Chương 43 Giấu người tai mắt

867 60 0
                                    

Lần ra ngoài hỏi chuyện này khác với dự kiến của Nhiễm Nhan, bên trên đại đường đèn đuốc sáng trưng, Lưu Phẩm Nhượng một thân quan phục màu đỏ, khăn vấn đầu màu đen, vài người quyền quí quỳ ngồi ở hai bên tịch, Ân Văn Thư, Nhiễm Văn đều ở trong số đó, đây nghiễm nhiên là công khai thẩm án.


"Thứ sử, Nhiễm Thập Thất Nương tới." Nha dịch thông báo.
Tất cả mọi người trên công đường nghe tiếng đều quay đầu nhìn, dưới ánh đèn rực rỡ, một bộ áo váy tím nhạt, tóc đen bồng bềnh búi thành một búi, mặt mày như họa, bước chân làm cho làn váy màu tím nhạt uốn lượn thành những độ cung duyên dáng, mang theo thanh lãnh tha thướt yêu kiều mà đến.
Khuôn mặt xanh mét của Nhiễm Văn sau khi nhìn thấy Nhiễm Nhan mới thoáng hòa hoãn một chút.
Nhiễm Nhan đứng ở giữa công đường, chỉnh đốn trang phục hành lễ, "Gặp qua Lưu Thứ Sử."


Lưu Phẩm Nhượng thần sắc nghiêm nghị, nhàn nhạt mà trả lại một câu, "Miễn lễ." rồi hướng nha dịch nói: "Mang Nhiễm Thập Bát nương lên."


Không tới một lúc, Nhiễm Mỹ Ngọc liền bị mang lên công đường. Mới bị giam chưa tới hai cái canh giờ, bộ dáng Nhiễm Mỹ Ngọc đã có chút chật vật, váy lụa màu đỏ hơi nhăn, búi tóc cũng hơi tán loạn, đôi mắt đẹp khi vừa nhìn thấy Nhiễm Nhan thì như muốn phun ra lửa, hận không thể đem nàng trừng cho nát bấy, nếu không phải bởi vì nàng, mình sao phải chịu sỉ nhục đến bực này.
"Gặp qua Lưu Thứ Sử" Nhiễm Mỹ Ngọc khom người hành lễ.
Lưu Phẩm Nhượng một tiếng 'miễn lễ', liền sai người mang tịch đến cho họ, dù sao cũng là thế gia quý nữ, hơn nữa lại chưa bị định tội, Lưu Phẩm Nhượng cũng không muốn làm khó.
Chờ hai người ngồi xong xuôi, Lưu Phẩm Nhượng hỏi: "Nhiễm Thập Thất Nương, có thị tỳ ở Ân phủ nói, vào cuối giờ Tỵ ngày 29 tháng Sáu, ngươi cùng Nhiễm Thập Bát nương ở Ân phủ hậu hoa viên phát sinh tranh chấp, có việc này không?"


Nhiễm Nhan theo thật đáp: "Có."
Lưu Phẩm Nhượng: "Nói kỹ càng."


Nhiễm Mỹ Ngọc trong mắt hiện lên một tia đắc ý, thầm nghĩ, ngày mai chỉ sợ trong toàn Tô Châu người người đều biết Nhiễm Nhan đoạt kim thoa của mình, đến lúc đó xem nàng để mặt mũi ở đâu! Việc này có người làm chứng, nàng muốn nói dối cũng không được.


Nhiễm Nhan sắc mặt bình tĩnh, thoáng suy nghĩ một chút, thanh âm gợn sóng bất kinh: "Ngày ấy sau khi từ thiên thính đi ra, tỳ nữ của ta không ở bên người, ta liền rẽ qua hoa viên tìm nàng, mới vừa đến hoa viên, Thập Bát nương liền lao tới cản đường ta, đòi kim thoa, hơn nữa nói năng lỗ mãng, ta lúc ấy vội vã tìm thị tỳ, liền đẩy nàng ra rồi đi tới gần lều hoa mộc hương."
Nhiễm Mỹ Ngọc trên mặt kinh dị, nàng cho rằng Nhiễm Nhan kiểu gì cũng sẽ che giấu một chút, không nghĩ tới Nhiễm Nhan cứ hào phóng mà nói toạc ra như vậy, chẳng lẽ không sợ hỏng thanh danh sao?


Lưu Phẩm Nhượng dư quang liếc nhìn Nhiễm Văn một cái, thấy sắc mặt hắn càng đen hơn, trong lòng biết chuyện "Kim thoa" kia chỉ sợ là thù oán riêng của nương tử trong nhà, liền không hề hỏi kỹ việc này, ngược lại hỏi: "Thị tỳ của ngươi vì sao không ở bên người?"


"Tiệc trà ngày đó, nhóm lang quân yêu cầu đổi địa điểm đến đình hóng gió trong hoa viên để cách bên nữ quyến gần hơn, Ân tam nương liền ra chủ ý, để cho thị tỳ của nàng trốn đi, rồi viết thơ để gợi ý, cho nhóm lang quân đi tìm. Ta nghe Nghiêm đại nương nói, Ân tam nương cố ý lệnh cho hai thị tỳ trốn ở trong hoa viên, để cho các nương tử có thể âm thầm quan sát các lang quân chưa lập gia đình, ta cùng Nghiêm đại nương đi đến lều hoa mộc hương để nhìn, trên đường gặp được Tề thập nương, nàng yêu cầu ta cho mượn thị tỳ để đi dụ một lang quân lại bên này." Nhiễm Nhan đem tình hình kể ra kỹ càng tỉ mỉ.
Lưu Phẩm Nhượng hỏi tiếp: "Ngay khi đó nghe nói bên Ngọc Lan cư xảy ra chuyện, ngươi liền chạy đến Ngọc Lan cư, chưa kịp gọi thị tỳ, đến khi quay về, trên đường gặp được Nhiễm Thập Bát nương, chính là như thế?"

Đại Đường Nữ Pháp Y - Tụ Đường - Part 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ