Chương 75: Ghen

2.6K 46 2
                                    


Diệp Trăn Trăn trở lại Khôn Ninh cung, Kỷ Vô Cữu truyền thái y xem cho nàng, nói bị chút cảm nắng.

"Chắc là do vừa rồi đứng dưới mặt trời, nàng nghỉ ngơi cho tốt, trẫm đi Dưỡng Tâm điện xem tấu chương một lát, buổi tối trở lại thăm nàng." Kỷ Vô Cữu nói xong, sờ trán Diệp Trăn Trăn xem xét một hồi, giúp nàng đắp tấm chăn mỏng trên người liền đứng dậy.

Diệp Trăn Trăn lười biếng đáp một tiếng, "Cung tiễn Hoàng Thượng."

Chờ Kỷ Vô Cữu vừa đi, nàng bỗng nhiên ngồi dậy, đem chăn mỏng trên người vén lên, mặt cúi xuống không nói lời nào. Tố Nguyệt thấy vậy, để chén thuốc xuống, "Tiểu tổ tông, ngài đây cũng là muốn làm cái gì." Vừa nói, vừa đi tới đỡ Diệp Trăn Trăn nằm xuống giường một lần nữa, đắp kín mền.

Diệp Trăn Trăn liền quay nghiêng người vào trong, buồn bực không nói.

Tố Nguyệt hỏi, "Hoàng hậu nương nương, ngài làm sao vậy? Phải chăng có chuyện khiến người không cao hứng?"

Không phải là không cao hứng, là rất rất mất hứng!

Vừa rồi ánh mắt Kỷ Vô Cữu nhìn hoa chiêu nghi, thực sự chói mắt vô cùng, trong lòng Diệp Trăn Trăn lúc ấy liền bùng lên một trận bực bội, thập phần khó chịu.

Loại tức này, nàng không có biện pháp phát tác. Kỷ Vô Cữu nói như thế nào cũng là hoàng đế, nàng có thể chỉ vào mũi của hoàng đế mắng hắn háo sắc sao? Nghĩ lại, đừng nói là liếc mắt nhìn, cho dù hắn muốn sủng hạnh Hoa Chiêu Nghi, Hoàng hậu nàng có thể nói cái gì? Còn không phải là bấm bụng bấm dạ nhìn hắn leo lên giường những nữ nhân khác, ngày hôm sau còn phải hoan hoan hỉ hỉ thưởng đồ đạc cho người ta? !

Nghĩ tới đây, Diệp Trăn Trăn lại nghẹn thêm một bụng tức giận, nàng đã sớm nói, gả gà gả chó gì cũng không thể gả cho hoàng đế!

Tức giận xong, trong lòng Diệp Trăn Trăn lại dâng trào một loại bất an mãnh liệt. Kỷ Vô Cữu là hoàng đế, hắn sớm muộn gì cũng sẽ sủng hạnh những nữ nhân khác !

Loại bất an này kỳ thật vẫn luôn tồn tại, chỉ là nàng không thể nào giải quyết cho nên luôn lẩn tránh, hiện tại, nàng muốn tránh cũng không thể tránh .

Làm sao bây giờ? Trước mắt liền có nhiều oanh oanh yến yến như vậy nhưng lại không có biện pháp xử lý, hơn nữa những tiểu cô nương xinh đẹp đi được một người, hôm sau cũng sẽ lại đến một người, sinh sôi không ngừng. Chí cẩn hắn có ý định, chỉ cần một ánh mắt, tự có người không chùn bước mà ngả vào lòng hắn.

Quả thực quá ghê tởm!

Diệp Trăn Trăn nằm lỳ ở trên giường thở dài thở ngắn trong chốc lát, đột nhiên liền thập phần phiền chán mình như vậy. Đây là loại chuyện gì chứ, tiến cung xong liền cả ngày suy nghĩ làm thế nào cùng một đám nữ nhân tranh đoạt một nam nhân, mà nam nhân kia còn thấy tiểu cô nương xinh đẹp liền vô tri vô giác cười. Hôm nay hắn đối với nàng ôn tồn săn sóc, ngày mai cũng không biết được sẽ săn sóc đến ai.

Không đáng! Diệp Trăn Trăn tức giận nghĩ, hắn mới không đáng, nàng mới không vì hắn mà ghen.

Bên này trong Dưỡng Tâm điện, Kỷ Vô Cữu coi tấu chương được một lúc, đột nhiên giật mình ngẩng đầu, song mắt không chớp. Phùng Hữu Đức bên cạnh hầu hạ thấy thế nhịn không được giật mình một cái, nghĩ thầm Hoàng Thượng đây là lại muốn chỉnh ai? Hắn vễnh lổ tai nghe động tĩnh, không nghe thấy Kỷ Vô Cữu quở trách ai, lại chỉ nghe được một câu không đầu không đuôi: "Nàng không phải là ghen chứ?"

Hoàng hậu Vô đức ( Bắt đầu từ chương 70)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ