sau lần Từ Châu Huyền đoán cách ra và chơi thắng Lộc Hàm, phát hiện Lộc Hàm luôn luôn ra cùng một thứ tự: Bao, kéo, đá.

Lúc ấy cũng vì cô vô tình phát hiện ra người con trai mình thầm thích có đặc điểm như vậy mà đáy lòng vui vẻ phấn khích hồi lâu, sau đó chính vì điểm đặc biệt này mà trở thành bí mật sâu kín trong lòng cô, chỉ mình cô biết được điều nhỏ nhặt này của anh.

Dĩ nhiên, từ lần đó, lúc cô và anh cùng chơi đoán số, chỉ cần ra thứ tự "Kéo, đá, bao" như vậy, thì có thể chắc chắn thắng.

Chẳng qua là sau 5 năm cô và anh không có bất kỳ liên lạc gì, không biết anh có còn giữ điểm đó nữa không?

Mặc dù Từ Châu Huyền không quá phấn khích, nhưng vẫn ra 'cây kéo' trước, quả nhiên Lộc Hàm ra chính là "bao", cô thắng.

Lần thứ hai cô ra "Tảng đá", Lộc Hàm ra chính là "Cây kéo", cô lại thắng.

Lần thứ ba cô ra chính là "Bao", Lộc Hàm ra chính là "Tảng đá", cô toàn thắng.

Thì ra là, qua nhiều năm như vậy, anh vẫn còn giữ nét đặc biệt này?

Lòng Từ Châu Huyền khó nhịn được nổi lên một tia hạnh phúc nhỏ bé.

"Lộc ảnh đế thua!" Lâm Duẫn Nhi cười híp mắt nói kết quả, sau đó chỉ chỉ ba ly rượu trên bàn: "Ba chén, uống cạn!"

Sau đó Lâm Duẫn Nhi nhìn mọi người trong phòng bao, nói:

"Mọi người suy nghĩ một chút, nên hỏi Lộc ảnh đế vấn đề gì đây? Cũng nên suy nghĩ tiếp, nếu Lộc ảnh đế không trả lời vấn đề thì nên trừng phạt anh ta làm gì đây?"

Mặc dù tính Lộc Hàm ít nói, lạnh lùng, khó có thể làm cho người ta tiếp xúc, nhưng mà chuyện thắng thua thì khác, bằng lòng nhận thua, nâng ly rượu trên bàn, hoàn toàn xem nhẹ những lời trợ lý liên tục dặn dò anh trước khi tham gia buổi tiệc này sau lưng có vết thương uống ít rượu, không nháy mắt, cầm ba ly rượu kia, uống cạn.

Không chỉ là một người, chính xác mà nói, tất cả mọi người, đều tò mò nhất là chuyện tình cảm vì sao Lộc Hàm vẫn cô độc nhiều năm như vậy.

Có thể là bởi vì mọi người uống một chút rượu, gan lớn một chút, cũng có thể bởi vì Lộc Hàm tham gia trò chơi này, khiến cho mọi người cảm giác khoảng cách rút ngắn lại, cho nên có người liền thừa dịp mời rượu, hỏi một câu:

"Lộc ảnh đế, anh có thích ai không, thích người đó từ lúc nào?"

Chỉ một vấn đề này hỏi ra, trong nháy mắt cả phòng bao yên tĩnh, ngay cả Từ Châu Huyền, Từ Mỹ Anh và Lâm Duẫn Nhi biết rõ Lộc Hàm có người trong lòng cũng tập trung chú ý.

Có thể là bởi vì uống ba ly rượu, vẻ mặt Lộc Hàm có hơi mơ màng, ánh đèn nhiều màu sắc trong phòng bao, đánh vào trên gương mặt đặc biệt anh tuấn, lộ ra vẻ cực kỳ kinh diễm, anh im lặng chừng năm giây, mới chậm rãi mở miệng, nói:

"Hơn nửa học kỳ trung học tôi chú ý đến cô ấy."

Mới đầu thật ra chỉ là chú ý, một lần, hai lần, ba lần... Sau đó liền biến thành cố ý chú ý, sau đó lại yên lặng trở thành tình yêu sâu sắc như mạng sống.

Chẳng qua là, những tâm sự này, anh không thể quang minh chính đại nói cho cô nghe, chỉ có thể dựa vào cách thức trò chơi, truyền vào tai cô.

Giống như là chơi đoán số, không phải anh đều ra thứ tự 'bao, kéo, đá' với mọi người mà chỉ ra với một mình cô.


Continue Reading

You'll Also Like

205K 12.4K 26
"i accidentally dropped four true love's arrows on earth which hit the mikaelson brothers. oops." IN WHICH Cupid accidentally shoots four arrows of t...
438K 15.3K 163
Sevyn and Von hung around the same people but did not like each other. But they were just cordial. Until Von's birthday came up and Sevyn was the onl...
1M 33.9K 80
"𝙾𝚑, 𝚕𝚘𝚘𝚔 𝚊𝚝 𝚝𝚑𝚎𝚖! 𝚃𝚠𝚘 𝚕𝚒𝚝𝚝𝚕𝚎 𝚗𝚞𝚖𝚋𝚎𝚛 𝚏𝚒𝚟𝚎𝚜! 𝙸𝚝'𝚜 𝚕𝚒𝚔𝚎 𝚝𝚑𝚎𝚢'𝚛𝚎...𝚍𝚘𝚙𝚙𝚎𝚕𝚐ä𝚗𝚐𝚎𝚛𝚜 𝚘𝚏 𝚎𝚊𝚌𝚑...
192K 8.7K 107
In the vast and perilous world of One Piece, where the seas are teeming with pirates, marines, and untold mysteries, a young man is given a second ch...