Bản Tôn không vui - Thương Tạ...

By NhnTrng123

2K 237 62

⚠️⚠️⚠️Warning: Sư tôn là công, đồ đệ là thụ, đừng nhầm lẫn nha mọi người Văn án: Bản tôn là nam chính của mộ... More

SOS: Cảnh báo
Chương 1: Bản tôn rốt cuộc khi nào mới chết
Chương 2: Bản tôn mất trí nhớ
Chương 3: Ngươi thích bản tôn chứ gì
Chương 4: Dương mưu của bản tôn
Chương 5: Bản tôn đã chết
Chương 6: Bản tôn trùng sinh
Chương 7: Bản tôn họ Bùi tên Nặc
Chương 8: Thí Thiên Ma Tôn không biết xấu hổ
Chương 9: Sư tôn ngươi là cái đồ ngu xuẩn
Chương 10: Sư tôn ngươi ghét ngươi
Chương 11: Bản tôn khiến các ngươi không kịp hối hận
Chương 12: Tiên Ma Đại hội
Chương 13: Kế sách của Bùi Nặc
Chương 14: Trả thù Lạc Tinh Lỗi
Chương 15: Xử lý hệ thúng
Chương 16: Bùi Nặc gặp nạn
Chương 17: Chủ nhân là cái đồ trai đểu*
Chương 18: Lạc Tinh Lỗi hắc hóa
Chương 20: Đạo Bản tôn tu chính là vô tình đạo
Chương 21: Đạo lợi dụng
Chương 22: Đại chiến Tiên Ma

Chương 19: Kia là Đế Tôn?

37 6 3
By NhnTrng123

Lần này Diệp Vị Nhiên lại là thủ lĩnh, hắn ta rút kiếm, đệ tử Tử Đàn Tông cũng đồng loạt rút kiếm chĩa thẳng vào Bùi Nặc.

Hiện trường hết sức căng thẳng.

"Hiểu lầm thôi! Tất cả đều là hiểu lầm!" Tô Hàng thấy thế, lập tức che chắn trước người Bùi Nặc, rặt một bộ dáng ra sức bảo vệ, giải thích nói: "Ta quả thật chỉ là đi ngang qua, tuyệt không có ý xâm hại quý phái, mong Diệp thiếu hiệp minh xét."

Hành động này của gã, ngược lại làm cho đệ đệ Tô Hòa hơi hoang mang nhìn Bùi Nặc, huynh trưởng của gã không bao giờ nhúng tay vào chuyện vớ vẩn, không có lợi thì không động tay, sao lại để bụng tên họ Giang này như thế. Gã tuy biết sở thích của đại ca mình, thế nhưng thấy nhan sắc tên họ Giang này cũng bình thường thôi mà?

Đế Tôn nhìn đồ đệ ngốc của mình, chỉ cảm thấy đau đầu.

Hắn đương nhiên không biết Tô Hàng đối với mình lại có ý nghĩ xấu xa như vậy, nếu biết nhất định sẽ đem tiểu tử này chặt thành mười bảy mười tám khúc, thế nhưng đối với việc Tô Hàng đứng ra bảo vệ, hắn cũng chẳng có nửa phần cảm động nào.

Người này phiền thật, nếu không phải Tô Hàng nói ra vị trí của hắn, hiện tại hắn sao có thể rơi vào lúng túng như này?

Theo lý mà nói, Tô Hàng cũng coi như có chút danh tiếng trong những tán tu, thế nhưng Diệp Vị Nhiên cũng không thèm liếc gã, chỉ đăm đăm nhìn Bùi Nặc ở phía sau gã.

Trong mắt hắn ta, người khiến hắn ta không phát hiện ra được tung tích mới là họa lớn. Khó trách trên đường hắn ta luôn có cảm giác có người nhìn mình mà mãi không tìm thấy ai, thì ra chính là người này!

"Dọc đường đi, người nhìn chằm chằm chúng ta không rời chính là các hạ? Rốt cuộc các hạ muốn gì? Chẳng lẽ... Ngươi là gián điệp của Ma đạo?"

Vừa nói gián điệp Ma đạo, ánh mắt chăm chú nhìn Bùi Nặc của các đệ tử Tử Đàn Tông nháy mắt thay đổi.

Bùi Nặc còn chưa nói lời nào, mà Tô Hàng thấy Diệp Vị Nhiên suốt từ nãy đến giờ vẫn không xem gã ra gì, vẫn dùng thái độ hùng hổ dọa dẫm Bùi Nặc thì rất tức giận.

Gã cũng rút kiếm: "E là Diệp thiếu hiệp hiểu lầm, Giang huynh tuyệt đối không phải là gián điệp Ma đạo, ta và Giang huynh quen biết nhiều năm, hiểu hắn rất rõ. Ta biết danh môn đại phái các ngươi luôn khinh thường đám tán tu giang hồ chúng ta, thế nhưng cũng không thể vũ nhục người như vậy. Nghe nói Diệp thiếu hiệp là kỳ tài trăm năm khó gặp của Tử Đàn Tông, Tô Hàng bất tài, nguyện cùng Diệp thiếu hiệp chiến một trận!"

Đây là phát tín hiệu khiêu chiến!

Tô Hòa sợ ngây người. Bàn về tuổi tác, thật ra Tô Hàng so với Diệp Vị Nhiên lớn hơn mấy chục tuổi, nhưng tu vi hai người lại kém xa nhau, huống chi Diệp Vị Nhiên lại là cao đồ của Đế Tôn, bí thuật pháp khí trong tay chắc chắn không thiếu, Tô Hàng đánh một trận với gã, rõ ràng là nắm chắc phần thua.

Đại ca đang làm cái quần gì vậy?

Tô Hòa cảm thấy Tô Hàng quả thật là ngu hết thuốc chữa, nhưng Diệp Vị Nhiên thì rất tán thưởng loại nghĩa khí vì huynh đệ không tiếc mạng sống của gã, vì thế cao giọng cười nói: "Tốt! Nếu ngươi thắng ta, ta liền thả các ngươi rời đi, tuyệt không nói hai lời! Nhưng nếu ngươi thua, đối với việc ta xử trí người này cũng không được ý kiến ý cò, thật là vừa khéo."

Tô Hàng nhìn thoáng qua Bùi Nặc, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác khí phách đầy mình, chỉ cảm thấy vì mỹ nhân mà chết cũng là chuyện vô cùng quang vinh, vì thế lớn tiếng nói: "Được!"

Hệ thống cảm thán: "Vì huynh đệ thân thiết mà đấu tranh, Tô Hàng cũng có thể coi là một trang hảo hán! Dù sao ta cũng rất cảm động , chủ nhân thì sao?"

Bùi Nặc: "..."

Bùi Nặc liếc mắt nhìn Diệp Vị Nhiên, chỉ cảm thấy vô cùng ghét bỏ. Nhìn bộ dạng tán thưởng Tô Hàng của hắn ta kìa, lại còn chung suy nghĩ với cái hệ thúng kia. Ra cái nông nỗi chung suy nghĩ với hệ thúng thì phải ngu ngốc đến mức nào cơ chứ! Lúc trước hắn nghĩ đồ đệ hơi ngu ngốc cũng không sao, chỉ cần nghe lời là được.

Thế nhưng hôm nay thấy Diệp Vị Nhiên như thế, hắn có chút nghi ngờ cuộc đời.

"Đại ca!" Tô Hàng bị mỹ nhân điên đảo đầu óc, nhưng Tô Hòa thì không. Nhìn đại ca không sợ chết khiêu chiến Diệp Vị Nhiên, gã vội vàng xông lên ngăn cản: "Diệp thiếu hiệp thứ lỗi, thực ra đại ca ta quen tên họ Giang này chưa được mấy ngày, hắn chỉ là bị người này dùng yêu thuật mê hoặc tâm trí! Xin Diệp thiếu hiệp thứ lỗi, ngươi muốn đối phó với người này thế nào cũng không liên quan tới chúng ta."

Sau đó lại hướng về phía Bùi Nặc khiển trách: "Ngươi thật là không biết điều, chỉ biết trơ mắt nhìn đại ca ta vì ngươi chịu chết, lương tâm ngươi đâu rồi hả?"

Tô Hàng vội vàng nói: "Hòa đệ nói gì vậy, chúng ta làm người không thể như vậy, Giang huynh..."

Hắn vừa kêu một tiếng Giang huynh, Bùi Nặc vẫn thờ ơ lạnh nhạt rốt cuộc mở miệng, lại là đáp lai mấy lời mắng của Tô Hòa, chỉ có mấy chữ: "Thì sao?"

Lời này hắn vừa thốt ra, mặt Tô Hàng liền cứng ngắc.

Gã vốn cho rằng, gã vì mỹ nhân không màng sống chết mỹ nhân ắt hẳn phải cảm động lắm, ai ngờ được... Mỹ nhân hoàn toàn không cảm kích.

Mà một câu này của hắn, khiến đệ tử Tử Đàn Tông tức giận, không ngờ trên đời này còn tồn tại loại người không biết ơn, không biết xấu hổ, còn coi việc người khác đối tốt với mình là lẽ đương nhiên.

Diệp Vị Nhiên cười lạnh một tiếng, ôn tồn nói với Tô Hàng: "Tô huynh, theo ta thấy, người này rõ ràng không đáng để ngươi vì hắn giao chiến với ta một trận, ngươi nên buông tay thôi." Hắn ta lại chỉ kiếm về phía Bùi Nặc: "Yêu nghiệt phương nào, nhanh chóng xưng tên ra."

Bùi Nặc khẽ giật giật khóe miệng, khẽ lẩm bẩm một câu: "Ngu xuẩn!"

Diệp Vị Nhiên nheo mắt: "Cái gì?"

Ngay lúc đó, đột nhiên mặt đất chấn động.

Tiếng bước chân lộn xộn từ phía trước truyền đến.

Chẳng lẽ có địch?! Mọi người nhốn nháo sợ hãi, mắt nhìn phía trước, không còn có tâm tư để ý tới Bùi Nặc .

Thứ đầu tiên bọn họ nhìn thấy là đệ tử Thiên Yêu Tông đang kinh hãi chạy tán loạn.

Không phải bọn họ đã đi trước rồi sao?

Không đợi bọn họ thắc mắc xong, quái vật đuổi theo sau đám đệ tử Thiên Yêu Tông bắt đầu xuất hiện.

Mọi người kinh hãi suýt chết.

"Là Sơn Hải Thú!"

Sơn Hải Thú chính là loài thú rất lớn thời thượng cổ, hung mãnh tàn ác, chuyên ăn thịt người, đã tuyệt chủng nhiều năm, không biết vì sao lại xuất hiện ở Long Nha Cốc.

Mọi người nhất thời vừa kinh vừa sợ, cảm giác sợ chết xộc thẳng lên não.

Diệp Vị Nhiên cao giọng ra lệnh: "Kết trận!"

Mọi người như bừng tỉnh mộng, nhanh chóng tụ lại, bày ra trận pháp phòng thủ của Tử Đàn Tông.

Sơn Hải Thú này thoạt nhìn là đuổi theo đệ tử Thiên Yêu Tông, cũng không biết đám đệ tử này đắc tội nó thế nào mà làm nó vô cùng nóng nảy.

Đệ tử Thiên Yêu Tông đã thiếu hơn phân nửa, không biết là ở trên đường trốn thoát, hay là mất mạng vào miệng thú rồi.

Bọn họ nhìn thấy đệ tử Tử Đàn Tông, hai mắt sáng lên, đồng loạt hướng phía bọn họ chạy tới, muốn được che chở.

Nhưng cho dù làm như vậy, Sơn Hải thú vẫn đuổi theo, làm gì có chuyện may mắn như vậy.

Đệ tử Tử Đàn Tông thầm mắng: Đồ hèn! Thiên Yêu Tông các ngươi không phải am hiểu nhất là sai khiến yêu thú sao? Mắc cái gì chạy đến chỗ chúng ta?

Các đệ tử Thiên Yêu Tông vừa đến, chẳng mấy chốc đã làm xáo trộn trận pháp của Tử Đàn Tông.

Diệp Vị Nhiên do dự một chút, ra lệnh: "Mở!"

Trận pháp biến đổi theo mệnh lệnh của hắn ta, thế mà lại là muốn bảo vệ đệ tử Thiên Yêu Tông.

Mọi người chen nhau thành một vòng tròn, Diệp Vị Nhiên cắn răng, chủ động bay lên hàng đầu, nghênh đón Sơn Hải Thú, thời điểm này, hắn ta không thể làm tổn hại uy danh của sư môn được.

Bùi Nặc vừa nhìn thấy Sơn Hải Thú, lập tức hiểu ra.

Sơn Hải Thú một đực một cái, con cái đã bị hắn giải quyết trong ham động, con còn lại là con đực này. Nguyệt Ma Tôn quả nhiên tính toán rất giỏi, gã dẫn một đôi Sơn Hải Thú tới, bày bố di tích ảo tung chảo, không chỉ muốn giải quyết hắn, còn muốn tiện tay đem đệ tử Tiên đạo ở trong cốc xử đẹp hết một lượt.

Phải biết là phần lớn đám đệ tử này đều là bậc kỳ tài tài tương lai của Tiên đạo giới, bọn họ mà chết, tương lai chỉ có thể trơ mắt nhìn Ma đạo xưng hùng.

Hắn lúc này chỉ hận Nguyệt Ma Tôn không có xuất hiện ở đây để hắn chém mấy kiếm cho hả giận, bỗng có người tiến lên kéo lấy hắn, nhỏ giọng nói: "Thừa dịp bọn họ đối phó yêu thú, chúng ta chạy mau."

Tuy rằng "Giang Thương" đối với biểu hiện lấy lòng của mình không hề cảm kích, nhưng Tô Hàng vẫn không thể buông bỏ hắn.

Bùi Nặc thấy Diệp Vị Nhiên bên kia đã bị Sơn Hải Thú đạp cho một cước bay trở về, không chấp nhận được, đành phải nói với Tô Hàng: "Ngươi đi trước đi."

Dứt lời, phi thân bay lên.

Tuy Diệp Vị Nhiên bị trúng một đạp, nhưng bị thương cũng không nặng, hắn ta rất nhanh liền đứng lên, tay cầm trường kiếm, nhìn chằm chằm Sơn Hải Thú, trong hai mắt của nó đều là vẻ hung ác.

Cảm giác được có người đến bên cạnh, Diệp Vị Nhiên tưởng là đệ tử trong tông lo lắng cho mình, vì thế nói: "Mau trở về, nơi này có ta."

Lời vừa mới ra khỏi miệng, hắn không khỏi ngây ngẩn cả người, bởi vì hắn phát hiện người hiện tại đứng bên cạnh, hình như là... tên ma tu vô sỉ theo dõi mình.

Ngay sau đó, hắn ta liền bị người kia đạp ngã, Bùi Nặc chỉ hận rèn sắt không thành thép mắng một câu: "Ngu xuẩn!"

Thế là mọi người được một phen trợn mắt há mồm nhìn tiểu sư thúc tổ ngày thường uy phong lẫm liệt bị người đạp cho một phát ngã lăn ra đất.

Nhất thời, đệ tử Tử Đàn Tông đều sợ đến ngây người!

Đệ tử Thiên Yêu Tông cũng sợ đến ngây người!

Hai huynh đệ Tô Hàng và Tô Hòa cũng sợ ngây người nốt!

Tất cả mọi người đều sợ đến ngây người!

Cái này cũng chưa là gì, Bùi Nặc đạp xong đồ đệ đần độn một cái liền rút Minh Quang kiếm ra, rồi bay tới giữa không trung, một kiếm hướng tới Sơn Hải Thú chém qua.

Ngươi vẫn nên xuống địa ngục cùng với cô vợ nhỏ nhà ngươi đi! Nơi này không phải là nơi ngươi nên đến.

Minh Quang kiếm vừa xuất hiện, hào quang đầy trời, chiếu rọi toàn bộ sơn cốc, trời long đất lở, cây cối gãy rạp.

Sơn Hải Thú bị một kiếm chém trúng đầu, phát ra một tiếng rống vang trời đầy giận dữ.

Bùi Nặc lại chém thêm một kiếm, Sơn Hải Thú to vật vã như ngọn núi liền ầm ầm ngã xuống đất.

Bùi Nặc thu kiếm về, hờ hững quay đầu lại.

Diệp Vị Nhiên kiểu:"(⊙o⊙)!"

Hắn ta lắp bắp gọi: "Sư sư sư tôn?"

Mọi người như vừa tỉnh mộng, đồng thanh nói: "Đế Tôn?"

Giọng điệu kinh hãi theo kiểu thật không thể tin nổi!

Tuy rằng gương mặt người này vô cùng xa lạ, thế nhưng theo đặc điểm nhân dạng là mang theo Minh Quang kiếm kia, quả thật là không ai không biết, không người không hay.

Bùi Nặc sầm mặt, đi đến bên cạnh Diệp Vị Nhiên, dưới thần sắc kinh hoàng và bất an của hắn ta lại đạp thêm cho phát nữa.

Đế Tôn dạy dỗ đệ tử khắc nghiệt có thừa, ôn nhu không đủ, lúc ở Tử Đàn Tông cũng hành hung đệ tử mọi nơi mọi lúc, mọi người nhìn quen rồi.

Thế nhưng các đệ tử của Thiên Yêu Tông còn chưa quen.

Và không quen nhất chính là hai huynh đệ Tô gia, người này, người này là Đế Tôn?

Hình như hơi không ổn rồi thì phải?

Bọn họ cảm thấy đầu đầu óc quay cuồng.

Nhất là Tô Hàng, gã chỉ cần nghĩ đến mình vừa mới ngấp nghé Đế Tôn đã thấy lá gan chó run rẩy từng đợt.

Continue Reading

You'll Also Like

13.9K 871 118
Tác Giả: La Bốc Hoa Thố Tử Thể loại: hào môn thế gia, vả mặt, ngọt sủng, xuyên thư, sinh tử văn Editor; Mera Ruan (wp dinhtieunghi) _Chuyển ver phi l...
170K 11.2K 69
Tác phẩm: Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi Tác giả: Cố Nhân Ôn Tửu Thể loại: Bách hợp, hiện đại, chiếm hữu, giả incest, 1×1, HE. Nhân vật...
381K 33.6K 129
Hán Việt: Hắc liên hoa thái y cầu sinh chỉ nam Tác giả: Khí Chi Phần Tiêu Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Niên hạ , Xuyên thư...
15.7K 1.6K 128
Tên gốc: 恋爱可以,得加钱 Tác giả: 想吃炸鸡 Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Giới giải trí, HE, Song khiết, 1v1, Cẩu huyết ngược văn, Truy thê Edit: Linh Lam *BẢN DỊC...