Súc sanh đẻ con giống người

Bắt đầu từ đầu
                                    

Kiếp trước làm đồ tể, kiếp này làm đầu trâu mặt ngựa
Sau khoá sám hối và toạ thiền buổi tối mùng 1 tháng 2 chùa Ba vàng trở nên tĩnh lặng. Bỗng xuất hiện một xe ô tô cấp cứu, trên xe là một chú bé có hình dạng mặt thật là ghê sợ, mặt chú lồi về phía trước như một quả bòng, 2 mắt cũng lồi lấm lét ở cuối đuôi mắt, gần 2 thái dương, miệng và mũi như bị che lấp, tiếng thở bằng miệng phì phào. Quan sát kỹ mặt chú bé hiện rõ tựa như một cái đầu trâu. Qua tiếp xúc mới biết bố đẻ chú là Lê Trung Hà ở tại nhà 348 khu phố 1 thị trấn Bến Sung, Như Thanh, Thanh Hoá. Chú bé có đầu kỳ dị là Lê Trung Tuấn sinh năm 2000 năm nay 14 tuổi, mắc bệnh này 4 năm nay rồi.

Gia đình chú đã ngược xuôi đưa chú đi khắp từ bệnh viện địa phương đến trung ương tìm các lương y mọi miền để chữa chạy cho chú. Gia đình đã khánh kiệt tài sản để chữa trị cho đứa con trai đầu lòng, nhưng vẫn không tìm ra bệnh! Có lẽ gia đình tìm đến chùa Ba Vàng là cửa ngõ cuối cùng, vì nghe tiếng là ngôi chùa linh thiêng phật pháp màu nhiệm. Thầy trụ trì và Tăng ni ở đây vô cùng từ bi và thường hành hạnh bố thí ban vui cứu khổ. Mặc dù lúc này đã gần 9 giờ tối các Thầy đang họp bàn công việc xây dựng chùa chiền, nhưng hiệu lệnh chuông bất ngờ, chỉ trong nháy mắt tại chính điện chư Tăng, Ni hàng trăm người và phật tử đã tụ hội nghe lời thuyết giảng của Thầy trụ trì.
Theo một số nhà ngoại cảm nói do kiếp trước của Lê Trung Tuấn là 1 đồ tể đã từng giết khá nhiều trâu, bò, chó, dê... nên kiếp này phải gánh chịu quả báo nặng nề như là súc sinh, và linh hồn lại đầu thai vào 1 gia đình kém phước. Đó là sự cộng nghiệp do gieo nhân bất thiện ở đời trước, ngôi nhà chú đang ở lại xây dựng trên 1 ngôi mộ cũng tạo nên sự oán thù của vong linh. Biết rõ nguyên nhân cả gia đình và chú Tuấn cùng dập đầu trước Tam bảo ăn năn sám hối tội lỗi đã gây tạo. Thầy trụ trì đã khai thị cho cả 3 đối tượng: gia đình chú Tuấn, các vong súc sinh và vong linh tại nơi đất ở nhà chú. Như Kinh Phật dạy: một khi nghiệp quả kéo lôi, thật là khó trốn. Dù cho trải qua trăm ngàn kiếp, nghiệp làm kia không mất, nhân duyên khi hội ngộ, quả báo lại tự mang. Báo ứng chú phải mang bởi nghiệp sát quá nặng, các vong súc sinh cũng vì vô minh che lấp tạo nhiều nghiệp ngu si mà đoạ làm kiếp súc vật, vong nơi đất ở cũng bởi tạo nhân bất thiện mà vẫn chưa được siêu thoát.
Thầy trụ trì đã khai thị rõ tất cả bởi vô minh si ám tạo nghiệp chẳng lành, hay duyên nợ đời trước nay gặp nhau lại oan oan tương báo. Nếu không giác ngộ quy y Tam bảo thì đời đời kiếp kiếp còn bị đoạ lạc thống khổ. Nay hồi tâm quy y Phật, Pháp, Tăng được giác ngộ, giải thoát khỏi tam đồ, ác đạo. Từ giờ phút này trở đi Thầy đồng đặt pháp danh nhà Phật cho mọi đối tượng trên là Thanh Tịnh để tất cả cùng thực hiện lời Phật Dạy Lấy ân báo oán, oán sẽ tiêu tan Lấy oán báo oán, oán thù chất chồng Thầy trụ trì đã khai thị cho tất cả các vong linh hãy buông xả mọi oán kết cùng nhau làm bạn lành trên con đường giác ngộ . Kết thúc buổi lễ chú Tuấn được uống dòng nước cam lồ đại bi, khuôn mặt chú vui tươi rạng rỡ hẳn lên, nhoẻn nụ cười kín đáo như tỏ lòng tri ân Tam bảo, tri ân Thầy trụ trì, Tăng ni và đại chúng.
Quả báo của sát sinh, ăn thịt chúng sanh xuất hiện ở đủ mọi hình tướng, những oan gia trái chủ sẽ theo chúng ta hết kiếp này đến kiếp khác, chờ dịp trả oán nếu chúng ta không biết tu tập, sám hối, tu thân tích đức, hồi hướng cho họ thì khi nhân duyên đầy đủ họ sẽ có cơ hội trả thù.
Đại sư Ấn Quang (hóa thân của Đại Thế Chí Bồ Tát) dạy rằng:
"Tai họa sát sanh, ăn thịt vô cùng khốc liệt, không những hại đời này mà còn liên lụy đến nhiều đời sau.
Những tai họa chiến tranh, giặc cướp, lụt lội, hạn hán, tật bệnh liên miên đều do sát sinh ăn thịt mà ra.
Vì do sát sinh nên gây ra những thiên tai như thời tiết thay đổi thất thường, cho đến lũ lụt, hạn hán, bệnh dịch, sâu rầy phá hoại mùa màng là kết quả của nghiệp sát hại; lại còn xảy ra nhân họa hai bên đánh nhau. Xét kỹ nguyên do của các tai họa này thì đều nhân đời trước sát sinh ăn thịt mà chiêu cảm nên.
Tất cả chúng sinh đều có Phật tánh, đều là cha mẹ quá khứ, chư Phật tương lai. Mọi người nên nghĩ cách cứu giúp, che chở còn sợ không kịp, huống gì để thỏa mãn bao tử của mình mà đi giết hại thân mạng chúng sinh khác?
Mỗi ngày chúng ta ăn thịt, tức là mỗi ngày sát sinh. Nếu không giết hại nhất định không có thịt.
Người ăn thịt, tuy mình không giết hại con vật, nhưng cũng khó thoát khỏi nghiệp sát. Nếu không giết con vật thì không có thịt bán, người đem tiền mua thịt chịu tội thay cho người giết hại.
Chúng ta giết các loài chúng sinh để thỏa mãn bao tử của mình. Lẽ nào thú vật là cây, đá, không biết đau đớn, không muốn sống, bằng lòng để người giết chết ăn thịt? Bạn đã giết nó để ăn thịt thì đời sau nhất định nó sẽ giết lại bạn để ăn thịt. Một đời người ăn không biết bao nhiêu là sinh linh. Cớ gì đem tiền mua tai họa (ăn thịt thì mắc nợ sát hại, nên nói là mua họa).
Người đời ăn thịt đã thành thói quen, nên biết bất kỳ thịt gì cũng đều có chất độc. Vì khi bị giết tâm con vật nổi sân hận, tuy bạn ăn vào không mất mạng ngay, nhưng tích chứa lâu ngày thì chắc chắn làm khối u thành bệnh. Người tự biết thương mình hãy nên tự răn dè.
(Ghi chú: CHÙA BA VÀNG - Phường Quang Trung ,Thành Phố Uông Bí , Tỉnh Quảng Ninh)

Nhân-quả và Nghiệp báoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ