Cạm Bẫy Hôn Nhân

By Phamchun_1803

31.4K 3K 350

Tác giả: Lưu Lãng Hồng Tường Vi Thể loại: Gương Vỡ Lại Lành, Ngược Luyến Tàn Tâm, Ngôn Tình Ngược, Ngôn Tình... More

Chương 1: Đêm Tân Hôn
Chương 2: Tặng Cô Dâu
Chương 3: Không Khống Chế Được
Chương 4: Ba Ngày Ba Đêm
Chương 5: Không Cho Phép Cô Chết
Chương 6: Tôi Muốn Ly Hôn
Chương 7: Cô Là Đồ Chơi
Chương 8: Trêu Cợt Trên
Chương 9: Giả Vờ Hạnh Phúc
Chương 10: Gian Tình
Chương 11: Một Bạt Tay
Chương 12: Người Đàn Ông Dịu Dàng
Chương 13: Nghĩa Vụ Của Người Vợ
Chương 14: Gặp Cảnh Ngộ Bi Thảm
Chương 15: Cô Là Người Giúp Việc
Chương 16: Ân Ái Ở Đại Tiệc
Chương 17: Ép Rượu
Chương 18: Bị Mạnh Quỳnh Phát Hiện
Chương 19: Nhung Nhung Đau Đến Bất Tỉnh
Chương 20: Anh Không Quan Tâm
Chương 21: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 22: Tuyệt Mỹ Đạo Kỹ
Chương 23: Mâu Thuẫn Đan Xen
Chương 24: Ôm Cây Đợi Thỏ
Chương 25: Nhìn Cô Biểu Hiện
Chương 26: Giá Cả Của Kỹ Nữ
Chương 27: Bạn Gái
Chương 28: Một Cuộc Giao Dịch
Chương 29: Phản Kích
Chương 30: Giai Dịch Tàn Khốc
Chương 31: Phát Sốt Đến Hôn Mê
Chương 32: Mang Cô Rời Đi
Chương 33: Ghen!
Chương 34: Hồ Nước Nóng
Chương 35: Trò Chơi Hạnh Phúc
Chương 36: Anh Là Duy Nhất
Chương 37: Nguy Hiểm Phũ Xuống
Chương 38: Người Đàn Ông Máu Lạnh
Chương 39: Khơi Lên Hứng Thú
Chương 40: Cuộc Nói Chuyện Của Hai Người Đàn Ông
Chương 41: Hai Chọn Một Mà Thôi
Chương 42: Kiều Nam Thương Tiếc
Chương 43: Sốt Ruột Tìm Kiếm
Chương 44: Dịu Dàng Khó Được
Chương 45: Tùy Hứng Một Lần
Chương 46: Gặp Tình Địch
Chương 47: Móng Nhọn Của Mèo Nhỏ
Chương 48: Ai Đau Lòng
Chương 49: Tuyên Thệ Chủ Quyền
Chương 50: Màn Kịch
Chương 51: Sự Uy Hiếp Ngọt Ngào
Chương 52: Bữa Ăn Tình Yêu
Chương 53: Ghen Tức Khó Chịu
Chương 54: Mất Mà Được Lại
Chương 55: Giả Vờ Ngủ Bị Vạch Trần
Chương 56: Thử Dò Xét Về Đứa Bé
Chương 57: Ghen Tức Khiến Anh Mất Đi Lí Trí
Chương 58: Đòi Hỏi Phần Thưởng
Chương 59: Bị Phát Hiện Bí Mật Nhỏ
Chương 60: Đột Nhiên Thay Đổi Làm Lòng Cô Bất An
Chương 61: Sai Lầm Khi Coi Anh Thành Người Khác
Chương 62: Hình Ảnh Mờ Ám
Chương 63: "Tình Yêu Của Anh, Tôi Không Cần"
Chương 64: "Em Khóc, Lòng Anh Cũng Đau Đớn"
Chương 65: Trước Kia Yêu Thương, Giờ Đã Không Còn
Chương 66: Bệnh viện
Chương 67: Biết Là Yêu Nên Không Muốn Dứt Bỏ
Chương 68: "Anh Yêu Em, Đây Là Sự Lựa Chọn Của Anh"
Chương 69: Biết Chuyện Mang Thai - Cuồng Nộ!
Chương 70: Muốn Cầm Tù Cả Đời
Chương 71: Hôn Anh Khó Chịu Lắm Sao?
Chương 72: Không Đành Lòng!
Chương 73: Xúc Động Ôm Cô Vào Lòng
Chương 74: Cái Giá Của Việc Nói Dối!
Chương 75: Không Chạy Thoát Ác Mộng Tàn Khốc
Chương 76: Có Lẽ Còn Yêu Nhưng Tin Tưởng Thì Không
Chương 77: Để Cô "Tự Do"? Không Thể Nào!
Chương 78: Người Con Gái Giống Cô Như Đúc
Chương 79: Không Thấy Nhung Nhung
Chương 80: Bất Cứ Giá Nào Cũng Phải Tìm Được
Chương 81: Cô Muốn Gặp Anh!
Chương 82: Nụ Hôn Khát Máu
Chương 83: Ly Hôn? Đừng Hòng!
Chương 84: Một Cuộc Đối Đầu Dai Dẳng
Chương 85: Phạm Tình Yên Trợ Giúp
Chương 86: Đánh
Chương 87: Suy Nghĩ Thông Suốt, Anh Sẽ Bỏ Qua Tất Cả!
Chương 88: Sự Đau Lòng
Chương 89: Một Đôi Nam Nữ
Chương 90: Em Còn Nhớ Anh Sao?
Chương 91: Không Thấy Mạnh Quỳnh
Chương 92: Trở Lại Quê Hương
Chương 93: Có Thể Dẫn Con Đi Gặp Chú Đó Không?
Chương 94: Cháu Là Con Trai Của Nhung Nhung?
Chương 95: Đại Tiểu Quỷ
Chương 96: Mạnh Quỳnh Điên Cuồng
Chương 97: Tâm Còn Rung Động
Chương 98: Mẹ Con Nói Chuyện Với Nhau
Chương 99: Chụp Hình Hai Mẹ Con
Chương 100: Lem Lén Nhìn Bạn Họ
Chương 101: Cha Có Thể Ôm Con Một Chút Không
Chương 102: Đuổi Theo Con Còn Không Kịp, Làm Sao Đuổi Theo Mẹ?
Chương 103: "Chú Kiều Không Được Khi Dễ Cha Cháu!"
Chương 104: Buổi Tiệc Tuyên Thệ Quyền Sở Hữu
Chương 105: Cho Đến Nay Vẫn Chỉ Có Mình Em
Chương 106: Lại Làm Hư Việc!
Chương 108: Chúng Ta Ly Hôn Đi!
Chương 109: Bản Tính Của Phụ Nữ
Chương 110: Ngủ Cùng Nhau
Chương 111: Hạo Hạo Gật Gù: Thanh Niên Cũng Dễ Dạy!
Chương 112: Ông Trời Trừng Phạt
Chương 113: Hủy Dung!
Chương 114: Có Thai
Chương 115: Chuẩn Bị Hôn Lễ
Chương 116

Chương 107: Tiếp Tục Đả Kích

193 21 1
By Phamchun_1803

Bữa tiệc tiếp tục tiến hành, Phi Nhung kéo tay của Kiều Nam, nhưng bất kể đi đến đâu, cũng sẽ cảm nhận được một tầm mắt dừng ở trên người của cô, khiến cô không cách nào bình tĩnh được

Những người khác ở đây mới vừa trải qua một màn ký giả tới chào hỏi kia, đã biết, vị tiểu thư xinh đẹp bên cạnh Kiều đại tổng giám đốc, chính là vợ của Nguyễn Mạnh Quỳnh tổng giám đốc của tập đoàn Nguyễn thị năm năm trước oai phong trên thương trường, mặc dù không hiểu tại sao hôm nay cô là bạn gái của Kiều Nam, còn lạnh nhạt để mặc chồng sang một bên, mà Nguyễn đại tổng giám đốc một chút cũng không tỏ thái độ gì.

Khó tránh khỏi có người bắt đầu suy đoán, có phải vợ chồng hai người nảy sinh mâu thuẫn gì không?

Nghĩ như vậy, một số ít phụ nữ trẻ tuổi bắt đầu rục rịch. Mặc dù năm năm này, Mạnh Quỳnh đã ra khỏi tầm mắt của mọi người, nhưng phong thái ngày xưa của anh vẫn như cũ ở trong lòng của các cô, lúc này thấy anh thậm chí còn đẹp trai trầm ổn hơn so với năm năm trước mấy phần, trong lòng không khỏi bắt đầu ảo tưởng, nếu vợ chồng thật sự bất hòa, như vậy mình không phải sẽ có cơ hội có thể thò chân vào sao?

"Tổng giám đốc Nguyễn, có thể cùng tôi nhảy một điệu không?"

Cô ta nổi danh là gái gọi hạng sang, biết thừa dịp tình huống như thế mà vào, cho dù cuối cùng không được làm Nguyễn phu nhân, chỉ làm tình nhân hoặc chỉ là tình một đêm, cô ta cũng đã có lời rồi.

Cô ta tính đến thế nào, cũng thấy được có lời!

Ánh mắt Mạnh Quỳnh thủy chung dừng ở trên người của Phi Nhung, hôm nay cô mặc một bộ lễ phục đem bả vai cùng cánh tay lộ ra ngoài, phần lưng còn thiết kế rỗng, nhìn cánh tay kia cứ dán chặt vào phần lưng của cô, sắc mặt của anh càng ngày càng trầm

Trong lòng thầm nguyền rủa, tên Kiều Nam chết tiệt, khiêu vũ thì khiêu vũ, chẳng lẽ tay lại không thể an phận chút nào sao?

Trong mắt ngọn lửa ghen tỵ đang thiêu đốt, căn bản không chú ý tới người phụ nữ bên cạnh đến gần

"Kiều đại ca, tay của anh..."

Phi Nhung sớm đã muốn nói ra, cảm thấy tay của Kiều đại ca di động trên lưng mình, không biết nên làm thế nào cho phải

"Xuỵt!"

Đôi mắt xanh của Kiều Nam thoáng qua một tia sáng, anh là cố ý, bất quá còn chưa đủ. Mạnh Quỳnh mới vừa rồi đem Nhung Nhung đi, làm cái gì, anh như thế nào lại không biết

Người đàn ông này hoàn toàn chính là một con thú động tình, mà biểu tình của Phi Nhung, rõ ràng là đang thất vọng, dám khi dễ Nhung Nhung của anh, không thay cô trừng phạt anh ta thật tốt, anh sao có thể dằn nổi cơn giận này?

Theo bản năng, ôm Phi Nhung càng chặt hơn, khiến cô tựa vào trong ngực của mình, Kiều Nam cúi người nhỏ giọng nói ở bên tai cô

"Anh không có ý gì khác, chỉ muốn cùng em gái nhảy một điệu cho thật tốt thôi!"

Thuận tiện khiến con thú kia nếm mùi ghen tỵ dày vò

Nghe anh nói vậy, Phi Nhung cũng không nói gì, chỉ là, thỉnh thoảng khi xoay người, cô lại nghiêng mắt nhìn về Mạnh Quỳnh, cũng nhìn thấy trên mặt của anh tựa như đen đến không thể đen hơn được nữa, đến giờ anh ấy còn nhìn mình sao?

Thời điểm xoay người, cô không kìm lòng được nhìn sang, phát hiện sớm đã không còn bóng dáng của Mạnh Quỳnh, Phi Nhung trong lòng cả kinh? Đi đâu rồi?

"Tổng giám đốc Nguyễn, anh khiêu vũ thật giỏi!"

Bên cạnh truyền đến một giọng nói mềm mại đáng yêu, khiến Phi Nhung ngẩn ra, thấy người phụ nữ kia dựa vào một người đàn ông, trong lòng đột nhiên trầm xuống, giống như thấy được tình cảnh của năm năm trước, Mạnh Quỳnh vô cùng thân thiết ôm người phụ nữ khác ở trước mặt cô muốn kích thích cô

Cô cho rằng anh mới vừa rồi nói yêu cô là thật, nhưng là...

Trong lòng trồi lên một tia chua xót, trong mắt Phi Nhung hiện lên một mảnh đau thương...

Cô nhắm mắt lại, không muốn nhìn nữa càng nhìn càng khiến lòng đau nhói, vùi đầu vào lòng Kiều Nam, nhưng, cô vẫn nghe rất rõ ràng giọng nói cô gái kia

Sao giọng nói ấy lại tràn đầy tình cảm đến vậy

"Tổng giám đốc Nguyễn, tối nay em có rất nhiều thời gian, hai chúng ta sẽ làm gì đây?"

"Tổng giám đốc Nguyễn, đợi lát nữa chúng ta đi uống rượu, sau đó..."

Phi Nhung càng nghe, trong long lại càng đau đớn, nghĩ đến vừa rồi người đàn ông này còn chiếm đoạt lấy minh, nhưng giờ lại ôm một người khác, còn có cả một kế hoạch lãng mạn vào tối nay! Cô trong lòng cười khổ, cô quá ngây thơ rồi! Cô suýt chút nữa tin tưởng, anh thật sự đã thay đổi!

Mạnh Quỳnh không thể nhìn thấy biểu cảm của Phi Nhung, nhưng, nhìn cô vùi đầu trong lòng Kiều Nam, sắc mặt càng ngày càng tím lại, anh chỉ muốn lợi dụng người phụ nữ này, để đi vào sàn nhảy, nhắc nhở Kiều Nam đừng có những cử chỉ thân mật với vợ anh nữa, nhưng không ngờ người phụ nữ bị anh lợi dụng lại tưởng anh để ý đến cô ta!

"Tổng giám đốc Nguyễn..."

"Câm miệng!"

Mạnh Quỳnh lạnh lùng nói, đẩy cô ta ra, cô ta lảo đảo rồi ngã nhào xuống đất!

Nhưng anh chỉ nhàn nhạt liếc cô ta một cái, không đếm xỉa đến ánh mắt mọi người xung quanh, nhìn về phía Kiều Nam

"Tổng giám đốc Kiều, anh cũng nên cho tôi mời vợ mình nhảy chứ?"

Mạnh Quỳnh nhấn mạnh hai chữ vợ tôi, tư tưởng độc chiếm rõ ràng, anh đang sắp phát điên rồi, tận mắt thấy cảnh Phi Nhung chôn chặt trong lòng Kiều Nam, chỉ muốn kéo cô ngay lập tức ra khỏi người Kiều Nam

Kiều Nam nhíu mày, đang muốn buông cô ra, nhưng lại bị cô nắm lấy áo, ngẩng đầu lên với khuôn mặt tươi cười, nhìn anh lắc đầu

"Không cần..."

Cô nói, hai chữ này, Kiều Nam đã nghe rõ, Mạnh Quỳnh cũng nghe rõ ràng, ngay cả mọi người chung quanh cũng đều nghe được rất rõ ràng, tất cả mọi ánh mắt đều chăm chú quan sát ba người này

Đôi mắt màu lục của Kiều Nam lóe sáng, liếc nhìn anh, mang theo vài phần đắc ý, trong mắt lóe ra ánh sáng, thật giống như đang nói: nhìn cho kĩ đi, không phải là tôi muốn níu kéo, mà chính Nhung Nhung không bỏ được tôi thôi!

Sắc mặt Mạnh Quỳnh không thể đen hơn được nữa, trong lòng khổ sở, không cần? Nhung Nhung cứ như vậy muốn cùng Kiều Nam khiêu vũ, hay là vì hành động xúc động trên lầu của mình vừa nãy mà giận?

Nhưng mặc kệ vì lí do gì, trong lòng anh mặc dù áy náy, nhưng cũng không muốn mặc cho cô ôm Kiều Nam khiêu vũ, bị tên đê tiện kia ôm ấp!

"Nhung Nhung..."

Mạnh Quỳnh nhỏ giọng kêu tên cô, Phi Nhung nghe được tiếng gọi của anh, trên người giống như bị luồng điện chạy qua, nhớ lại Mạnh Quỳnh đã đối xử khiếm nhã với mình ở trên lầu

Nắm thật chặt ống tay áo Kiều Nam, cô không biết mình nên đối mặt thế nào với việc ấy!

Cô bởi vì anh cùng người phụ nữ khác khiêu vũ mà không vui, nhưng, khi anh hướng về phía cô, cô lại không biết phải cư xử ra sao!

Người chung quanh bắt đầu suy đoán, Tổng giám đốc Nguyễn cùng Nguyễn phu nhân có thể đang mâu thuẫn, Nguyễn phu nhân rõ ràng đang giận Tổng giám đốc Nguyễn. Tổng giám đốc Nguyễn lòng tràn đầy hối hận muốn xin vợ tha thứ

Có người còn đi tới bên Phi Nhung, khuyên nhủ

"Nguyễn phu nhân, cho dù Tổng giám đốc Nguyễn đã làm sai điều gì, nhưng nhìn anh ấy hối lỗi đến vậy, cô cũng nên cho chồng mình một chút thể diện chứ"

Phi Nhung khẽ cau mày, cho anh ấy chút thể diện?

"Đúng vậy, đúng vậy! Nguyễn phu nhân, mỗi khi tôi cùng chồng mình cãi nhau, đều là tôi làm hòa trước, nay Tổng giám đốc Nguyễn lại trước mắt nhiều người lấy lòng cô như thế, cô đừng quá cố chấp. Trước mặt nhiều người như vậy, lòng tự trọng của đàn ông một khi bị tổn thương thì khó phục hồi lắm đấy."

"Đúng đó, Nguyễn phu nhân, coi chừng tổng giám đốc lại nổi giận! Cô nên cùng anh ấy nhảy một điệu"

Một người khác liếc mắt nhìn cô gái vừa rồi bị Mạnh Quỳnh đẩy ngã, trong mắt tràn ngập khinh thường.

Những người này đều là các mệnh phụ cao quý, hơn nữa chồng họ là chủ các công ty cùng tập đoàn Nguyễn thị đều có mối quan hệ làm ăn, nếu có thể nhân sự tình lấy lòng Tổng giám đốc Nguyễn, như vậy đối với chồng của họ chỉ có lợi không có hại!

Phi Nhung nghe họ khuyên nhủ, gương mặt đỏ bừng, mọi người đều đang nhìn vào cô, tựa hồ đang chờ mong cử động của cô, liếc mắt nhìn Mạnh Quỳnh, anh đang cười ôn hòa, duỗi tay về phía cô, thật giống như đang nói với cô anh không để bụng hành động của cô với Kiều Nam vừa rồi

Cô biết nhưng vẫn không để ý tới anh, quả quyết nhìn đi nơi khác!

Kiều Nam nhìn thấy, khóe miệng thoáng chút ý cười, đưa tay khẽ vuốt ve tóc cô, giống cử chỉ thương yêu của người anh dành cho đứa em gái mình yêu quý

"Đi đi thôi"

Nhẹ nhàng đẩy, cơ thể Phi Nhung xoay tròn, Mạnh Quỳnh giang tay, đón cô vào trong ngực

Tiếng vỗ tay vang lên, như chúc mừng đôi vợ chồng này!

Cô cảm thấy tay anh đang đặt bên hông mình, nghĩ đến chuyện vừa rồi ở trên gác, trong lòng không khỏi run lên

"Thật xin lỗi, về sau không có sự đồng ý của em, anh nhất định sẽ không dám cư xử với em thế nữa"

Mạnh Quỳnh nhỏ giọng nói bên tai cô, trong lòng khổ sở, rõ ràng là vợ chồng, hai vợ chồng thân mật đâu có gì sai

Haiz, ai bảo anh đã từng phạm nhiều sai lầm lớn như vậy, hôm nay Nhung Nhung có thể đứng bên cạnh anh, cũng đã là ông trời thương anh lắm rồi, cho nên, anh sẽ quý trọng, sẽ không để cho cô bị tổn thương nữa!

Phi Nhung nghe được lời xin lỗi của anh, trong lòng ngẩn ra, trước kia Mạnh Quỳnh chưa từng đối xử với cô như vậy, chưa bao giờ anh nói xin lỗi cô!

"Anh..."

Cô không dám nhìn vào mắt anh, chỉ nhìn chằm chằm vào lồng ngực

"Tôi không biết năm năm qua chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà cuộc hôn nhân của chúng ta vẫn tồn tại sao?"

"Vẫn luôn tồn tại, vợ của anh chỉ có em"

Mạnh Quỳnh kích động nói, vội vàng tỏ rõ mình chỉ coi cô là vợ, về phần Phạm Tình Yên, năm năm trước anh cũng đã đuổi cô ta đi!

"Nhưng..."

Cô nhìn anh, vợ anh chỉ có cô sao? Không biết vì sao, trong lòng cô lại nảy sinh cảm xúc khác thường!

"Em muốn nói gì?"

Mạnh Quỳnh giữ nụ cười trên môi, theo giai điệu của bản nhạc mà dìu cô khiêu vũ

Phi Nhung hạ mi mắt, trong lòng rối rắm, mình có nên nói không? Nói xong, anh sẽ có phản ứng như thế nào?

Nhưng là, cô lại muốn nhìn một chút, anh rốt cuộc sẽ có phản ứng như thế nào! Mạnh Quỳnh có thật là đã thay đổi!

Trong mắt kiên định, cô lần nữa ngẩng lên nhìn anh...

[Anh QMN thích hành bản thân hén? Có chiêu sài quài, rồi hồi sám hối hong kịp:)]

Continue Reading

You'll Also Like

12K 1.4K 45
Hán Việt: Yêu nghiệt quốc sư đích bệnh mỹ nhân tiểu hàm ngư Tác giả: Nguyệt Hạ Minh Bạc Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Ngày đào hố: 28/03/2024 Ngày l...
18.8K 2.7K 48
Truyện này viết ra vì vô tình có idea mới. Xem Vô Hạn Thành muốn khóc thành sông (。•́︿•̀。) Vì nhớ bé Hà nên mới có truyện này, số em...
198K 11.5K 91
Tác phẩm: Sông băng dần ấm Tên khác: Băng xuyên tiệm noãn Tác giả: Tần Hoài Châu ****** Giáo sư chảnh choẹ, lạnh lùng x nhà văn trẻ (kém 5 tuổi) "Đến...
54.3K 12.5K 96
_Vô hạn lưu_ "chúng ta phải tồn tại, anh tồn tại, em cũng vậy. không ai, không ai trong chúng ta được phép ngã xuống trước khi nhìn thấy ánh sá...