2. Đại gia đình

1.2K 61 2
                                    

Naruto cứ ngỡ mọi thứ ở đây sẽ không hiện đại, nhưng không nó xa hoa hơn cậu tưởng. Ở phía xa có thể thấy những tòa cao tầng, một thành phố hiện đại, khác xa những gì ở ngoài kia, sự phân chia giàu nghèo ở đây khá chênh lệch.

Cậu thầm nghĩ: "Chẳng biết đây là đâu luôn, thời thế đã thay đổi đến độ nào rồi, rốt cuộc làm sao mình có thể trùng sinh vào cơ thể này nhỉ? Một kẻ vô danh tiểu tốt như mình có thể đi đâu đây??"

Vừa đi vừa nghĩ cũng mãi mê ngắm nhìn xung quanh nên bất chợt va phải vật cản, khiến cậu văng xa một đoạn. Naruto cau mày, giọng chất vấn, đồng thời phủi bụi trên người:

- Làm gì chạy như ma đuổi vậy?

Người nọ nét cười thân thiện, hai má có vẽ tam giác tượng trưng cho kí hiệu gia tộc, hoạt bát, lanh lợi, vẻ ngoài trẻ trung như một thanh niên tuổi xuân xanh. Anh cất tiếng:

- Còn không mau chạy thì sẽ bị giết đấy. Nhóc con lại đây, xin lỗi em nhé!

Một lớn xách một nhỏ chạy tức tốc, phía sau là một con quái vật nhiều mắt đen xì.

Naruto nói:

- Đó là cái gì vậy anh?

Kiba thở hổn hển tiếp lời:

- Là quỷ đấy, anh đang truy bắt kẻ phạm tội nhưng chưa gì hắn đã hòa mình vào con quái vật này ra rồi.

Naruto thờ ơ:

- Anh không thể giết nó sao? Sao phải chạy?

Kiba gắt lên:

- Này nhóc em không biết gì hết. Năng lực của anh có giới hạn, chẳng mạnh mẽ để đánh tan thứ quái quỷ này đâu.

Naruto như ngộ ra điều gì, nói:

- Chỉ cần đánh tan thôi sao? Thế thì dễ rồi...

Kiba khựng lại, quay đầu nhìn khắp nơi, đứa nhỏ trong tay anh vậy mà lại biến mất tiêu.

- Graooo...

Một tiếng thét vang lên, gây ra rung chấn xung quanh, đánh văng mọi thứ trong  bán kinh mười mét, Kiba che hai tai, tư thế nửa quỳ để giữ vững. Trước mắt là cảnh tượng tan tác của con quỷ kia, chỉ với tay không nó đã bị đánh nát như tương.

Kiba thì thầm: "Đứa trẻ này là cái quái gì thế?"

Naruto bước đến gần nhìn Kiba hỏi:

- Như vậy thôi đúng không? Còn kẻ điều khiển thì như thế nào?

Kiba khá ngạc nhiên nên câu chữ rời rạc trả lời:

- Ở... Ở kia... Hắn ta đã tèo rồi.

Kiba nghĩ: "Nhân lúc này..."

Đôi mắt anh sáng rực ánh vàng khi giữ lấy Naruto mặt đối mặt.

Naruto khó hiểu, chìa tay ra chỉ chỉ nói:

- Anh làm cái gì vậy? Về con quái vật hẳn có thù lao gì chứ nhỉ?

Kiba cười trừ, gãi đầu nói:

- Em... Không cảm thấy gì sao? Anh đã dùng năng lực của mình lên em, có thể thấy được quá khứ, người bị tác dụng sử đau đầu một lúc, còn có thể ngất đi nữa.

[SasuNaru]  Đâu là nơi tôi thuộc về?Where stories live. Discover now