(Triệu Duyên Cover) Mèo và Bá...

By Nho_dang_chap_ne

17.7K 439 2

Tác Giả: Lão Ti Cơ Lưu Tô Editor: Yulsosexy Thể Loại: Cao H, hiện đại, ngọt văn, bách hợp, tình hữu độc chung... More

Chương 1: Không cẩn thận gõ sai cửa phòng
Chương 2: Vừa gặp đã yêu, lập tức bị thao (Hơi H)
Chương 3: Thích đến cầm khăn tắm tự an ủi (Hơi H)
Chương 4: Tôi là người Phạm tổng kêu phục vụ tính (H)
Chương 5: Đêm dài không ngủ chậm rãi ân ái (H)
Chương 6: Mộng xuân lại gặp mộng xuân
Chương 7: Nghề nghiệp của tôi là tiểu bạch kiểm
Chương 8: Cô đúng là một nhân tài (một kịch bản tiểu ba)
Chương 9: Tôi thật không phải là mèo lớn (H thanh lãnh giáo sư thụ x quan)
Chương 10: Tôi quyết định bao nuôi cô
Chương 11: Tôi muốn biết nhu cầu của cô (H)
Chương 12: Nghiêm túc chơi hỏng bé mèo Kitty (H)
Chương 13: Nghe nói ân ái có thể trị dị ứng
Chương 14: Người bạn kia của chị có phải tên là Minh Triệu (H)
Chương 15: Luận tiểu bạch kiểm tu dưỡng bản thân
Chương 16: Luận tiểu bạch kiểm tu dưỡng bản thân (hạ)
Chương 17: Ngủ cùng cũng là một trong những nghĩa vụ của tôi (khúc dạo đầu h)
Chương 18: Chúng ta ân ái đi (Hơi H)
Chương 19: Em sẽ chiếu cố Phạm tổng thật tốt
Chương 20: Bất ngờ xảy ra nguy cơ quan hệ xã hội (H)
Chương 21: Ta thấy là Minh Triệu luôn yêu thích đi lại khỏa thân (hơi H)
Chương 22: Bị đặt ở dưới đáy mông
Chương 23: Lại gặp mèo to kỳ quái
Chương 24: Kim giáo sư bàn động thượng (H)
Chương 25: Kim giáo sư bàn động hạ (H)
Chương 26: Em giúp Phạm tổng lau thân thể
Chương 27: Em giúp Phạm tổng lau khô thân thể (H)
Chương 28: Có một chút đi vào tâm
Chương 29: Chị dẫn em đi uống nước thượng (H)
Chương 30: Chị dẫn em đi phòng giải khát hạ (H)
Chương 31: Nấu đồ ăn của mèo cho nàng
Chương 32: Có người nguyện ý vì chị rửa tay làm canh thang
Chương 33: Tìm không thấy đồ (H)
Chương 34: Tiểu bạch kiểm kính nghiệp (hơi H)
Chương 35: Cha mẹ tới chơi (H)
Chương 36: Ba mẹ vợ từ trên trời rơi xuống
Chương 37: Lần đầu tiên thổ lộ hết
Chương 38: Kỹ xảo dùng lông chim đùa bỡn mèo con
Chương 39: Thân thể hoan triều (H)
Chương 40: Phạm tổng thật tuyệt
Chương 41: Nữ nhân đưa tới cửa (hơi H)
Chương 42: Tự an ủi cho chị nhìn (hơi H)
Chương 43: Tổng giám đốc có chút đau thắt lưng (H)
Chương 44: Em có thể hôn chị một cái không?
Chương 45: Sợ không phải may mắn
Chương 46: Cứ như vậy đừng có ngừng (H)
Chương 47: Kết quả cuối cùng mướn phòng (H)
Chương 48: Dù sao choáng đều choáng rồi (H)
Chương 49: Bị thao tỉnh lại bị thao choáng (H)
Chương 50: Con có phải thận hư không
Chương 51: Phạm tổng gấp sao (Hơi H)
Chương 52: Thưởng thức tơ lụa thơm tho.
Chương 53: Tiểu bạch kiểm có lương nghỉ ngơi (khúc dạo đầu H)
Chương 54: Phạm tổng muốn em làm gì (H)
Chương 55: Không muốn bị tùy ý "gắn cờ"
Chương 56: Em có phải cong rồi không
Chương 57: Bánh bao kim sa thì sao?
Chương 58: Thèm thân thể của nàng (hơi H)
Chương 59: Là ai đang mắng mình (H)
Chương 60: Em thích Phạm tổng thật lâu
Chương 61: Lại một lần nữa bị tổn thương
Chương 62: Đó không phải lỗi của chị (khúc dạo đầu H)
Chương 63: Tôi đã cao trào rồi sao? (H)
Chương 64: Phụ nữ có rất nhiều loại cao trào (H)
Chương 65: Dọn nhà là em rành nhất (hơi H)
Chương 66: Người ác không nói nhiều
Chương 67: Hồng trà chảy ra (H)
Chương 68: Ở trên ghế sofa bị "chạm" đến cao trào (H)
Chương 69: Chúng ta thử hẹn hò đi (hơi H)
Chương 70: Người em trai này có chút hổ báo
Chương 71: Em nghĩ ăn Phạm tổng (Hơi H)
Chương 72: Mèo may mắn Kỳ Duyên (H)
Chương 73: Tự nhiên đưa tới cửa
Chương 74: Cầu tình nhân (hơi h)
Chương 75: Không cẩn thận muốn ở trên cầu làm chuyện xấu hổ (hơi h)
Chương 76: Khiêng mèo con tranh thủ chạy trốn (H)
Chương 77: Không có khăn ướt làm sao đây (H)
Chương 78: Kỳ Duyên quay ngựa
Chương 79: Không muốn nàng
Chương 80: Nguyên lai mình mới là kẻ dư thừa (H)
Chương 81: Mèo to tinh thần chán nản rời đi
Chương 82: Vậy mà mơ thấy Kỳ Duyên (H)
Chương 83: Dị địa cùng mộng xuân (H)
Chương 84: Gặp người quen cũ
Chương 85: Không chê nàng là người ly hôn
Chương 86: Nguyễn tổng rất xấu xí
Chương 87: Mèo to là Kỳ Duyên
Chương 88: Cô xem A Gấu là cái gì
Chương 89: Kỳ Duyên bích đông Thập Tam
Chương 90: Tôi có hẹn
Chương 91: Quỷ vô lại trong truyền thuyết
Chương 93: Thứ Nguyễn tổng không thích nhất.
Chương 94: Luận heo mẹ hậu sản hộ lý
Chương 95: Ngăn tường có lỗ tai mèo con thật dài
Chương 96: Gấu...
Chương 97: Tiểu hoa cúc xin mày có liêm sỉ một chút!
Chương 98: Cô đánh rắm thật dễ nghe
Chương 99: Lại một lần mở lòng
Chương 100: Tắm rửa sẽ khoẻ mạnh hơn (hơi H)
Chương 101: Ngốc phu phu (hơi H)
Chương 102: Kỳ Duyên bị bích đông
Chương 103: Bị nàng cắm đi vào thượng (H)
Chương 104: Meo meo giẫm phải sữa
Chương 105: Gấu cùng ảnh hậu kia có phải cũng làm thế này (H)
Chương 106: Nữ vương thượng (hơi H)
Chương 107: Nữ vương hạ
Chương 108: Mèo to hung hăng
Chương 109: Hậu tri hậu giác (hơi H)
Chương 110: Mèo to an ủi (H)
Chương 111: Ai muốn giết em (H)
Chương 112: Miêu miêu nữ vương thụ.
Chương 113: Mèo con là thuốc an thần (H)
Chương 114: Chồng trước xui xẻo
Chương 115: Ngao~
Chương 116: Dầu nóng bỏng gà
Chương 117: Xoay người để mèo con ca hát (hơi H)
Chương 118: Một đêm mười bảy lần (H)
Chương 119: Mèo to lật kèo (H)
Chương 120: Tôi yêu em (H)
Chương 121: Đỗ Hoa Yên nổi giận
Chương 122: Tàu điện ngầm báo dê xồm (hơi h)
Chương 123: Báo lớn móc chân (H)
Chương 124: Lớn tuổi dễ sinh ra ảo giác.
Chương 125: Chị, chị thật bá đạo (khúc dạo đầu H)
Chương 126: Bôi son môi (H)
Chương 127: Miêu miêu ngậm quần lót (H)
Chương 128: Mẹ đi uống nước nghe thấy
Chương 129: Cứ thế mà cắm em có được không (H)
Chương 130: Nhìn tôi làm em (H)
Chương 131: Em thích tỷ phu (H)
Chương 132: Luận nữ trang đại lão bản tu dưỡng bản thân
Chương 133: Xem mèo của con nè
Chương 134: Quà mới đính hôn
Chương 135: Mèo thức điều giáo (H)
Chương 136: Dưới bàn phòng họp
Chương 137: Mất mặt mèo con (H)
Chương 138: Quả nhiên là đại biến thái
Chương 139: Đại kết cục (thượng) (hơi H)
Chương 140: Đại kết cục hạ

Chương 92: Tôi có thể theo đuổi cô lần nữa không?

102 2 0
By Nho_dang_chap_ne

Một bé mèo con oa oa khóc ở trong ngực nàng, đối với Kỳ Duyên mà nói, đủ khiến đại não của nàng chết máy.

Nàng đứng ở trước cửa, để cho Minh Triệu ôm thật lâu.

Cho đến khi bé mèo con nước mắt nước mũi chảy dài phát hiện sự thất thố của mình, mới nhanh như chớp chạy vào phòng tắm rửa mặt.

Kỳ Duyên "..."

Chí ít chiếc áo sơ mi trắng trị giá năm con số của Kỳ Duyên ướt một mảnh lớn, còn dính chất gì dính dính sáng lóng lánh... Coi như bỏ.

Rất hiển nhiên, bữa cơm này có chút đắt.

"Gấu, Kỳ Duyên... À, Gấu, Nguyễn tổng"

Kỳ Duyên cúi đầu nhìn áo sơ mi của mình, Minh Triệu mới từ phòng tắm xông ra, cầm một cái khăn mặt mềm mại.

Hốc mắt của nàng hồng hồng, cái mũi ngạo nghễ cũng thế, Minh Triệu còn khẽ hít hít, gương mặt nóng lên.

Cũng may Kỳ Duyên cao 1m79, đi giày cao 1 tấc, chỉ cần Minh Triệu cao tầm 168 không ngẩng đầu lên, liền có thể giả vờ không có chuyện gì xảy ra.

Minh Triệu cẩn thận dùng khăn mặt lau áo sơ mi trắng cho Kỳ Duyên, vô cùng xấu hổ lau đi chất dinh dính lóng lánh, sau đó buồn bực nói:

"Tôi, đồ ăn lạnh hết rồi, tôi hâm nóng cho cô dùng"

"..."

Minh Triệu nói chuyện từ ba thành bốn, xong lập tức treo khăn mặt vào nhà tắm, lại cầm một bộ sơ mi trắng khác đưa cho Kỳ Duyên.

"Tôi, tôi, cô có thể mặc đỡ"

Dù sao cũng mặc kệ Kỳ Duyên có nhận hay không cũng nhét vào tay nàng, liền quay đầu bước đi, đem mấy dĩa đồ ăn lạnh lẽo đưa vào nhà bếp, bỏ vào nồi hâm nóng lại.

Trứng cà chua, thịt heo xào cà, cải ngọt xào chay, canh rau biển, mười phần bận rộn.

Bề ngoài không xấu, đáng tiếc đều là thức ăn hâm lại.

Minh Triệu trong lòng khó chịu, động tác vẫn nhanh nhẹn, lập tức đem bốn dĩa thức ăn nóng dọn lại lên bàn.

Nàng phát hiện Kỳ Duyên còn chưa thay áo sơ mi.

Là... Ghét bỏ nàng sao?

Nhất thời nghẹn ở trong cổ họng, Minh Triệu mấp máy môi, ngồi xuống, cầm muôi múc cho Kỳ Duyên nửa chén cơm nhỏ.

"Tôi tự làm được rồi"

Kỳ Duyên đã khôi phục lại lý trí, lễ phép khách sáo nói.

Hai người tựa hồ cũng không có gì để nói, Kỳ Duyên trầm mặc uống canh, gắp chút đồ ăn, cũng không ngẩng đầu lên, ăn đến chuyên tâm.

"Ăn, ăn ngon không?"

Minh Triệu trái tim đập loạn, khẩn trương như lâm vào đại dịch "Vị thế nào?"

"Ừm"

Kỳ Duyên không mặn không nhạt trả lời, sau đó lại tiếp tục im lặng.

Sau bữa ăn, Minh Triệu dọn dẹp chén dĩa để vào trong bồn rửa bát trong nhà bếp.

Lúc nàng mở nước, bên hông đột nhiên luồn một cái tay, đem hai đôi đũa thả vào trong bồn.

Đầu ngón tay lỡ đãng chạm vào mu bàn tay Minh Triệu.

Bất quá chỉ là chạm nhẹ, Minh Triệu lại như bị điện giật mà run rẩy.

"Cám ơn Phạm tổng mời cơm" Kỳ Duyên vẫn là vô cùng khách khí cùng xa cách "Thời gian không còn sớm, tôi trở về đây"

Nàng xoay người rời khỏi nhà bếp, cầm lấy nắm cửa chuẩn bị ra ngoài, đột nhiên cảm thấy trên lưng siết chặt.

Minh Triệu từ phía sau ôm lấy nàng.

Thanh âm mèo con phát run "Gấu, tôi có thể theo đuổi cô không?"

...

"Sau đó thì sao?"

Màn hình bên kia, Lệ Sa cùng Trí Tú biểu lộ vô cùng hứng thú, "Bồ liền chạy mất à?"

"Ừm..."

Đường đường là Nguyễn tổng, quen nhìn vô số mưa giông bão tố, lại bị bé mèo con ôm lấy lại co giò chạy mất.

"Cho nên bồ ngầm chấp nhận hay là cự tuyệt?"

Trí Tú ôm cánh tay, dựa vào ghế dựa, một bộ tư thế phách lối của người từng trải "A Gấu, nghe kinh nghiệm của mình nè, loại thời điểm này, bồ liền để ngỏ chút mập mờ, để Minh Triệu ăn chút dấm, tựa như mình lúc đó..."

Lời còn chưa dứt, hình ảnh video đột nhiên bị che khuất, sau đó tắt đen thui, chỉ còn tiếng Trí Tú thất kinh la lên "Ni Ni, em nghe chị giải thích!"

Lần này chỉ còn Lệ Sa, nàng tự nhận là tốt xấu gì đáng tin cậy hơn Trí Tú một chút, liền hỏi Kỳ Duyên "Bồ nghĩ như thế nào?"

"Có thể nghĩ thế nào" Kỳ Duyên cười khổ "Kỳ thật mình cảm thấy cô ấy thích... Có lẽ là cảm giác có mình hầu bên cạnh cô ấy"

Thích được an ủi, mà không phải vì người đó.

Không phải, sao có thể nhanh như vậy mà quay ngoắt đi tìm nàng?

Lệ Sa trầm mặc một lát "Vậy bồ xác thực phải suy nghĩ thật kỹ"

"Ừm, mình hiểu rồi"

Tắt video call, Kỳ Duyên ngồi yên trong chốc lát, quyết định tạm thời không nghĩ những thứ này, tắm rửa một cái, nhất quyết lên giường ngủ.

Sáng sớm hôm sau.

Nàng vừa tới văn phòng, thư ký liền tiến vào, thần sắc so với ngày thường có chút khác biệt, tựa hồ gặp đại sự.

"Nguyễn tổng" nàng do dự trong chốc lát "Ừ, dưới lầu có người gửi đồ cho cô"

"Cái gì vậy?"

Kỳ Duyên rất kỳ quái, hẳn là của Minh Triệu?

Kết quả thư ký đáp "là một bó hoa hồng 99 bông"

"..."

Cái này thế nhưng không hợp thói thường.

"Trước đem bó hoa bỏ vào phòng văn thư đi, thấy ai đi ngang qua thì phát cho họ một cành"

Kỳ Duyên nói, đột nhiên nghĩ đến cuộc hẹn với cữu cữu Nguỵ Nam.

"Chờ một chút có người tới tìm tôi thì đưa qua phòng họp chờ"

Nàng bàn giao vài câu với thư ký, sau đó liền rời đi.

Đi lần này chính là mất hết phân nửa buổi chiều, cho đến khi Minh Triệu tan ca, lúc muốn tới tìm nàng, Kỳ Duyên cũng không có trở về.

Bởi vì Kỳ Duyên dặn dò trước, cho nên thư ký đem Minh Triệu đến phòng họp, để nàng đợi một lát.

Minh Triệu dù sao không vội, ở phòng họp từ từ chờ đợi.

Ước chừng qua nửa tiếng, cửa phòng đột nhiên mở ra, đi vào phòng là một cô gái trang điểm thời thượng, sáng chói xinh đẹp.

Nàng đeo kính râm, nhưng gương mặt thực tế quá nổi tiếng, huống chi Minh Triệu là tay lão luyện trong giới truyền thông, lập tức nhận ra ngay.

Đinh Vũ Manh, là nghệ sĩ của Loan Hoàng đang thời kỳ đỉnh cao nổi tiếng nhất, đóng mấy bộ phim tỷ số xem đài cao, thành công đạt được vị trí phái thực lực.

Hai bên đều không ngờ gặp nhau tại chỗ này, quen biết qua loa nên cũng gật đầu chào hỏi, tuy nhiên vẫn có chút kỳ quái.

Cũng may đều là người trưởng thành, Minh Triệu khách khí chào hỏi Đinh Vũ Manh, sau đó trở nên xa cách, tự mình ngồi xuống.

Có thể đến phòng họp, đương nhiên là đều đến tìm Kỳ Duyên.

Cho nên nàng tới làm gì?

Con mắt vô tình hữu ý nhìn về phía Đinh Vũ Manh, Minh Triệu trên mặt bình bình đạm đạm, bất động thanh sắc, chỉ là trong lòng không khỏi suy nghĩ nhiều.

Nàng cầm cái tách, bờ môi nhẹ chạm vào vành tách, tư thái ưu nhã húp một ngụm trà nhỏ.

Minh Triệu lại nghĩ tới cảnh mình thấy ở quán bar.

Kỳ Duyên bích đông một cô gái vẻ ngoài lạnh lùng... Nhưng bây giờ lại có một cô gái khác mười phần xinh đẹp là Đinh Vũ Manh tìm nàng.

Hai loại hình khác biệt, đều có quan hệ với Kỳ Duyên!

Nói không thèm để ý là gạt người, ngón tay Minh Triệu không tự giác dùng lực, trong lòng càng rối bời.

Tổng giám đốc công ty giải trí, dáng dấp đẹp mắt lại có nhiều tiền, kỹ thuật còn tốt như thế... Minh Triệu không ý thức mình đã đại phát ghen tuông.

Nếu như cảm xúc có thể hoá thú, Minh Triệu hiện tại chính là con mèo con đã mấy lần xù lông.

Kỳ thật nàng cảm thấy Kỳ Duyên đẹp đến có hiệu ứng gây choáng, người bình thường đều có cảm giác vết sẹo trên mặt Kỳ Duyên có chút hung ác.

Tóm lại là một khuôn mặt bị "huỷ dung" bất quá không chỉ một mình Minh Triệu thấy nó đẹp mắt.

Ví dụ như Đinh Vũ Manh đang ngồi chờ trong phòng họp.

Nàng một mực lặng lẽ quan sát Minh Triệu.

Giác quan thứ sáu của phụ nữ từ trước đến nay đều chuẩn đến không có gì phải bàn.

Minh Triệu chỉ là yên lặng ngồi ở chỗ đó, nhưng Đinh Vũ Manh chính là có thể phát giác được không khí có chút vi diệu

Tình địch?

"Phạm tổng, cô có phải cũng có ý gì với Nguyễn tổng không?"

Quanh co lòng vòng không bằng nói thẳng, Đinh Vũ Manh gỡ kính râm xuống, đôi mắt đào hoa có thâm ý khác nhìn về phía Minh Triệu.

Minh Triệu hơi sững sờ.

Không nói loanh quanh mà đi thẳng vào vấn đề, chỉ là từ "cũng" kia lại mang hàm ý sâu xa.

Minh Triệu trong lòng không quá thoải mái.

"Xem ra" nàng lập tức ném đá trở về "Đinh ảnh hậu phải chăng có ý với Nguyễn tổng?"

Trong bông có kim đâm nhẹ, Đinh Vũ Manh cũng không ngoài ý muốn, nàng phong tình vạn chủng vén tóc xoăn màu nâu bóng loáng, dứt khoát hào phóng thừa nhận "Đúng"

"..."

"Nguyễn tổng rất mê người" Đinh Vũ Manh cũng không cố kỵ dùng chữ mập mờ, nói thẳng "Mới nhận biết nàng chưa bao lâu, tôi liền thất điên bát đảo"

Minh Triệu im lặng nghĩ: Hai người quen nhau bao lâu rồi?

Nghe ngữ khí của Đinh Vũ Manh, cũng là tình căn đã sâu.

Suy nghĩ không khỏi có chút loạn, Minh Triệu nắm tách trà trong tay, không nói gì, lại nghe Đinh Vũ Manh nói:

"Phạm tổng, không bằng chúng ta cạnh tranh công bằng đi"

Continue Reading

You'll Also Like

19.4K 767 117
Tác giả: Cảnh Ngô Thể loại: Đô Thị, Bách Hợp Nguồn: Wattpad.com/user/ddoobaeBp Trạng thái: Full Thể loại: Tình yêu chốn đô thị, Duyên phận bất ngờ...
265 99 11
The journey from being the world for each otherr to being the strangers.......Destiny played it's game Dhruv Rajvanshi , The CEO of the rajvansh emp...
1.9M 83.8K 127
Maddison Sloan starts her residency at Seattle Grace Hospital and runs into old faces and new friends. "Ugh, men are idiots." OC x OC
1.7M 63.6K 43
" Wtf is wrong with you, can't you sleep peacefully " " I-Its pain..ning d-down there, I can't...s-sleep " " JUST SLEEP QUIETLY & LET ME ALSO SLEEP...