[Review] List Truyện Cổ Đại H...

By hungry_thirsty

21.2K 156 23

Thể loại cổ hiện đang là một thể loại cơ bản và thu hút người đọc của thế giới tiểu thuyết. Nhiệt liệt hoan... More

[Ngôn Tình] Hoa Thiên Cốt
[Ngôn Tình] Bạo Manh Tiểu Tiên: Cưa Đổ Thượng Thần Băng Lãnh
[Ngôn Tình] Đông Cung
[Ngôn Tình] Thương Ly
[Ngôn Tình] Phế Hậu Tướng Quân
[Ngôn Tình] Xuân Hoa Thu Nguyệt
[Ngôn Tình] Lâu Chủ Vô Tình
[Ngôn Tình] Mị Hoạn
[Ngôn Tình] Bạch Phát Hoàng Phi
[Ngôn Tình] Tịch Mịch
[Ngôn Tình] Ngàn Năm Chờ Đợi
[Ngôn Tình] Nửa Kiếp Hồng Trần, Một Khúc Du Ca
[Ngôn Tình] Phấn Hoa Lầu Xanh
[Ngôn Tình] Trả Ta Kiếp Này
[Ngôn Tình] Bộ Bộ Kinh Tâm
[Ngôn Tình] Mỹ Nhân Ngây Thơ
[Ngôn Tình] Cô Phương Bất Tự Thưởng
[Cung Đấu] Hậu Cung Chân Hoàn Truyện
[Cung Đấu] Hậu Cung Như Ý Truyện
[Ngôn Tình] Trảm Xuân
[Ngôn Tình] Nguyệt Thượng Trùng Hỏa
[Ngôn Tình] Tàn Nô
[Ngôn Tình] Trường Mệnh Nữ
[Ngôn Tình] Sợi Khói Mỏng Lạc Giữa Trần Ai
[Ngôn Tình] Quý Thiếp
[Ngôn Tình] Mộc Ngọc Thành Ước
[Ngôn Tình] Thế Thân
[Ngôn Tình] Họa Trung Hoan
[Ngôn Tình] Cách Cách Cát Tường
[Ngôn Tình] Lụa Đỏ
[Ngôn Tình] Mỹ Nhân Ốm Yếu
[Ngôn Tình] Đông Phong Ác
[Ngôn Tình] Mộng Hoa Xuân
[Ngôn Tình] Diệm Nương
[Ngôn Tình] Túy Khách Cư
[Ngôn Tình] U Lan
[Ngôn Tình] Thủy Tú Sơn Minh
[Đam Mỹ] Chiết Chi
[Ngôn Tình] Kiều Thiếp
[Ngôn tình] Lên Nhầm Kiệu Hoa Được Chồng Như Ý
[Đam Mỹ] Ma Đạo Tổ Sư
[Đam Mỹ] Thiên Quan Tứ Phúc
[Đam Mỹ] Trùng Sinh Chi Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện
[Ngôn Tình] Lưỡng Thế Hoan
[Ngôn Tình] Cô Thành Bế
[Ngôn Tình] Vĩnh An
[Bách Hợp] Thanh Bình Nhạc
[Ngôn Tình] Lưu Ly Mỹ Nhân Sát
[Ngôn Tình] Hương Mật Tựa Khói Sương
[Ngôn Tình] Từng Thề Ước
[Ngôn Tình] Tam Sinh Tam Thế: Thập Lý Đào Hoa
[Ngôn Tình] Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư
[Ngôn Tình] Thái Tử Phi Thăng Chức Ký
[Ngôn Tình] A Mạch Tòng Quân
[Ngôn Tình] Run Rẩy Đi, ET
[Ngôn Tình] Tiểu Nữ Hoa Bất Khí
[Ngôn Tình] Duyên Kì Ngộ
[Ngôn Tình] Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11
[Ngôn Tình] Đại Mạc Dao
[Ngôn Tình] Vân Trung Ca
[Ngôn Tình] Lan Lăng Vương
[Ngôn Tình] Liệt Hỏa Như Ca
[Ngôn Tình] Hồng Phai Xanh Thắm
[Ngôn Tình] Thứ Nữ Hữu Độc: Cẩm Tú Vị Ương
[Cung Đấu] Vị Ương Trầm Phù
[Ngôn Tình] Phù Dao Hoàng Hậu
[Cung Đấu] Hoàng Quyền
[Ngôn Tình] Túy Linh Lung
[Ngôn Tình] Tướng Quân Ở Trên, Ta Ở Dưới
[Cung Đấu] Nghiệp Đế Vương
[Ngôn Tình] Lang Gia Bảng
[Đam Mỹ] Sát Phá Lang
[Trinh Thám] Trâm Trung Lục
[Ngôn Tình] Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú
[Ngôn Tình] Tam Thiên Nha Sát
[Cung Đấu] Yến Vân Đài
[Ngôn Tình] Hữu Phỉ
[Ngôn Tình] Chiêu Diêu
[Ngôn Tình] Thiên Tài Tiểu Độc Phi
[Cung Đấu] Mị Nguyệt Truyện
[Ngôn Tình] Khuynh Thế Hoàng Phi
[Ngôn Tình] Hộc Châu Phu Nhân
[Ngôn Tình] Châu Sinh Như Cố
[Đam Mỹ] Nguyện Lấy Giang Sơn Làm Sính Lễ
[Ngôn Tình] Phượng Tù Hoàng
[Ngôn Tình] Hoa Tư Dẫn
[Ngôn Tình] Trường Tương Tư
[Ngôn Tình] Ngự Giao Ký
[Đam Mỹ] Thiên Nhai Khách
[Ngôn Tình] Đế Hoàng Thư
[Đam Mỹ] Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn
[Đam Mỹ] Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu
[Đam Mỹ] Xuyên Thành Diện Làm Sao Sống Để Sống Đây
[Đam Mỹ] Triết Tâm
[Ngôn Tình] Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE
[Ngôn Tình] Hãn Phi, Bổn Vương Giết Ngươi!
[Ngôn Tình] Tiền Của Bản Cung! Hoàng Thượng, Cút!
[Ngôn Tình] Báo Cáo Nhiếp Chính Vương: Thái Tử Muốn Nạp Phi
[Đam Mỹ] Nhất Kiếm Sương Hàn
[Đam Mỹ] Ma Tôn Cũng Muốn Biết
[Đam Mỹ] Hoàng Thượng Tuyệt Đối Không Thể
[Đam Mỹ] Á Nô
[Đam Mỹ] Thiên Thu
[Đam Mỹ] Thần Mộc Nạo Bất Tẫn
[Đam Mỹ] Định Hải Phù Sinh Lục
[Đam Mỹ] Thương Tiến Tửu
[Đam Mỹ] Dương Thư Mị Ảnh
[Đam Mỹ] Hoắc Loạn Giang Hồ
[Đam Mỹ] Đồng Tiền Kham Thế
[Đam Mỹ] Địa Ngục Biến Tướng
[Đam Mỹ] Kiếp Vô Thường
[Đam Mỹ] Dư Ô
[Đam Mỹ] Trứng Như Ý
[Ngôn Tình] Sau Khi Mất Nước Ta Gả Cho Kẻ Chân Đất
[Ngôn Tình] Bạch Nguyệt Quang Đổi Tính Rồi
[Đam Mỹ] Thê Vi Thượng
[Đam Mỹ] Ngộ Xà
[Ngôn Tình] Lên Nhầm Kiệu Hoa
[Ngôn Tình] Thứ Trưởng Nữ
[Đam Mỹ] Phàm Tâm Đại Động
[Đam Mỹ] Bàng Môn Tà Đạo
[Ngôn Tình] Sau Khi Trọng Sinh Ta Dùng Mỹ Thực Để Chinh Phục Thái Tử
[Ngôn Tình] Sơ Huân Tâm Ý
[Ngôn Tình] Cuộc Sống Mỹ Vị Của Tiểu Nương Tử
[Ngôn Tình] Phương Đại Trù
[Ngôn Tình] Hòa Ly
[Ngôn Tình] Kiều Tàng
[Ngôn Tình] Phu Nhân, Tướng Quân Lại Điên Rồi!
[Ngôn Tình] Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
[Ngôn Tình] Phù Đồ Tháp
[Ngôn Tình] Ma Tôn
[Ngôn Tình] Thả Thí Thiên Hạ
[Ngôn Tình] Kính - Song Thành
[Ngôn Tình] Kính - Thần Chi Hữu Thủ
[Ngôn Tình] Kính - Chu Nhan
[Ngôn Tình] Kính - Phá Quân
[Ngôn Tình] Tinh Hán Xán Lạn, May Mắn Quá Thay
[Ngôn Tình] Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu
[Ngôn Tình] Táng Tình Quỷ Tịch Vũ
[Ngôn Tình] Lương Tiên Khó Cầu
[Ngôn Tình] Yêu Hận Vô Tận
[Ngôn Tình] Vọng Nguyệt
[Ngôn Tình] Lãnh Nguyệt Như Sương
[Ngôn Tình] Họa Bì
[Ngôn Tình] Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc
[Ngôn Tình] Hận Này Dằng Dặc Mãi Không Nguôi
[Ngôn Tình] Dâm Môi Sai
[Ngôn Tình] Bên Trời Ngân Mãi Khúc Đào Hoa
[Ngôn Tình] Bất Ngộ
[Ngôn Tình] Mạnh Bà Truyền
[Ngôn Tình] Ngoảnh Lại Hóa Tro Tàn
[Ngôn Tình] Tế Nương
[Ngôn Tình] Thập Niên Hoa Hạ Miên
[Giang Hồ] Chuyện Xấu Nhiều Ma
[Ngôn Tình] Sổ Tay Công Lược Hắc Liên Hoa
[Ngôn Tình] Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng
[Ngôn Tình] Xuyên Thành Nữ Chủ Nha Hoàn Sau Ta Nằm Yên
[Ngôn Tình] Khôn Ninh
[Ngôn Tình] Bổn Vương Ở Đây
[Ngôn Tình] Ti Mệnh
[Ngôn Tình] Bổn Vương Tưởng Lẳng Lặng
[Ngôn Tình] Trước Đêm Hòa Ly, Nàng Biến Thành Nấm
[Ngôn Tình] Quan Trừng
[Huyền Huyễn] Thanh Man
[Ngôn Tình] Đích Gả Thiên Kim
[Xuyên Không] Khánh Dư Niên
[Ngôn Tình] Hồ Yêu Tiểu Hồng Nương
[Ngôn Tình] Dưới Mái Ngói Đơn Sơ
[Ngôn Tình] Tạo Tác Thời Quang
[Ngôn Tình] Cốt Cách Mỹ Nhân
[Ngôn Tình] Nam An Thái Phi Truyền Kỳ

[Ngôn Tình] Bất Phụ Như Lai Bất Phụ Khanh

89 2 0
By hungry_thirsty

Tác giả: Tiểu Xuân (Chương Xuân Di)
Thể loại: Cổ đại, xuyên không, lịch sử, tình yêu cấm kỵ, ngược tâm, HE
Tình trạng: Hoàn

oOo

Văn án:

Công nguyên, trên con đường tơ lụa, ánh tà dương phủ lên nước Khâu Từ, tiếng lục lạc vang xa, chậm rãi xướng lên một khúc tình ca du dương…

Lần đầu gặp gỡ Ngải Tình – cô gái hiện đại xuyên thời gian mà đến, Cưu Ma La Thập 15 tuổi. Cùng nhau trải qua nhiều phen sinh tử, người tăng nhân trẻ tuổi đã khắc ghi hình bóng xinh đẹp khó xóa nhòa ấy vào trong tim.

10 năm sau gặp lại, nàng dung nhan không đổi, còn chàng đã vang danh khắp Tây Vực.

Đối với chàng, nàng là nữ nhân chàng không thể yêu; còn đối với nàng, chàng là một vị cao tăng thiên cổ số mệnh đã định sẽ dâng hiến cả đời nơi cửa Phật.

Ngăn cách giữa họ không chỉ có bi kịch của phụ mẫu, đệ đệ ngăn cản, những mưu tính lợi dụng, thế tục không dung, mà còn là khoảng cách hàng nghìn năm thời gian. Mặc dù rễ tình đã cắm sâu, nhưng rốt cuộc vẫn bị tấm lòng kiên định hướng về Phật tổ trói buộc.

Lại 10 năm nữa qua đi, chàng đã chịu phải hết thảy những khốn đốn tận cùng của đời người, nàng bất chấp tia phóng xạ xuyên không mà đến, chỉ vì muốn được cùng chàng vượt qua những năm tháng gian khổ nhất.

Sau khi trải qua kiếp nạn, chàng không còn là một vị thượng khách hoàng thất được vạn người quỳ bái, mà chỉ là một nam nhân bình thường phá vỡ mọi giới luật, cùng thê tử cận kề gắn bó, là một nhà sư dù đã kinh qua địa ngục trần gian, nhưng vẫn mang trong lòng một tình yêu từ bi rộng lớn.

Mười sáu năm sau, trải qua bể dâu, chàng thiết lập một dịch tràng, hoàn thành sứ mệnh mà Phật Đà giao phó. Mà nàng lần cuối cùng xuyên đến bên chàng, chỉ vì muốn được chứng kiến thời khắc huy hoàng cuối cùng của đời chàng. Sau hết thảy mọi biến cố và thăng trầm, họ nắm tay nhau mà cười, tất cả điều muốn nói đều không bằng một giây im lặng.

Lục lạc vang xa, hát vang Tây Vực. Đoạn tình duyên chân thành lưu lại trên con đường tơ lụa kia, phải làm thế nào để “không phụ Như Lai, chẳng phụ nàng”…

oOo

Cảm nhận, đánh giá:

“Đức phật và nàng” là một tác phẩm ĐẸP! Chữ “đẹp” trong nghệ thuật, nhất là khi để đánh giá một tác phẩm, thì không thể tùy tiện sử dụng, mình biết điều đó. Và mình không phải là nhà phê bình văn học, cũng không phải người có chuyên môn nghệ thuật gì, những đánh giá của mình đều đơn thuần xuất phát từ suy nghĩ cá nhân và lập trường của một cô gái thích đọc truyện ngôn tình. Bởi vậy, nếu chữ “đẹp” mình dành cho tác phẩm này có hơi quá, thì mong rằng các bạn đừng ném đá mình.

“Đẹp” không chỉ phải hay, mà còn phải có ý nghĩa. “Đức Phật và nàng” hay từ cốt truyện, nội dung, nhân vật và hay trong từng câu chữ. “Đức phật và nàng” có ý nghĩa sâu sắc hơn hẳn những cuốn truyện ngôn tình khác, nó không đơn thuần kể về chuyện tình đôi lứa giữa một cô gái hiện đại và một chàng trai thời cổ đại, mà tình yêu trong truyện còn gắn liền với lí tưởng của cả một đời người.

Nữ chính Ngải Tình xuyên không bằng công nghệ hiện đại, từ một dự án nghiên cứu máy thời gian và kiểm chứng lịch sử, chứ không phải bằng những lý do trời ơi đất hỡi như ngã từ trên tầng cao, trượt chân xuống cầu thang hay bị tai nạn… Như vậy việc xuyên không này có quy mô, có mục đích rõ ràng, đây là điểm cộng đầu tiên cho một tiểu thuyết xuyên không.

Điểm đặc biệt thứ hai chính là hình tượng nhân vật. Ngải Tình là cô sinh viên chuyên ngành lịch sử, bởi vậy cô rất thông thái và am hiểu về lịch sử, điều này giúp cô rất nhiều trong việc giúp Rajiva bước đi trên con đường sự nghiệp của chàng. Hơn nữa, tính cách cô mạnh mẽ kiên cường, tình yêu và tất cả những điều cô dành cho người cô yêu khiến cho việc “nhà sư phá giới” của Rajiva không hề đáng trách. Cô xứng đáng với người cô yêu.

Nhân vật nam chính trong “Đức phật và nàng” có lẽ là nam chính kinh điển nhất trong lịch sử ngôn tình. Không phải hoàng thượng, một vị vương gia hay một công tử phong trần tuấn dật nào đó, mà người ấy là Kumarajiva – một vị hòa thượng đắc đạo nổi tiếng của phật giáo. Ngài Cưu Ma La Thập là dịch giả kinh phật vĩ đại, là nhân vật có thật trong lịch sử. Như vậy, một vấn đề được đặt ra ở đây là, liệu tác phẩm này có đụng chạm, thậm chí là làm méo mó đi hình tượng của một nhân vật vĩ đại của nhân loại? Tất nhiên là không! Chương Xuân Di là một cây bút vô cùng thông minh, đã từng đi đây đi đó và có nguồn kiến thức sâu rộng về phật giáo, bởi vậy những điều cô viết ra chắc chắn trùng khớp với lịch sử, và những gì được cô thêm vào cũng có căn cứ hợp logic. Chắc hẳn sẽ có những độc giả phân vân không biết có nên đọc tác phẩm này không, bởi truyện đề cập đến tình yêu của nhà sư – những người vốn phải tránh xa sắc dục, nên việc một vị hòa thượng có vợ có con thật khó để chấp nhận. Tuy nhiên theo mình được biết, ngài Cưu Ma La Thập trong lịch sử thật sự phá giới kết hôn với công chúa Khâu Từ, ngài không sống trong chùa như các nhà sư khác mà có phủ đệ riêng, sống vui vầy bên vợ con. Còn nhân vật Kumarajiva dưới ngòi bút của Chương Xuân Di trở nên rõ nét và gần gũi hơn đối với độc giả. Những gì mình cảm nhận được qua nhân vật này chính là một tình yêu sâu đậm chung thủy, nỗi đợi chờ mòn mỏi suốt năm tháng dài đằng đẵng trong cuộc đời con người.

Tuy nhiên, nét riêng nhất của tác phẩm, khiến cho tác phẩm không bị chìm nghỉm giữa làng ngôn tình hiện nay, chính là chuyện tình đẹp mà buồn của Rajiva và Ngải Tình. Có thể nói tình cảm giữa hai người không đơn thuần là tình yêu trai gái nữa, mà cao hơn, đó là tình yêu gắn liền với khát vọng và lí tưởng, một tình yêu cao cả vượt qua cả thời gian và không gian. Khoảng cách giữa họ là 1650 năm, là khoảng cách giữa cái gọi là “quá khứ” và “tương lai”, là khoảng cách giữa một “nhân vật trong lịch sử” và một cô nghiên cứu sinh bình thường. Tình yêu nảy nở trong hoàn cảnh này thật là điều khó xảy ra, nhưng họ đã làm được, cả Ngải Tình và Rajiva đều làm được, bởi họ chờ đợi được nhau, bởi họ hữu duyên hữu phận.

Lần đầu tiên xuyên không, cô 23 tuổi còn cậu 13 tuổi. Lúc ấy trong mắt cô, cậu là một thiếu niên thông minh, dễ thương dễ mến. Có lẽ tình cảm cô dành cho cậu khi ấy chỉ là sự thích thú khi được gặp một nhân vật lịch sử vốn chỉ xuất hiện trên những trang sách. Nhưng đối với cậu, sự xuất hiện đột ngột của cô là một ấn tượng khó có thể phai mờ. Bởi vậy khi cô bất chợt biến mất, cậu bé khôi ngô thông tuệ ấy ngày ngày hồi tưởng và khắc họa lại chân dung của cô. Tình cảm âm thầm bén rễ và nỗi nhớ mong sâu đậm khiến cho những bức vẽ của cậu sống động và chân thực hơn bao giờ hết. Cậu vẽ dáng vẻ cô khi ngồi trên lưng ngựa, nụ cười xinh xắn với núm đồng tiền đáng yêu. Nhìn vào những bức vẽ ấy, cậu tin tưởng cô không phải là một giấc mơ.

Lần thứ hai gặp lại, cô 23 tuổi, cậu 23 tuổi. Nếu như đối với Ngải Tình, đó chỉ là một thời gian ngắn ngủi quay về hiện đại, thì đối với cậu đó là cả quãng thời gian 10 năm thanh xuân. Trong 10 năm đó, cậu vẫn ra sức chuyên tâm học tập và trau dồi, bởi cô luôn mong muốn cậu truyền bá Đạo phật đến mọi nơi đã đi qua. Như vậy, sự quyết tâm của cậu đều từ Ngải Tình mà ra, lí tưởng của cậu cũng vì Ngải Tình mà cố gắng hoàn thành. Khoảnh khắc gặp lại nhau, một câu nói ngắn gọn “Cô đã trở lại” của cậu ẩn chứa niềm vui tột cùng sau nỗi nhớ mong khắc khoải. 10 năm qua đi mà cô gái trước mắt vẫn trẻ trung xinh đẹp, không vướng chút tro tàn thời gian nào, cậu tin rằng, cô chính là tiên nữ. Trong lần trở lại này, cô nhận ra tình cảm dành cho cậu đã không còn đơn thuần như xưa, mà dần chuyển thành một chữ “tình”. Đối với những đôi trai gái khác, chữ “tình” ấy đẹp biết bao, ngọt ngào biết bao, cũng dễ dàng biết bao. Vậy mà đối với họ sao lại nặng nề và khó khăn đến thế? Cô không thuộc thế giới này, khoảng cách giữa họ không phải là một vài bước, mà là 1650 năm lịch sử! Nhưng sự trăn trở của Rajiva còn nhiều hơn thế. Cậu nhận ra mình đã thực sự yêu cô, nhưng cậu phải làm sao để vượt qua rào cản thân phận, định kiến xã hội và nhất là sự giày vò lương tâm của chính mình? Đường đường là một nhà sư vậy mà không tránh khỏi “thất tình lục dục”, chạy không khỏi lưới tình mà duyên phận đã giăng sẵn cho hai người. “Ghen tị với em trai, phạm phải giới luật đố kỵ, luôn mơ tưởng đến nàng, phạm phải giới luật tư dâm. Ở bên nàng lại khao khát được chạm vào nàng, phạm phải giới luật khát khao dục vọng. Ngải Tình, mười năm trước, mười năm qua, Rajiva đã luôn phá giới.”. Rajiva đã tự kết tội mình như thế, đã tự hổ thẹn với một đời thanh tâm quả dục mà vẫn động lòng trần như thế! Dành biết bao tâm tư và sự dũng cảm để bày tỏ, vậy mà sau đó cô lại ra đi, không một lời hứa hẹn. Cô mang thân xác trở về thời hiện đại, và đem trái tim mình để lại Khâu Từ. Có lẽ, hình ảnh Rajiva gọi to tên Ngải Tình trong đau đớn và tuyệt vọng khiến cả Ngải Tình và độc giả đau như muốn cào xé ruột gan.

Lần thứ 3 gặp lại, Ngải Tình 25 tuổi và Rajiva 35 tuổi. Đến đây, mình xin phép được gọi Rajiva là “chàng”. Cô đã chọn xuyên không đến đúng thời điểm gian nan thống khổ nhất của chàng để cùng chàng gánh vác, vượt qua khó khăn. Hai người nên duyên vợ chồng, bất chấp ánh mắt và sự sỉ vả của người đời để nắm tay nhau dạo khắp nhân gian. Ngải Tình mang thai đứa con của chàng. Thế nhưng bức xạ từ 3 lần xuyên không đã khiến cho sức khỏe của cô ngày một yếu đi, cô bắt buộc phải trở về thời đại của mình để bảo đảm tính mạng cho đứa bé – kết tinh tình yêu giữa họ. Lần này cô trở về có Rajiva tiễn đưa. Chàng giúp cô mặc áo chống tia phóng xạ, đeo đồng hồ vượt thời gian. Chàng hôn lên đôi mắt thấm đầy nước mắt của cô, nắm lấy tay cô, và “hàng lệ lăn theo gò má gầy guộc, nhỏ xuống”. Chàng nhìn cô thật sâu như muốn khắc ghi hình bóng thân thương ấy vào trí nhớ. Ánh sáng lóe lên, trong giây phút cuối cùng, cô rời xa chàng cùng với lời hứa hẹn: “Rajiva, chờ em…”

Lần thứ 4, khi chàng 53 tuổi, cuối cùng cũng đợi được Ngải Tình trở về. Thời gian đối với chàng thật bất công biết bao! Nếu như Ngải Tình đợi chàng trong 6 năm, bên cạnh còn có bé Nhóc Rajiva để vơi bớt nỗi nhớ, thì chàng phải cô đơn vò võ một mình trong 16 năm trời, chờ đợi trong mòn mỏi không biết cô thực sự có thể quay về được hay không. 16 năm qua, đêm nào chàng cũng gối đầu lên tấm ảnh của cô mà chìm vào giấc ngủ. Mỗi lúc nỗi nhớ dâng trào, nhớ quay nhớ quắt trong lòng, chàng lại hướng đến cầu xin Phật tổ cho phép chàng được gặp lại vợ con trước khi chết. Tình yêu và nỗi nhớ thương của Rajiva dành cho người chàng yêu thật sự đã chạm đến trái tim người đọc. “Vợ của ta, nàng đã về…” Khi đọc đến những dòng chữ này, mình đã khóc, khóc vì thương thay cho tình yêu của họ, vì hạnh phúc thay cho khoảnh khắc trùng phùng không dễ gì có được của họ. Cô đưa cho chàng bức thư nhóc Rajiva viết riêng cho cha mình, nghe con mình kể về những khổ đau mà cô đã phải chịu đựng suốt 6 năm qua. Nước mắt lại một lần nữa chảy xuống, mình thực sự xúc động trước sự thông minh và hiểu chuyện của nhóc Rajiva dù bé mới chỉ 6 tuổi. Cậu bé ấy biết cha mình là một người không thuộc thời đại này, cũng biết gia đình mình khó có thể đoàn tụ được với nhau, nhưng niềm khao khát được sống bên cha mẹ của bé chưa bao giờ mất đi. Mình là một người rất ít khi khóc khi đọc truyện, thế mà cuốn truyện này đã lần thứ 3 khiến mình rơi nước mắt. Ấy là khi Rajiva nghẹn ngào rằng : “Tội cho nàng quá, mình ơi…” Hai chữ “mình ơi” ấy đối với một bậc đại sư có biết bao ý nghĩa? Phải yêu thương và xót xa đến cỡ nào mới có thể thốt lên được xưng hô dung dị thân thuộc, rất “đời” và rất “người” ấy?

Kumarajiva thực sự đã “bất phụ Như Lai, bất phụ nàng”. Chàng vừa hoàn thành được sứ mệnh cao cả của một nhà sư, đồng thời cũng  đã dốc lòng để yêu thương một người. Có lẽ rằng, Phật tổ cũng đã cảm động trước tình yêu vượt quy luật, vượt không gian và thời gian ấy. Bởi vậy, mối tình đẹp mà đầy trắc trở của họ cuối cùng cũng có một cái kết tuyệt đẹp. “Ông lão và bà lão nhìn nhau, mỉm cười, dắt tay nhau ra khỏi đại điện”. Gấp cuốn sách lại đã được một thời gian khá lâu, thế nhưng đến tận bây giờ, những cảm xúc mà cuốn truyện mang lại cho mình vẫn còn nguyên vẹn. Kết thúc đẹp là vậy, thế nhưng trong lòng vẫn cảm thấy man mác buồn, có lẽ vì những hạnh phúc họ có được đã phải trải qua quá nhiều lần chia xa và chịu thời gian thử thách quá dài – 10 năm đối với Ngải Tình và 40 năm đối với Rajiva. Điều ám ảnh mình hơn cả, chính là sự chờ đợi kiên tâm của họ. Dường như sự tái ngộ của họ là để chia xa, chia xa để có một ngày tái ngộ.

----------------------------
Đây là câu truyện nói về tình yêu của một vị Đạt ma và 1 cô nàng đến từ thế kỷ 21. Tình yêu của chàng dành cho phật tổ ngày càng giảm đi và tình yêu dành cho nàng ngày càng lớn, lớn tới mức sau đó đã chiếm trọn trái tim chàng. 

Tác giả viết truyện là người có hiểu biết rộng và có những cái nhìn sâu sắc nên khi đọc bạn có cảm giác mình đang là người chứng kiến, người trải qua những thăng trầm cảm xúc của nhân vật. 

Truyện hay tới mức bạn sẽ phải nghẹn ngào khi đọc, nước mắt rơi mà bạn không biết, trái tim quặn đau như chưa bao giờ bị đau như thế, là cảm giác ngọt ngào thăng hoa khi nhân vật hạnh phúc. 

Lời khuyên cho những ai có ý định đọc truyện này là không nên đọc. Không phải vì truyện không hay mà vì bạn cần có một trái tim khỏe để có thể đau đớn và chờ đợi cùng người vật.

Giới thiệu những lời bình về cuốn tiểu thuyết “Đức Phật và nàng”:

- “Dư vị ngọt ngào của cuốn sách an ủi rất nhiều cõi lòng đang rối bời vì mỏi mệt của tôi.”

- “Cuốn sách của Tiểu Xuân, tựa hồ bàn tay kì diệu, xua tan lớp bụi thời gian, tái hiện những diện mạo sống động từ quá khứ”.

- “Được thấy họ vui cười, than khóc, được thấy họ hạnh phúc, đau khổ, bất chợt có ảo giác mình đang hiện hữu ở thời đại ấy”.

- “Mười năm lại mười năm, đời người có được bao lần mười năm để chờ đợi? Vậy mà tác phẩm cho thấy, chờ đợi cũng là một nét đẹp quyến rũ của tình yêu, được xây đắp bởi chân tình và đức tin”.

- “Rajiva vẫn bình thản trước tháng năm, chờ đợi cô gái mà vì nàng Rajiva tình nguyện bị đày xuống, dù là tầng sâu nhất của địa ngục.”

- “Đó là thứ tình cảm rất đời, không yêu không giận không xúc cảm, sao có thể từ tâm, sao có thể bác ái, sao có thể phổ độ chúng sinh”.

Continue Reading

You'll Also Like

70.7K 7.7K 36
Hoàng Đức Duy phải lòng Bartender của quán bar mà cậu đang làm thêm. Warning: text + văn xuôi, OOC, có sử dụng từ thô tục, 18+,...
281K 19.6K 43
Tuyển thủ Chovy dính tin đồn hẹn hò với Goat??? Riel or fake? Chỉ có Faker thôi!
37.6K 2.2K 26
Tên Fic: Chỉ mình em (Do tránh trùng với tên series nên để vậy nha) Couple: Lingling Kwong aka Tawan x Orm Kornnaphat aka Ira Vì cái trailer pilot mà...
30.2K 3.7K 26
Khi anh Sinh mắc bệnh nghiện hôn và anh trai Atus bất đắc dĩ trở thành "liều thuốc ức chế" của anh ấy tại chương trình Anh trai say hi... *Lưu ý nhỏ:...