Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba...

By baotieugianghoheliet

925K 53.6K 16.9K

Thể loại: cổ trang, 1x1, xuyên không, hài, HE Nhân vật: biến thái lưu manh giả danh thâm tình Cung chủ công x... More

Giới thiệu
Chương 1: Xuyên Việt Oanh Oanh Liệt liệt
Chương 2: Đừng cử động, coi chừng động thai
Chương 3: Trong thiên viện có người muốn thắt cổ!
Chương 4: Chuộc về một kẻ gây rối
Chương 5: Ta muốn trang điểm
Chương 6: Chuột rút là chuyện lớn!
Chương 7: Thần thú!
Chương 8: Thẩm thiếu gia chăm chỉ hiếu học!
Chương 9: Đồ chết tiệt!
Chương 10: Yêu nghiệt to gan!
Chương 11: Nhảy lầu!
Chương 12: Lưu manh!
Chương 13: Ảnh đế tầng tầng lớp lớp!
Chương 14: Trần gian tiên cảnh!
Chương 15: Tuyết lưu ly!
Chương 16: Không nhất định phải thành thân!
Chương 17: Xuất phát!
Chương 18: Bầy rắn kéo tới!
Chương 19: Oan nghiệt!
Chương 20: Mau quăng tuyết lưu ly đi!
Chương 21: Núi thiên mộ!
Chương 22: Ám sát!
Chương 23: Mọi người cùng nhau đi cướp người!
Chương 24: Hành trình tạm hoãn!
Chương 25: Thuốc có vấn đề!
Chương 26: Gặp phải người quen!
Chương 27: Tặng một món quà!
Chương 28: Ngươi cố ý đúng không?
Chương 29: Cổ trùng!
Chương 30: Thật sự ân ái!
Chương 31: Một chút thành ý cũng không có!
Chương 32: "..."
Chương 33: Trạm dịch mục nát!
Chương 34: Âm thầm hạ độc!
Chương 35: Quỳnh hoa cốc!
Chương 36: Uống say!
Chương 37: Phu nhân thử với ta một chút!
Chương 38: Thật là loá mắt!
Chương 39: Nhà cao cửa rộng!
Chương 40: ...
Chương 41: Hái hoa tặc!
Chương 42: Lạc mất một người!
Chương 43: Chúc Thanh Lam
Chương 44: Thẩm tiểu thụ moe ngốc nghếch
Chương 45: Lý Bạch Hạo
Chương 46: Béo ú
Chương 47: Rên rỉ
Chương 48: Giăng bẫy
Chương 49: Nửa đêm hành động
Chương 50: Ma giáo giáo chủ rất xui xẻo
Chương 51: Đời sống tình nhân
Chương 52: Chỉ là vô ý thôi
Chương 53: Lạc mất người
Chương 54: Tự lực cánh sinh mà diễn kịch
Chương 55: Bụng mỡ không ai sờ
Chương 56: Thật vất vả
Chương 57: Ta nói cho ngươi nghe
Chương 58: Đụng... đụng... đụng phải ai kia
Chương 59: Thiên ổ thuỷ trại
Chương 60: Khi hồ ly tinh gặp hồ ly tinh
Chương 61: Thư gì chứ!
Chương 62: Tần cung chủ lãnh khốc!
Chương 63: Tra án!
Chương 64: Trúng độc ngoài ý muốn!
Chương 65: Thật không biết nên nói gì mới tốt!
Chương 66: Không có gì muốn nói sao?
Chương 67: Xx xong không có cơm ăn!
Chương 68: Gay và quan hệ theo nhu cầu!
Chương 69: Phải kéo giãn khoảng cách với hồ ly tinh!
Chương 70: Ngươi đưa ta cái gì thế!
Chương 71: Có rất nhiều chuyện quan trọng hơn giang hồ!
Chương 72: Hắc phong trại!
Chương 73: Hai cái kia là hai cái gì!
Chương 74: Ô long!
Chương 75: Cái thế giới lãnh đạm gì thế này!
Chương 76: Thẩm đại thiếu gia anh tuấn!
Chương 77: Sính lễ cũng đã nhận rồi!
Chương 78: Hoa sen xanh!
Chương 79: Lạc Tuyết công tử là kẻ điên!
Chương 80: Hoàng kim nhãn xuất hiện!
Chương 81: Giả bộ bệnh!
Chương 82: Tần cung chủ đi làm nhiệm vụ!
Chương 83: Ngươi đến giả trang Lăng nhi!
Chương 84: Kĩ xảo biểu diễn!
Chương 85: Diệp cốc chủ ngạo kiều!
Chương 86: Thiếu hiệp ngươi phải rụt rè một chút!
Chương 87: Thẩm công tử nóng nảy!
Chương 88: Chim điêu báo tang!
Chương 89: Xin lỗi!
Chương 90: Thôn xóm sơn dã!
Chương 91: Tiểu phượng hoàng!
Chương 92: Phượng hoàng lớn và phượng hoàng nhỏ!
Chương 93: Quả nhiên không phải người phàm!
Chương 94: Cao nhân ẩn cư!
Chương 95: Thu đồ đệ!
Chương 96: Mang cục bông rời núi!
Chương 97: Ma giáo thật xấu xa!
Chương 98: Thiên ổ thuỷ trại!
Chương 99: Đại ca và đại tẩu!
Chương 100: Mọi người cùng tụ tập!
Chương 101: Rắc rối phức tạp!
Chương 102: Mật thám này nọ quả thật đáng ghét!
Chương 103: Lẻn vào thiên ổ thuỷ trại!
Chương 104: Thật sốt ruột!
Chương 105: Đoạn ái tình cẩu huyết!
Chương 106: Tất cả mọi người đều nóng nảy!
Chương 107: Cà rốt, ớt xanh và đậu nành!
Chương 108: Chúng ta dù gì cũng là danh môn chính phái!
Chương 109: Thật là cảm động thấu trời đất!
Chương 110: Có thể làm mấy chuyện khác hay không!
Chương 111: Thẩm công tử cực kì moe!
Chương 112: Đại chiến!
Chương 113: Kết thúc!
Chương 114: Tự nhiên chen ngang!
Chương 115: Tần cung chủ phúc lớn mạng lớn!
Chương 116: Tỉnh dậy rồi thật tốt!
Chương 117: Cục bông rất hoang mang!
Chương 118: Làm rõ!
Chương 119: Cục bông chỉ muốn ngủ mà thôi!
Chương 120: Không yên tĩnh được!
Chương 121: Tần cung chủ là một tiểu công tốt!
Chương 122: Tần cung chủ không giống trong lời đồn!
Chương 123: Phu nhân nhà ta cực kì được hoan nghênh!
Chương 124: Thẩm công tử sinh bệnh thật khiến người ta tan nát cõi lòng!
Chương 125: Thẩm tiểu thụ rất lo cho gia đình!
Chương 126: Nhân vật đình đám!
Chương 127: Thu dọn hành lý!
Chương 128: Nghe nói đi ăn với ngươi thì được tiền!
Chương 129: Chuyện quan trọng nhất!
Chương 131: Mau trả nam nhân của ta lại đây!
Chương 132: Miệng lưỡi độc địa thật đáng ghét!
Chương 133: Cười hay không cười cũng đều xấu như nhau!
Chương 134: Liên kết!
Chương 135: Mỗi người đều có tính toán riêng!
Chương 136: Hơn nữa hắn còn xấu xí như vậy!
Chương 137: Thẩm tiểu thụ!
Chương 138: Chuyện lớn bằng trời!
Chương 139: Đại ca xuất hiện!
Chương 140: Sao ngươi có thể tuỳ tiện đi ra chứ!
Chương 141: Mỗi người đều tự đi trước!
Chương 142: Thuận lợi đến nam hải!
Chương 143: Tra tấn nho nhỏ!
Chương 144: Hải tặc không dễ làm!
Chương 145: Không ai mà không thích ngươi!
Chương 146: Quả thật đê tiện!
Chương 147: Đảo nhiễm sương!
Chương 148: Đánh giặc xong mới thành thân được!
Chương 149: Thẩm đại hiệp vùng lên!
Chương 150: Quả thật sốt ruột!
Chương 151: Do thám!
Chương 152: Vạn dặm tìm chồng!
Chương 153: Quý trọng người trước mắt!
Chương 154: Ngươi có phải uống thứ thuốc kì quái gì rồi không?
Chương 155: Câu chuyện này thật cảm động!
Chương 156: Ta ra sa mạc tìm với ngươi!
Chương 157: Sau này nhớ trả cho ta một thứ đắt tiền!
Chương 158: Kiểu khoe của cấp thấp này quả thật không có kỹ thuật!
Chương 159: Cung chủ nhà ta rất biết lý lẽ!
Chương 160: Khẩu vị quá nặng!
Chương 161: Ta có một điều kiện!
Chương 162: Mỹ nam kế thật khiến Thẩm tiểu thụ không vui!
Chương 163: Đây là nam nhân của ta!
Chương 164: Ngươi khách sáo đi!
Chương 165: Ngươi là ngôi sao may mắn của ta!
Chương 166: Thẩm tiểu thụ rất hên!
Chương 167: Về nhà!
Chương 168: Không phải chỉ là thành thân thôi sao?
Chương 169: Cái quái gì thế này?
Chương 170: Cùng nhau về nhà!
Chương 171: Tình về (Chính văn hoàn)
PHIÊN NGOẠI: CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC SAU HÔN NHÂN!

Chương 130: Ngày càng náo nhiệt!

4.1K 236 29
By baotieugianghoheliet

Tối nay, Thẩm Thiên Lăng khó thấy được mất ngủ. Tuy hắn nhắm mắt lại cố gắng giả bộ ngủ nhưng loại chuyện này cần rất nhiều kĩ thuật, nằm im không nhúc nhích quả thật khó chịu.

"Đang nghĩ gì thế?". Tần Thiếu Vũ ôm hắn vào lòng.

Vẫn bị phát hiện... Thẩm Thiên Lăng rầu rĩ nằm sấp trước ngực Tần Thiếu Vũ.

"Nói mau". Tần Thiếu Vũ nhéo mặt hắn.

"Không ngủ được". Thẩm Thiên Lăng thành thật nhìn Tần Thiếu Vũ.

Tần Thiếu Vũ nhìn thẳng Thẩm Thiên Lăng trong chốc lát, sau đó thở dài lắc đầu.

"Sao vậy?". Thẩm Thiên Lăng khó hiểu.

"Nếu biết gặp Hoàng thượng sẽ khiến ngươi lo lắng như vậy, ta nên để ngươi ở nhà". Tần Thiếu Vũ bất đắc dĩ. "Chẳng phải là ta từ chối yêu cầu đi đánh giặc của hắn thôi ư, chuyện này cũng khiến ngươi trắng đêm không ngủ được sao?"

"Nếu không có hàn độc của ta, ngươi sẽ đáp ứng xuất chính chứ?". Thẩm Thiên Lăng nhìn hắn.

"Không". Tần Thiếu Vũ lắc đầu. "Ta rất tham sống sợ chết, nếu tránh được thì nhất định sẽ tránh xa"

Thẩm Thiên Lăng: ...

"Bây giờ có thể ngủ chưa?". Tần Thiếu Vũ cụng trán với hắn.

"Nói chung nếu ngươi muốn làm gì thì cứ làm". Thẩm Thiên Lăng kéo nhẹ lỗ tai Tần Thiếu Vũ. "Đừng bận tâm đến ta"

"Thật sao?". Tần Thiếu Vũ cười nhẹ.

"Ừ... ô". Thẩm Thiên Lăng trợn mắt. Rõ ràng đang nói chuyện nghiêm túc, đừng đột nhiên hôn lên như thế chứ, chẳng khoa học chút nào!

"Chính miệng ngươi nói ta muốn làm gì thì cứ làm". Sau khi hôn, Tần Thiếu Vũ đè lên người Thẩm Thiên Lăng, vươn tay bóp bụng mỡ.

Thẩm Thiên Lăng khóc không ra nước mắt nắm chặt khố. "Ta rõ ràng nói chuyện đánh giặc". Sao lại cởi quần ta chứ, mau dừng tay!

"Dù sao ngươi cũng mất ngủ, hay là làm chút chuyện vui vẻ đi". Tần Thiếu Vũ nâng chân Thẩm Thiên Lăng lên, dễ dàng cởi khố ném xuống đất.

Thẩm Thiên Lăng che lại "tiểu Lăng" lăn vào tường, thật đáng ghét!

Tần Thiếu Vũ giống như keo dán mà dính tới, thuận tay sờ xuống dưới.

"Đừng bóp lung tung!". Thẩm Thiên Lăng căm giận.

Tần Thiếu Vũ tiếp tục nắm áo lót của hắn.

"Không thể nói cho xong hay sao?". Thẩm Thiên Lăng kéo lại vạt áo kháng nghị.

"Còn muốn nói gì nữa?". Tần Thiếu Vũ nhìn hắn. "Nếu không có ngươi, có lẽ ta sẽ đáp ứng Hoàng thượng. Nhưng hôm nay đã có ngươi bên cạnh, vậy không còn bất kì khả năng nào khác. Đừng nói trong triều có rất nhiều người tài, trận này chưa chắc đã thua, dù hiện tại trong triều không còn ai, dù mấy vạn đại quân đang ở đó chờ ta, ta cũng sẽ phụ lòng tất cả. Chỉ cần hàn độc của ngươi một ngày chưa giải, ta sẽ bỏ xuống tất cả mọi chuyện mà dẫn ngươi đi Nam Hải, như vậy xem như nói xong rồi chứ?"

Những lời yêu thương này thật cực kì khí phách! Vì vậy Thẩm tiểu thụ bị chấn động, nhất thời không biết nói gì.

"Choáng váng rồi sao?". Tần Thiếu Vũ bóp cằm hắn.

Thẩm Thiên Lăng dùng sức ôm lấy Tần Thiếu Vũ.

"Muốn xx hay là muốn ngủ?". Tần Thiếu Vũ cười khẽ.

Thẩm Thiên Lăng ngửa đầu, nhắm mắt chủ động hôn lên.

Đôi môi triền miên quấn lấy nhau, tay Tần Thiếu Vũ bò khắp ngực Thẩm Thiên Lăng, sau đó thuận thế lướt xuống, dừng lại trên bụng mỡ múp múp.

Thẩm tiểu thụ cực kì chuyên nghiệp hóp bụng, tỏ ra mình vẫn rất gầy.

Tần Thiếu Vũ suýt nữa cười ra tiếng.

"Làm gì vậy?". Thẩm Thiên Lăng căm tức nhìn hắn, không thể làm bộ như không phát hiện ư, thật đáng ghét!

Tần cung chủ lời ít ý nhiều. "Làm ngươi"

Thẩm Thiên Lăng: ...

Thiếu hiệp ngươi thật phóng túng.

"Chíp!". Cục Bông chui vào từ cửa sổ, sau đó yên lặng ngồi dưới đất, dùng ánh mắt khiển trách hai người.

Quả nhiên vẫn chưa ngủ!

Bỏ nhà trốn đi đúng là lựa chọn chính xác!

Thẩm Thiên Lăng giật mình. "Không phải đến chỗ Diệp đại ca ngủ ư, sao lại chạy về?"

"Kệ nó". Tần Thiếu Vũ mở chai thuốc mỡ ra.

"Không được". Thẩm Thiên Lăng liều mạng che mông lại. "XX trước mặt con trai rất biến thái!". Không thể làm vậy được!

"Chíp!". Cục Bông đá móng, dự định nhảy lên giường tìm dạ minh châu của mình, kết quả vừa nhảy lên đã bị Tần cung chủ cầm lấy, tiện tay vứt ra cửa sổ.

Má ơi! Ám vệ vội vàng vươn tay ra đón! Nhìn đôi mắt hạt đậu hoang mang, quả thật nhịn không được rơi lệ!

Sao cung chủ có thể như vậy chứ, đây không phải là lần đầu tiên Thiếu cung chủ bị vứt ra rồi.

Đây chính là Thẩm công tử cực khổ sinh ra nha!

Thật độc ác!

"Chíp!". Cục Bông tức giận hất đầu.

Đáng ghét không chịu nổi!

"Ngươi thế mà ném con trai ra ngoài!". Trong phòng ngủ, Thẩm Thiên Lăng nổi giận với nam nhân của hắn. "Không thể có tình cha con một chút sao?"

"Tình cha con để mai rồi tính". Tần Thiếu Vũ đâm vào một ngón tay. "Đêm nay có chuyện quan trọng hơn phải làm"

Thẩm Thiên Lăng kêu ngao ngao. "Ngươi ngươi ngươi nhẹ chút!"

"Kêu tướng công đi, ta sẽ nhẹ". Tần Thiếu Vũ không nhanh không chậm làm khúc dạo đầu cho Thẩm Thiên Lăng.

Thẩm Thiên Lăng vô cùng đau đớn. "Đã nói ngươi đừng đọc mấy loại truyện sex kì quái đó mà"

"Truyện gì?". Tần Thiếu Vũ làm ra vẻ mặt kinh ngạc.

"Giả bộ!". Thẩm Thiên Lăng cực kì sắc bén. "Ta tìm được trong tủ!". Không chỉ có chữ mà còn có tranh, cực kì lộ liễu! Ở cổ đại mà có giáo trình dạy xx cặn kẽ như vậy, thật phi khoa học!

"Phải không?". Tần Thiếu Vũ lại đâm vào thêm một ngón tay.

Thẩm Thiên Lăng thở hổn hển.

"Lăng nhi vừa nói gì?". Tần Thiếu Vũ cố ý ăn hiếp hắn.

Thẩm Thiên Lăng tức khắc rơi lệ đầy mặt. "Ta vừa nói lung tung thôi, thật ra ta chẳng tìm được gì cả"

"Thật sao?". Động tác trên tay Tần Thiếu Vũ nhanh hơn.

"Ưm...". Thẩm Thiên Lăng cắn môi dưới, dùng vẻ mặt cầu xin mà nhìn Tần Thiếu Vũ.

"Vừa rồi không nghe rõ". Tần Thiếu Vũ nâng chân Thẩm Thiên Lăng lên cao, khoé miệng cong lên. "Hay là lặp lại lần nữa đi?"

"Thật ra quyển sách kia là của ta". Thẩm Thiên Lăng rơi lệ chịu nhục. "Cơ bản không liên quan tới ngươi"

Tần Thiếu Vũ cười nhẹ, từng chút từng chút tiến vào cơ thể Thẩm Thiên Lăng. "Hoá ra Lăng nhi muốn cố gắng hầu hạ ta đến vậy"

Thẩm Thiên Lăng nghẹn ngào, cố gắng muội ngươi!

Hơn nữa, ngươi còn có thể cứng hơn được nữa không?

Đau quá!

"Ngoan, thả lỏng một chút". Tần Thiếu Vũ vỗ về hắn.

"Nói thì dễ lắm". Sắc mặt Thẩm Thiên Lăng trắng bệch. "Lẽ nào ngươi chưa qua thời kì phát dục sao?". Hình như còn lớn hơn trước, thật đáng sợ! Nhỏ cũng đã rất dã thú rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy lão tử sẽ bị nứt hậu môn!

Hoa cúc điêu tàn, quả thật nghĩ đến đã muốn khóc!

Tuy không biết bé ngốc nhà mình đang nói gì, nhưng Tần cung chủ rõ ràng đã quen với tật xấu "Mỗi lần xx đều phải lải nhải" của hắn, bởi vậy không hỏi nhiều mà quyết đoán cúi đầu, ngậm vào cánh môi mềm mại.

"Ô...". Thẩm tiểu thụ phối hợp há miệng, cực kì ngoan ngoãn.

Đáy mắt Tần Thiếu Vũ tràn đầy ý cười, phất tay buông rèm.

Đêm xuân vô hạn, tất cả đều tốt đẹp hài hoà.

Ám vệ nằm trên nóc phòng ngắm sao, thầm vui mừng vì Thiếu cung chủ đã đến phòng Diệp cốc chủ.

Nếu không thì biết làm sao?

Trưa hôm sau, Thẩm Thiên Lăng lười biếng ngáp, sau đó ngồi dậy xoa bóp thắt lưng.

Bên cạnh trống rỗng, Tần Thiếu Vũ rõ ràng đã ra ngoài từ lâu.

"Công tử muốn dùng điểm tâm không?". Ám vệ ngoài cửa sổ hỏi.

"Ta tự đến nhà ăn là được". Thẩm Thiên Lăng nằm sấp trên giường một hồi, sau đó rửa mặt thay đồ ra cửa.

Diệp Cẩn đang tắm cho Cục Bông ngoài sân. Ám vệ bưng lê tuyết đông lạnh ngồi bên cạnh, vừa ăn vừa đút cho nó.

"Ngươi tỉnh rồi". Diệp Cẩn mang Cục Bông đặt lên bàn đá. "Sáng sớm Thiếu Vũ có chuyện ra ngoài, dặn ngươi nghỉ ngơi cho tốt"

"Chuyện gì?". Thẩm Thiên Lăng tò mò.

"Không biết". Diệp Cẩn phẩy phẩy bọt nước trên tay. "Chắc chuyện của mấy môn phái, không hứng thú"

"Chuyện giữa các môn phái cũng tốt". Thẩm Thiên Lăng lau khô cho Cục Bông. "Chỉ cần không phải Hoàng thượng tìm hắn là được"

Diệp Cẩn nghe vậy thầm thở dài, chả trách trước khi đi, Thiếu Vũ dặn phải gạt hắn.

"Đi thôi, chúng ta đi ăn". Thẩm Thiên Lăng ôm tiểu phượng hoàng lên.

"Chíp!". Cục Bông đá móng, hất đầu tỏ ra mình còn đang giận, cần được chơi tung hứng.

Nhưng Thẩm Thiên Lăng hoàn toàn không chú ý đến nó, vì ngoài cửa đột nhiên có một nam tử bước vào. Hắn mặc trường bào sẫm màu, nhìn rất oai phong bất phàm, theo sau còn có mấy người tuỳ tùng, vừa nhìn đã biết là kẻ có thân phận.

"... Ngươi là?". Thẩm Thiên Lăng khẽ nhíu mày.

"Không nhận ra ta ư?". Nam tử bật cười.

"Nhìn hơi quen". Thẩm Thiên Lăng thừa nhận. "Có điều ta mất trí nhớ"

"Ta có nghe nói". Nam tử vỗ vai hắn. "Ngoan, hiện tại không sao là tốt rồi"

Dường như rất thân thiết! Thẩm Thiên Lăng càng buồn bực, người bên cạnh không ai ngăn cản hắn chạm vào mình, chẳng lẽ quan hệ với hắn rất tốt sao?

"Ta là tam ca của ngươi". Nam tử búng vào đầu Thẩm Thiên Lăng. "Lúc trước Nhị ca phái người truyền tin rằng ngươi xảy ra chuyện, ta cũng muốn về nhà, nhưng trong triều còn nhiều việc bận nên kéo dài đến bây giờ mới gặp mặt"

Thẩm Thiên Lăng giật mình. Đây là Tam ca Thẩm Thiên Phàm làm quan trong triều của mình ư? Có điều nhìn kĩ đúng là rất giống Nhị ca!

"Diệp cốc chủ". Thẩm Thiên Phàm chào Diệp Cẩn.

"Vào nhà ngồi đi". Diệp Cẩn rõ ràng rất quen thuộc với hắn.

"Gọi Tam ca xem". Thẩm Thiên Phàm nhéo mặt Thẩm Thiên Lăng.

"... Tam ca". Khuôn mặt Thẩm Thiên Lăng bị biến hình.

"Chíp!". Cục Bông phẫn nộ nhìn Thẩm Thiên Phàm – mau buông tay ra!

"Đây là tiểu phượng hoàng ngươi nuôi ư?". Thẩm Thiên Phàm bị chọc cười, vươn tay đâm đâm Cục Bông. "Rất giống ngươi"

Ám vệ đồng loạt gật đầu, chúng ta cũng thấy vậy.

"Chíp!". Cục Bông xoè cánh, giận dữ vỗ vào Thẩm Thiên Phàm một cái.

Sờ lung tung thật đáng ghét!

"Sao Tam ca lại đến Hoan Thiên trại?". Sau khi vào phòng, Thẩm Thiên Lăng rót cho Thẩm Thiên Phàm chén trà.

Thẩm Thiên Phàm nói thẳng. "Ta theo Hoàng thượng tới, nhưng trên đường có việc nên đến chậm vài ngày"

"Cũng vì chuyện biên cương Tây Nam ư?". Thẩm Thiên Lăng thở dài, nghĩ tới là đau đầu.

"Hoàng thượng đang bàn việc với Thiếu Vũ, cho nên ta ghé thăm ngươi một chút". Thẩm Thiên Phàm nói. "Kể từ hôm nay, ta ở sát vách ngươi"

"Khụ khụ!". Diệp Cẩn nhìn trời, lời nói dối bị vạch trần rồi.

Thẩm Thiên Lăng cau mày, quả nhiên bị Hoàng thượng gọi đi.

"Sao vậy?". Thẩm Thiên Phàm bị chọc cười. "Sao lại ngẩn ra như thế?"

"Không có gì". Thẩm Thiên Lăng lắc đầu. "Ở sát vách ta, ngươi không cần bảo hộ Hoàng thượng ư?"

"Lần này đến Hoan Thiên trại, ta ở ngoài sáng, Hoàng thượng ở trong tối". Thẩm Thiên Phàm đặt chén trà xuống. "Đương nhiên sẽ có người bảo vệ Hoàng thượng, mà ta có chuyện khác phải làm"

Continue Reading

You'll Also Like

1.6M 114K 121
Tác giả: Mộc Hề Nương Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Xuyên sách, Ngọt sủng, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Cưới trước yêu sau, 1v...
2.3M 226K 165
Hán Việt: Ngã đích tiểu đạo quan hựu thượng nhiệt sưu liễu Tác giả: Mộc Nhất Liễu Tình trạng: Hoàn CV Editor: Metlozghe Thể loại: Nguyên sang, Đam m...
36.5K 3.2K 144
Tên tác phẩm: Bệnh Mỹ Nhân Sư Tôn Nghìn Tầng Cạm Bẫy Tác giả: Thực Lộc Khách Editor: Lilium Tình trạng bản gốc: Hoàn 233 chương Tích phân: 1.1 tỷ điể...