(Huấn Văn) TỪ HẬN EM ĐẾN CUỐI...

By Triam1118LN

82.7K 2.5K 267

Tác giả:Tri Âm. Thể loại: ngược tâm, ngược thân..ngược tùm lum...😊😊. Đến cuối cùng khi cậu nhóc như tôi lớn... More

GIỚI THIỆU &GẶP GỠ.
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
Chọn
Tình Kiếp P2
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
Thông cáo
12
13
14
15
17
18
19

16

417 24 6
By Triam1118LN

_Đồ ích kỉ...-Tiểu Vũ nhìn Minh Triết mắng. Mạn Dương nhìn qua cậu nói.

_Tiểu Vũ, em lên phòng trước đi để anh nói chuyện với cậu ấy.

_Dạ.

_Sao cậu không đuổi theo Quân Hàn ?

_Cậu yên tâm, rồi nó cũng tự vác xác về thôi.

_Tớ không hiểu cậu yêu Quân Hàn cái kiểu gì, giờ cũng đã khuya rồi, em ấy đi một mình chẳng lẽ cậu không lo hay sao?

_.....-Minh Triết không trả lời vì trong lòng lúc này chỉ toàn là nổi giận. 

_Tớ muốn yên tĩnh...

_Tùy cậu, sau này đừng hối hận vì những điều mình đã làm.

Quân Hàn đi lang thang, bên này cậu không có một người bạn chỉ biết mỗi Mạn Dương nhưng giờ người ấy đang ở đó cậu không thể nào về được. Cậu nhìn điện thoại mình nhưng chẳng thấy một tin nhắn nào từ Minh Triết cậu vốn biết là như thế nhưng vẫn rất buồn cứ nhớ mãi câu nói của Minh Triết "Đi rồi thì đừng bao giờ quay lại".

Sáng đó cậu đến bộ tư lệnh vì mật báo khẩn cấp một phần cậu cũng đệ đơn xin từ chức, đơn nhanh chóng đến tay của Minh Triết vì anh là lãnh đạo trực tiếp của cậu.

Anh nhíu mày nhìn đơn từ chức với cái lý là có việc riêng liền cảm thấy bực bội. Nhấc điện thoại lên gọi cho cậu. Cậu không những không nhận mà còn tắt nguồn điện thoại khiến anh điên tiết lên, anh không ngờ lá gan của cậu lại lớn đến thế.

"Em đừng nghĩ làm như thế thì tôi không tìm thấy em"- anh thầm nhủ.

Với mối quan hệ của Minh Triết không khó để tìm thấy cậu, chỉ trong một ngày anh đã tìm ra. Minh Triết đến tận nơi kéo tay cậu đi thẳng lên xe.

_Tôi đã nộp đơn từ chức rồi.

_Tôi vẫn chưa duyệt đơn, cho nên em vẫn còn là lính của tôi.

_Lính? đúng tôi vừa là lính, vừa là nô lệ của trung tá cho nên tôi không có tự do, cũng không có quyền được phản kháng tất cả những gì mà anh yêu cầu, có đúng vậy không?

_Câm mồm đi..-giọng nói lạnh lùng phát ra, Minh triết cố gắng bình tĩnh trở lại. Cậu cũng chẳng muốn lên tiếng nữa. 

Nhà.....

_Ai cho em cái gan dám nộp đơn từ chức hả? em đang cố ý chống đối tôi có đúng không?-Minh Triết đẩy Quân Hàn vào sát tường nhìn thẳng vào mắt cậu.

_Báo cáo trung tá, tôi không chống đối anh. Tôi chỉ muốn từ chức thôi.-anh siết hai tay cậu đẩy vào tường.

_Từ chức? không có chuyện đó đâu. Còn hôm qua em nghĩ như thế nào mà  dám nói những lời đó với tôi.-anh lại lên tiếng hăm dọa, cậu nhếch môi cười.

_Tôi nghĩ thế nào? Tôi cảm thấy rất sợ hãi anh. Sợ hãi mối quan hệ giữa hai chúng ta, từ đầu đến cuối đều là tôi tự cho rằng mình quan trọng với anh nhưng rồi tôi phát hiện ra anh chưa từng để tôi vào mắt anh. Giờ tôi muốn rời đi thì anh lại dùng uy quyền để cấm đoán tôi, anh chính là đồ nhỏ nhen, ích kỉ.

Bốp...-anh tát thẳng vào mặt cậu, từ trước đến nay chưa ai dám nói những lời đó với anh. Quân Hàn thì càng không được phép nói như thế.

_Em dám nói chuyện với tôi như thế hả, ai cho em cái gan đó.-máu một bên miệng ứa ra.

_Có giỏi thì anh đánh tôi chết luôn đi.

_Là em nói đó..-lúc này dường như Minh Triết hoàn toàn mất bình tĩnh, anh đẩy cậu ngã xuống sofa rồi rút dây nịt ra quất mạnh vào lưng cậu.

Chát..chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát

Quân Hàn chỉ cắn răng chịu, có cái anh quất tới tận cổ khiến cậu đau đến chảy nước mắt. Cậu ôm đầu mình lại chỉ thầm nhủ.

"Mẹ ơi, con đau quá"

Chát..chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát...chát

_Quân Hàn, Quân Hàn cậu điện rồi sao...-đúng lúc Mạn Dương chạy đến, giật cái dây nịt trên tay Minh Triết rồi vứt xuống. Minh Triết nhìn Quân Hàn nói.

_Cút ra kia quỳ cho tôi, quỳ đến khi nào thấy mình sai thì đứng dậy..-Cậu nhìn anh nói.

_Tôi thấy mình không sai.-mặt cậu lấm lem, người thì rung rung nói. Cậu lon ton ra thẳng sân quỳ, trời đã khuya sương cũng bắt đầu rơi xuống, cậu cảm nhận cái giá lạnh nhưng không sao, dù gì thì cậu cũng đã quá quen với điều này. Chỉ là những vết thương này khiến cậu đau rát khó chịu.

_Minh Triết, Quân Hàn có phải là người cậu yêu hay không chứ?

_Dù tôi yêu cậu ta đến đâu đi chăng nữa thì cái bản tính đó không thể chấp nhận.

_Là cậu không chấp nhận cậu ấy, hay chính cậu ấy càng ngày không thể chấp nhận cậu. Tôi không biết câu chuyện giữa hai người như thế nào nhưng thực sự thì cậu rất quá đáng đó.

_Quá đáng? đúng là tôi quá đáng đó, cho nên cậu đừng xen vào chuyện của tôi.

_Là cậu nói đó..-Mạn Dương tức đến mức bỏ về, Minh Triết ngồi phịch xuống ghế suy nghĩ về điều gì đó.

Sáng hôm sau mở mắt ra anh vẫn thấy cậu quỳ, Minh Triết nghĩ cậu nhất định phải chống đối anh tới cùng hay sao, trước kia đâu có chuyện ấy anh bảo đi tây chắc chắn cậu sẽ đi tây. Không lệch dù chỉ là một phân, vừa về nước thì liền cứng đầu, ngoan cố còn tỏ thái độ giống như biến thành một con người khác.

Trưa hôm ấy cái nắng như thiêu đốt chiếu xuống người cậu, Quân Hàn bắt đầu cảm thấy bản thân mình không chịu nổi nữa, cậu bị hoa mắt rồi dần dần ngã xuống nền nhà. Minh Triết vẫn luôn quan sát cậu, cái giây phút cậu ngã xuống lòng Minh Triết lúc đó mới nhói lên một cái, rồi liền đi ra bế cậu vào nhà.

''Tôi..tôi không sai''

_Nhiều lời quá..-anh nhíu mày. 

Lần đầu tiên anh bế cậu, lần đầu tiên anh thay đồ cho cậu và cũng là lần đầu tiên anh tận mắt chứng kiến những vết thương trên người cậu mà anh đã gây ra, từ vết thương cũ đến vết thương mới khiến anh không thể tin được. Anh tưởng cậu đã xử lí tốt nó, sẽ không để lại vết sẹo nào, nhưng không người cậu chỗ nào cũng toàn là vết roi và dây nịt. Trong bộ đồ của cậu có rơi ra một lọ thuốc, anh chụp gửi cho một người bạn xem thuốc ấy là thuốc gì.

Người Quân Hàn lúc này rung cầm cập vì lạnh, anh đắp chăn nhưng miệng cậu vẫn mấp máy.

"Lạnh...lạnh quá"

Lần đầu tiên Minh Triết thấy cậu như vậy, đành leo lên ôm cậu lại, anh nhìn cậu. Môi cậu tái nhợt nứt nẻ, móng tay cậu có chút tím anh nghĩ là do cậu thấy lạnh nên lấy tay mình xoa xoa rồi ủ ấm cho Quân Hàn.

"Lạnh..lạnh"

_Vẫn lạnh sao...nhưng tôi đã ôm chặt em lắm rồi mà.-những giờ sau đó cũng chẳng khả quan hơn chút nào, mà mặt Quân Hàn càng tái nhợt Minh Triết lật đật gọi cho Mạn Dương.

_Cứu...cứu Quân Hàn.

______________End chap_____________

_Tiểu Vũ bình tĩnh lại..

Continue Reading

You'll Also Like

4.7K 285 21
Một ngày nắng hạ Hai người xa lạ Vài ba chuyển tình
35K 4.7K 51
Thể loại: Đam mĩ, chủ thụ, (vạn nhân mê thụ), trọng sinh, HE. Mô tả: Ta nhìn thẳng vào đôi mắt phượng thâm thuý của thánh thượng. "Quân gia bao đ...
85.8K 5.7K 49
kẻ si tình chỉ yêu một người đến hết đời. ranking #1 maket 22/3/2023 #1 aquarius 9/4/2023 #1 songtu 2/6/2023 #1 baobinh 1/9/2023 #1 scorpio 18/9/2023...
7.3K 655 7
- War: Bùng binh lck, có nói tục, ooc - Hãy vứt não khi đọc vì chính người viết cũng ko biết bản thân đang viết cái gì, là textfic nhưng có văn xuôi...