ep 12

90 7 6
                                        

Sáng sớm cô đã dậy, làm một ít cơm hộp mang tới bệnh viện. Tối hôm qua cô đề nghị Taehyung tới thăm Jungkook, dù gì cũng là bạn chí cốt nhưng cậu lại từ chối, kêu có việc bận cầm giải quyết gấp. Thế là cô phải đến đó một mình.

Cô suy nghĩ rằng, đáng lẽ cô không phải mang cơm đến cho anh cơ, chuyện anh bị tai nạn thế này do ai mà ra? Anh ta chứ ai? Chỉ tại tối qua đã hứa chăm sóc anh nên muốn hoàn thành trách nhiệm, nấu một ngày ba bữa cơm là đã từ bi lắm rồi.

Giỏi thì đi kêu 'vị hôn phu' đó mà đến chăm sóc 'sát sườn'!!

Đến bệnh viện, khi mở cửa ra thì anh đã thức, có vẻ vệ sinh buổi sáng sạch sẽ rồi. Cô đi vào đặt hộp cơm bên cạnh bàn giường bệnh, múc cơm chiên ra tô cho anh.

-" Anh ăn đi. Tôi còn phải đi nữa."

Anh thoáng sững sờ, nhưng thấy cô chuẩn bị bữa sáng cho mình, lòng không khỏi dâng lên một niềm vui nhỏ.

-" Em...đi đâu?" Tuy anh biết mình không có quyền can thiệp vào chuyện của cô, nhưng dù gì anh vẫn rất tò mò.

-" Kiếm việc." Cô trả lời ngắn gọn.

Nghe tới đây, đôi mắt anh thoáng buồn. Cũng phải thôi, qua những chuyện trước đây, có lẽ cô không còn đủ kiên nhẫn để mà làm ở JJK nữa. Anh khẽ thở dài, nhưng cố không cho cô thấy vẻ mặt đó của mình.

-" Cảm ơn em vì bữa ăn."

-" Không gì. Anh ăn đi, trưa muốn ăn gì to nấu?"

-" Gì cũng được." Miễn là đồ em nấu, tôi đều muốn ăn.

-" Ừm, tôi đi đây. Ráng khoẻ." Nói rồi cô bước đi.

Anh nhìn theo bóng cô đang dần khuất, ánh mắt chứa một số tâm tư gì đó. Anh với chiếc điện thoại bên đầu giường, gọi cho ai đó.

Lúc anh bị tai nạn thì y tá đã giữ dùm đồ cho anh, sánh nay khi thay băng thì cô y tá đỏ trả lại.

[Yeobosaeyo] Ở đầu dây bên kia vang lên giọng trầm ấm, khàn khàn.

-" Thế nào rồi?"

[Muốn xem ả thế nào không? Thê lương lắm.] Giọng điệu mang ý cười của Kim Taehyung.

-" Khỏi. Hỏng mắt." Anh lạnh lùng đáp, đôi mắt để ý tới tô cơm chiên đang bốc hơi nóng thơm ngon kia.

[Biết rồi. Tôi sẽ xử đẹp ả.]

'Tút tút'

Anh tắt máy, tay cầm lấy tô cơm ăn.

.

Ở một nơi khác, tại nhà kho.

-" Mau thả tao ra, bọn mày điếc hết rồi sao?" Trong một màn đêm đen tối, một cô gái có mái tóc dài rất xinh đẹp, nhưng người lại nhem nhuốc đang ra sức la hét. Thoáng qua đã có thể nhận thấy đó chính là đứa con gái của Park gia_Park Yona.

Taehyung nghe được tiếng thét của ả, khoé môt chợt nở nụ cười khinh bỉ. Cậu đi đến gần ả, không ngần ngại đưa tay bóp chặt vào miệng ả.

-" Tôi nhớ, chiều tối hôm qua cô kiêu ngạo dụ dỗ Jungkook lắm mà. Sao giờ lại sợ hãi khi bị đám côn đồ hãm hiếp thế?" Giọng cậu đầy ý cười.

•[imagine]•[JungKook||BTS]• My love like a chocolateOù les histoires vivent. Découvrez maintenant